Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việt Long vợ kể tội liền chút muối mặt nên đành cúi đầu xuống kiểu hối , thật lòng với Thư Huyền cũng chút say nắng, nhưng để bỏ vợ thì bao giờ nghĩ tới cho dù suốt ba năm nay Tú Vi thể sinh cho một đứa con thì trong suy nghĩ của , cũng một bỏ cô mà lấy khác cho dù nhiều hối thúc.
Bà Hoa cô thế, tầm mắt bà chút bất ngờ, nhưng đó bà dấy lên vui mừng khi cuối cùng thằng con trai bà cũng lời bà mà tìm vợ khác để sinh cháu đích tôn cho bà, thế nên ngây tức khắc bà liền về phía cô mà nguýt dài mỉa mai mấy câu.
" Phận vợ mà tròn nghĩa vụ như cô thì dù con trai ăn với bao nhiêu chăng nữa nghĩ cô cũng chẳng quyền gì mà lên tiếng ở đây cô Vi nhỉ. Trước khi cô gì thì nên bản cô , cái ngữ cây độc trái gái độc con như cô là loài vô tích sự cô hả? Chắc là ngày xưa, ăn chơi trác táng ,phá thai nhiều nên giờ thể đẻ đây mà.
"Mẹ quyền con như thế, con trai đang ngoại tình đó, cũng là phụ nữ, đáng lẽ đồng cảm với con chứ? Mẹ như thế là đang vẽ đường cho Long đó ?
" Thì ?
Bốp….bốp
5 ngón tay in hằn lên một bên má của cô , mảng da thịt trắng nõn đỏ ửng cả lên rướm cả máu,cô đưa tay lên ôm vội lấy mặt mà sững sờ, còn bà Hoa tiếp tục tru tréo
"Bây giờ cô còn cái thói trả treo với nữa đúng hả, cha cô dạy con đúng ? Cái thứ mất dạy, cái dòng đĩ thõa nhà mày, cái dòng mà ăn chơi trác táng đến nỗi đẻ thì chỉ là thứ vứt thôi mày hả.
Nói đoạn bà Hoa sang Việt Long, bà gân cổ lên tiếng thúc giục đến khàn cả cổ họng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-3.html.]
"Việt Long con thu xếp quần áo của nó đây, nhanh lên,hôm nay tống cổ nó về quê. Cái loại trả về cho dòng họ và thằng cha con nó muối mặt với dòng họ tổ tiên thì mới lòng.
" Mẹ!
"Đi nhanh ...
Tú Vi chồng với chồng cô như thế thì liền chút hoảng sợ, trái tim cô bỗng chối nhói lên từng hồi, vốn dĩ cuộc đời bản cô tha thiết gì mong sung sướng, chỉ cần mong họ bạc đãi cô là cô vui lắm , nhưng vốn ở quê cô, lối sống họ còn cổ hủ lắm, gia đình dòng họ lúc nào cũng luôn miệng chuyện nhân nghĩa đạo lý, nhất là gia đình nào con gái lớn, bầu cưới hoặc nhà chồng trả về họ dè bỉu đồn thổi dữ lắm nên nếu bây giờ cô về cha cô sống nổi với miệng đời mai mỉa, cô sợ phận bạc, duyên mỏng, cô chỉ sợ cha tuổi ngả về chiều còn nước mắt chan cơm vì cô.
Suy nghĩ đến thế cô liền nhanh chóng tới, quỳ xuống níu lấy vạt áo của chồng mà khẩn khoản van xin
"Mẹ ơi con xin , con điều gì sai trái con xin mở lòng tha thứ cho sự khờ dại của con, xin đừng đuổi con về quê nha ,con về đó cha con sẽ c.h.ế.t mất, cha con khổ vì con đủ nếu con trả về họ sống nổi với miệng đời của mấy hàng xóm đây.
Mặc cô lóc van xin tha thiết, bà Hoa gương mặt vẫn lạnh tanh tuyệt tình đến mức thẳng chân hất mạnh cô khỏi của bà tru tréo
" Sao? Bây giờ mày van xin , còn lớn tiếng như lúc nãy nữa cơ ? Tao cho mày mày cần van xin tao vô ích, tao quyết hôm nay tao nhất định trả mày về cho thằng cha con gái của mày dạy mày…
"Mẹ ơi con xin , con xin ơi. Cha con khổ nhiều họ sẽ chịu nổi mất... ơi…