Lệ Chi Xuân - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-01-09 11:46:05
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hân Hòa xong còn khinh thường Thiên Mạch, thấy tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng, nghiến răng nghiến lợi siết c.h.ặ.t t.a.y nhưng một lời nào.
Hắn chằm chằm Hân Hòa, cũng cầu xin sự hiểu từ Quân Uyển, chỉ tức giận về một hướng nào đó, cố gắng kiềm chế, như thể đang âm thầm ấp ủ một cảm xúc gì đó.
Mỗi bước mỗi xa
Tiểu Dương Đào nghĩ nhiều hơn, võ công, lỡ chủ tử của chọc giận, nhất thời kiểm soát mà những hành động thể tưởng tượng nổi với chủ tử nhà , thì chẳng cũng sẽ gặp nguy hiểm …
Tiểu Dương Đào kéo kéo tay áo của chủ tử, giọng chút run rẩy, “Chủ tử, chúng còn đón gia nữa, muộn ngài sẽ lo lắng. Chúng thôi.”
“Lo gì, cũng đến đây bao giờ, mất mát .” Hân Hòa nhạo Tiểu Dương Đào nhát gan, cái gã mặt lạnh còn thể ăn h.i.ế.p !
Nàng còn xem hết trò , còn xem tiểu tử tự đa tình cô nương sẽ đau khổ thế nào.
, kế hoạch của nàng thành công.
Quân Uyển những , mà cũng lời của nàng ảnh hưởng, thấy tiểu nha đầu gọi nàng là chủ tử, hẳn cũng là phận, phận thì thì sợ, chỉ cần phân rõ trái là .
Quân Uyển cũng kông từng thấy chuyện đời, cũng hậu quả của việc nhiều chuyện, nhưng mắt ai khác chính là sư ca mà Hàm ca ca nhắc đến, cần đề cập tới từ nhỏ đến lớn bao nhiêu chuyện , chỉ riêng những ngày gần đây giúp đỡ Hàm ca ca nhiều, nàng thể tin lời của ngoài, hơn nữa, cho dù nàng hiểu Thiên Mạch, cũng tuyệt đối tin tưởng Hàm ca ca của .
Quân Uyển ngẩng đầu, về phía Hân Hòa mỉm lễ phép mà xa cách, “Cô nương, quan tâm đến việc đây ngươi và thiếu hiệp mâu thuẫn gì, cũng quan tâm đến ý đồ của ngươi khi những lời , Cảm tạ ngươi nhắc nhở, nhưng bọn còn ăn cơm nữa, ngươi hãy việc của .”
Quân Uyển xong lời , ba còn đều ngẩn !
Hân Hòa khỏi mở to mắt, chỉ Thiên Mạch, với Quân Uyển: “Hắn gặp những cô nương xinh thì sẽ thích, là , mà nhiều thủ đoạn để lừa cô nương, ngoài việc giả điên giả dại còn giả vờ đáng thương, cô nương ngươi thể tin !”
“Ha ha,” Quân Uyển vẫn lễ phép : “Nếu mà , và thiếu hiệp vẫn là thích, tin , còn tin ngươi, một lạ mặt ? Lòng của cô nương xin ghi nhận, xin hãy để chúng yên tĩnh ăn cơm. Tiểu nhị ca, bọn gọi món!”
Tiểu nhị bên quầy nhận lệnh chạy đến, tiểu nhị sớm thấy tứ tiểu thư của Tạ gia đến, nên cần nghĩ cũng , “Tứ tiểu thư, ngài vẫn gọi món cũ ?”
Quân Uyển hỏi Thiên Mạch, “Thiếu hiệp, ăn gì?”
Thiên Mạch vẫn đang trong trạng thái thể tin nổi, đột nhiên nàng hỏi, thật sự nàng đang hỏi gì, chỉ khan : “Tùy nàng quyết định, gì cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/le-chi-xuan/chuong-98.html.]
“Vậy , cứ gọi món cũ !” Đuổi tiểu nhị , Quân Uyển với Thiên Mạch: “Nếu thiếu hiệp quen ăn món , Quân Uyển thể dẫn thiếu hiệp nơi khác thử, bất kể là món đặc sản của quán rượu món ăn vặt trong ngõ nhỏ, đều rõ! Ca ca của là một tín đồ ăn uống, ha ha, thiếu hiệp đừng chê nhé.”
Thiên Mạch cảm động đến mức — còn tưởng rằng Hân Hòa rối ren, Quân Uyển sẽ thất vọng mà chạy về nhà, ngờ— cắn chặt môi, thật cảm động! Cảm giác khác tin tưởng thật ấm áp!
Biểu ấm áp đến , Kỳ lão nhị thật sự coi trọng khi giới thiệu tử như cho !
Còn Hân Hòa, đó là cả Hoàng đế sủng ái, vốn dĩ đỉnh cao gì sánh bằng, hai phớt lờ!!!
Nàng trong chốc lát thể chấp nhận sự thật , sang Tiểu Dương Đào, tiểu nha đầu thông cảm cho chủ tử của , “Thời gian còn sớm, chúng thật sự thôi.”
Cuối cùng mất mặt, ở chỉ thể thêm nhục nhã, nhưng Hân Hòa dường như vẫn còn chút cam lòng, nàng hiểu cô nương cứng đầu như , lòng của thể phớt lờ? Hay là còn lý do nào khác khiến cam lòng, chỉ là, lúc quận chúa vẫn nhận mà thôi.
Thiên Mạch từ trong cảm động hồi phục tinh thần, Hân Hòa vẫn bên cạnh, thèm để ý đến Hân Hòa, chỉ tâm ý vui vẻ Quân Uyển.
Thiên Mạch lớn lên sự chăm sóc ân cần của đại sư ca núi Sùng Minh, ngoài Xuân Lệ, chỉ từng tiếp xúc với hai cô nương, một là Hân Hòa, còn là Tạ Quân Uyển. Hân Hòa thì tự nhiên hào phóng nhưng quá mạnh mẽ, còn Tạ Quân Uyển thì dịu dàng mềm mại và hiểu lòng , hai bên so sánh, rõ ràng cao thấp phân biệt.
Hơn nữa, cảnh , giờ Quân Uyển cảm thấy thật gần gũi, đầu nàng như tỏa hào quang của ân nhân, khiến cũng thiện cảm hơn với Tạ Quân Thụy, “Ta Kỳ lão nhị nàng thích đồ ngọt, thật trùng hợp cũng thích, núi, đại sư ca bánh gạo nếp hoa quế là ngon nhất, một thể ăn một cân! Nếu như nàng thích, thể dẫn nàng về núi Sùng Minh tìm đại sư ca , đại sư ca của !”
Quân Uyển kịp trả lời, Hân Hòa ngạc nhiên hỏi: “Ngươi là ở Sùng Minh?”
Thiên Mạch nhíu mày : “Ngươi còn ? Ta thật sự chuyện với ngươi nữa, ngươi gì như , cũng so đo với ngươi, chỉ mong ngươi đừng phiền bọn nữa!”
Tiểu Dương Đào cảm thấy đáng cho chủ tử, kéo kéo tay áo của chủ tử, mặt Hân Hòa biểu lộ cảm xúc : “Quên ạ, chúng thôi!”
Ra khỏi cửa quán trọ, Tiểu Dương Đào cẩn thận đỡ Hân Hòa, “Chủ tử, ngài gặp rắc rối .”
Hân Hòa cũng cực kỳ bực bội, “Ta là ở núi Sùng Minh, theo lời , lời đồn về độc bộ thiên hạ gì Dạ Lan San chính là đại sư ca của ! Hơn nữa Xuân Lệ cũng là của núi Sùng Minh, trách đại ca —aiz, thật ngờ, như đúng là đắc tội với sư bảo bối của Dạ Lan San .”
“Chủ tử đừng quá lo lắng, nếu là bình thường thì còn tưởng núi Sùng Minh là một nơi bình thường, chỉ đại gia nhà chúng mới năng lực, giao tình với Dạ công tử, nên gì lo.”
“Tiểu Dương Đào, ngươi xem phía là đại ca của ?”