Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nghe đến đây Tú Vi càng thêm tò mò, cô liền bảo  kể tiếp
"Rồi  nữa  ơi, Thư Huyền  liên quan gì  ?
" Sau khi về đồn, những chứng cứ mới dần  đưa  ánh sáng.Thật  Thư Huyền   ,  của cô  chỉ là tham tiền thôi, lúc  Việt Long cho  gây tai nạn cho  khi    Vũng Tàu ký hợp đồng Thư Huyền  chạy theo để báo cho   nhưng cô   kịp thông báo thì    Việt Long  tay  . Cũng vì  Thư Huyền  phát hiện  âm mưu của  nên Việt Long cho  thủ tiêu Thư Huyền luôn. Cũng may  và cô  mạng còn lớn nên  chết.Khi trở về  thì  mất trí nhớ còn thư Huyền  huỷ 1 bên mặt, ở  mặt cảnh sát cô   khai nhận vì  trả thù Việt Long cô   lẻn  công ty tìm lấy chứng cớ Việt Long hại  và cô , định là tống tiền một mớ từ Việt Long để  thẩm mỹ  khuôn mặt  đó  về báo công an dể trả thù  Việt Long nhưng cô   kịp thực hiện âm mưu thì   bắt luôn cùng  .
Tú Vi   Hoàng Trung kể mà  khỏi rùng , cô  ngờ rằng hai  đó ai cũng  dã tâm lớn cả.
"Bây giờ họ thế nào  .
" Thư Huyền  thả  ngay  đó ba  vì  cô   ơn cứu  nên  chi tiền đưa cô  sang nước ngoài chữa  khuôn mặt  và cũng tìm cho cô  một công việc mới,lâu lâu  cũng  gọi hỏi khi nào cô  về thì cô  bảo sẽ  về nước nữa. Còn Việt Long  buộc  tội cố ý g.i.ế.c  nên tạm thời vẫn còn  bốc lịch.
Tú Vi  xong chỉ  thở dài.  là đời  tham thì thâm, chẳng  gì ngoài nổ lực  lên cả,   nhanh chỉ  hại  mà thôi.Ngưng một lúc Tú Vi liền lên tiếng như trách móc Hoàng Trung
"Xong việc , chẳng ai hại nữa nên  êm  chứ Tổng giám đốc,  bao giờ nhớ đến ai nữa .
Hoàng Trung phì . Anh véo mũi cô bác bỏ lời cô  trách 
" Chứ chẳng  ai đó đổi chỗ trọ    tìm  . Với   cũng  mới về nước là gặp  em đó?
"Anh  nước ngoài tìm Thư Huyền ?
" Ngốc, vì trí nhớ    , đầu    dấu hiệu đau nên khi ba    bên mỹ  cũng theo họ sang đó chữa trị luôn. Không tìm em nhưng trong đầu lúc nào cũng nhớ hết nha.
"Có  đó?
" Có mà. Trong đầu lúc nào cũng nhớ cô Vi  hết.
Hai  ôm   hạnh phúc, Tú Vi  ngờ  bao biến cố sảy đến cuối cùng cô và    thể ở bên ,  thể   hết nỗi lòng của  cho đối phương   . Thật lòng mà   mơ cô cũng  từng dám mơ  thể gặp   nữa huống chi bây giờ   ôm  bằng da bằng thịt thế .
Chốc lát đồng hồ  gỏ một nhịp, một lúc  trong vòng tay  Tú Vi sực nhớ    phẩu thuật xong,cô   gặp  nên liền đẩy  . Cô  gấp
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-72.html.]
"Không  giờ em   gặp  đây, em sợ khi  tỉnh    thấy em  sẽ buồn đó?
Hoàng Trung cũng liền  bật dậy nắm tay cô. Anh 
" Anh cũng  theo em nữa. Lần   rời xa em . 
"Tại  ko rời xa em hả? Đi theo đòi nợ em ?
" Ừ 
"Này em  trả nợ   đó nha. Không còn nợ nữa nha.
Ánh mắt   khi cô trả lời tự dưng bây giờ  cô đầy nham hiểm,  khẽ 
" Vừa nãy là do em tự nguyện quyến rũ  nha, chứ ai   đòi nhé. Anh còn  bắt đền em tội cướp đời trai  .
Nghe   tự nhiên Tú Vi liền đỏ cả mặt, ngượng ngùng đưa tay đánh mạnh  lồng n.g.ự.c  mấy cái.
"Anh vô liêm sĩ quá. Ai cướp đời trai  chứ?
" Thì em đó. Mà nè nhắc tới nợ mới nhớ em còn nợ  đó. Nhớ  .
Tú Vi nghi hoặc hỏi 
"Nợ gì chứ?     đòi em mà?
Hoàng Trung khẽ  hạnh phúc ,ghét sát tai cô  mấy lời
" Nợ  một đứa con…!!!
- Hoàn-