Lệ Chi Xuân - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-01-09 11:39:22
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hân Hòa xuống, Linh Lung lập tức ân cần rót , Hân Hòa mỉm gật đầu cảm tạ, với Kỳ Liên Sơn: “Nói thì ngài cũng thấy, đến là để cầu . Vì kinh thành cách đây một đoạn đường, thời gian gấp gáp, chuẩn chu , mong Kỳ lão gia đừng để tâm, đợi khi thể của gia hồi phục sức khỏe, nhất định sẽ bù đắp đầy đủ, thiếu một thứ gì.”

Kỳ Liên Sơn vốn định việc hôn nhân nam nữ nữ nhân sính lễ, nhưng suy nghĩ , ai bảo nàng là quận chúa chứ, con cái của quan đều tiền, tiền thường theo ý , gì thì , nên chỉ thể lo lắng hỏi: “Đại bối lặc gia trong Vương phủ là chuyện gì ?”

Hân Hòa : “Hồi núi Sùng Minh gặp bạn bè, may ngã xuống cốc, chân thương, vốn chỉ cần thêm một tháng nữa là sẽ khỏi, thể tự đến, nhưng sốt ruột, nên thúc giục nhanh đến đây.”

Hân Hòa xong uống một ngụm , : “Trước khi việc chính, còn vài câu hỏi nhất định rõ.”

Mỗi bước mỗi xa

Kỳ Liên Sơn giật , khỏi thẳng dậy : “Quận chúa xin mời , thảo dân nhất định sẽ thật.”

“Nghe trong phủ một nha đầu tên là Tiểu Lục, đúng ?”

Tạ thị nhanh chóng cướp lời Kỳ Liên Sơn, đáp: “Quả thật một như , nhưng chỉ là một tiểu nha trong phủ thôi.” Trên đời bức tường nào lọt gió, ai quận chúa từ , bất kể nàng nghĩ thế nào, như tự nhiên gì sai trái. Nếu thật, lỡ quận chúa để bụng mà phất áo bỏ thì ? Không thành thì như con vịt luộc chín bay mất khỏi miệng? Vậy thì Kỳ gia thật sự sẽ uất ức. Còn về phía Xuân Lệ, dù hôn ước bà giữ , đến lúc đó hủy bỏ chứng cứ thì chỉ cần cứng rắn thừa nhận cũng ai thể gì bà. Tạ thị tính toán thứ trong lòng, mỉm với Hân Hòa ấm áp như gió xuân.

Hân Hòa nụ của bà cho thoải mái, liền chuyển ánh mắt sang Kỳ Liên Sơn, “Nghe nàng cũng còn nhỏ nữa, hứa hẹn với ai ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/le-chi-xuan/chuong-91.html.]

Kỳ Liên Sơn vốn định sự thật, nhi tử của ông từ nhỏ hôn ước, thê tử là một tiểu cô nương ở núi Sùng Minh, chính là Tiểu Lục. Giải thích rõ ràng tình huống, để quận chúa tự quyết định, bất kể nàng tiếp tục từ bỏ, đó cũng là chuyện của nàng , nếu quận chúa để bụng, thì đó là phúc của Kỳ phủ, nếu quận chúa điều gì khúc mắc, thì chỉ thể trách nàng và Hàm nhi duyên phận. ông kịp mở miệng, phu nhân cướp lời.

Tạ thị vẫy tay, liên tục lắc đầu, “Không , thời gian để ý đến những hạ nhân , đến lúc đó sẽ thả về nhà tự tìm phu gia là , hơn nữa, nhà của dân phụ cũng quy củ cho nha hầu hạ thiếu gia, cho nên ai cũng là hoàng hoa khuê nữ, chút liên quan gì với các thiếu gia.” Không quận chúa những gì, hỏi về chuyện của nha đầu đó, may mà bà để ý, lúc giải thích rõ ràng cho Hàm nhi, sẽ ảnh hưởng đến chuyện của quận chúa và .

“Nàng nhà ?” Hân Hòa nhíu mày, hỏi.

Tạ thị thầm trong lòng, ngươi hỏi nhiều quá, xem vẫn còn để tâm đến sự tồn tại của nha đầu , thì bà cũng ngại , bà hắng giọng, nắm khăn tay : “Nói về Tiểu Lục, cũng thật sự là một đứa trẻ đáng thương, phụ mẫu, nhưng nàng Kỳ phủ lâu, nhà dân phụ cũng loại lý lẽ, nha thì cứ , nhà dân phụ sẽ ép buộc.”

Hân Hòa hài lòng, “Có lời của phu nhân, yên tâm .”

“Vâng ,” Tạ thị vội gật đầu đáp, “Quận chúa yên tâm thì đều vui vẻ.”

Kỳ Liên Sơn cũng theo đó mà hổ phụ họa, nhưng nụ của ông cứng ngắc và tự nhiên, trong lòng của Kỳ lão gia luôn yên, như thật sự là với ân công núi Sùng Minh, cũng đúng với nha đầu lòng bụng , lương tâm còn sót của ông luôn nhắc nhở , việc thật sự hợp đạo lý.

, ông thật sự thể vui nổi.

Lúc , từ phía Lưu Ly uyển, Thiên Mạch cũng đến cửa, thẳng Hân Hòa đang ở ghế khách, những hành lễ, mà còn lớn tiếng gọi: “Hân Hòa! Ngươi đây một chút, chuyện với ngươi.”

Loading...