“Bởi vì  thiếu tiền.” Trong giọng  Thư Liễm Hồng  oán hận mơ hồ, như hận mà   hẳn là hận:  về phía Ngọc Hồ  dám hỏi sâu hơn về chuyện riêng tư, nàng nở nụ . “Có một  ngu như , trời sinh bốn biển  nhà,   hải phái, ngay cả chó c.h.ế.t đói ven đường cũng sẽ   vụng trộm rơi lệ. A! Thể trạng giống như gấu lớn, nếu thật rơi lệ sẽ  c.h.ế.t  mất! Người  ngu đến mức cho dù    cướp của cũng sẽ   cướp của kiếm cớ! Cho nên tiền    vĩnh viễn  để đến ba ngày. Sau đó, bốn năm , cha   ăn thất bại,  các chủ nợ bức đến thắt cổ, mẫu  bệnh chết; còn ,  bán  kỹ viện. Bởi vì  c.h.ế.t  chịu an phận  theo tú bà, trong lúc giằng co suýt nữa  đánh chết! Sau đó  ngu   vặn dạo chơi đến đây, lúc đó  thật vất vả đêm  nhận  tiền đánh đấm,   một khoản tiền đủ sống sung túc cả năm,  gặp  loại chuyện ! Lập tức,  móc  tất cả tiền tài  , cùng với ngựa cùng kiếm mới mua, vốn còn  đủ, nhưng  đánh bất tỉnh tất cả tay chân, tú bà lập tức thả ! Sau đó,  chính là  của ! Hai  chen chúc trong căn nhà dột nước ngoài huyện,  hỏi    gả cho   . Một  ngốc kiêm mãng phu như ,  bộ dạng nghèo túng ,  căn bản  cần,   chê   hoặc   tiền, mà là  hiểu  loại nam nhân  nhất định cả đời xây   thành gia, chỉ là một kẻ  bụng đến ngu ngốc! Lại là  giang hồ,  trong cả cuộc đời mười bảy năm coi loại   là phế vật! May mắn  cũng  chiếm tiện nghi của ,   ngoài tìm việc , dự định an bài   khi lập gia đình mới rời khỏi nơi . Ta    giang hồ   gì   kiếm bạc, nhưng  ít nhất  sẽ    giang hồ ngốc đến mức   cu li như ! Lên núi đốn củi, chuyển hàng cái gì cũng ,  huyện nha bắt đạo tặc lấy tiền thưởng, bán mạng cũng ,  đến một tháng,  ở huyện bắc mua một căn nhà,  thể ở một chút, mới hỏi   trượng phu như thế nào,   tìm  . Ngẫm   cũng thật vô dụng, dễ dàng sửa  tâm ý, cảm thấy   tệ, loại  ngu ngốc  cần nữ nhân khôn khéo một chút đến tính toán cho , cũng liền gả cho . Vốn  cho rằng hết thảy sẽ  thuận lợi, hơn nữa  bắt đầu tìm tòi chuyện kinh doanh, dự định thành lập cuộc sống  hơn cùng với trọng chấn gia phong,  ngờ tới hai chuyện ngoài ý . Thứ nhất, Tề  phái Lưu  đến chuộc  cho , bọn họ cho rằng  còn ở thanh lâu, hoặc thành tiểu   . Dù  cũng  mua  tự do của . Chuyện thứ hai, là tên ngốc  gặp cướp! Lần  cũng   thiếu tiền vì bọn họ thương tiếc một phen mà thôi, đám đạo phỉ  chỉ là một đám nông dân từ nơi khác núi lở tránh  đến kiếm sống, bởi vì  tìm  công việc,   chỗ sinh tồn mới bắt đầu hoạt động cướp bóc. Vụ đầu tiên chúng gặp  ,  khi   chế phục vì cảnh ngộ của bọn họ mà rơi lệ, vội vàng cam đoan  mua đất cho bọn họ trồng trọt, giúp bọn họ xây dựng  gia viên! Ai, trùng hợp Lưu  tìm tới ,  lấy khoản tiền lớn mua  , hơn nữa nhiều  cam đoan   ý . Tên ngốc  đang thiếu tiền, cũng liền bán ! Bởi vì  tin tưởng   một nam nhân nào sẽ táng tận lương tâm khi dễ một phụ nhân lớn bụng! Và  dự định sẽ mua    hai tháng nữa.” Thư đại nương  đến đây, thở dài thật dài.
Ngọc Hồ tức giận : “Chẳng lẽ    bán nhầm ? Tỷ là thê tử của ! Quá đáng! Thư đại tỷ, mà tỷ   thể ngoan ngoãn  theo Lưu đại ca ?”
“Đây là hai chuyện khác ,   Tề tam công tử    , nhờ Lưu  mang đến cho  một phong thư kế hoạch,  lập tức hiểu  trọng chấn cơ nghiệp nhà   hi vọng! Mặc kệ   bán  ,  nhất định sẽ cùng bọn họ hợp tác gây dựng sự nghiệp. Chỉ là, tên ngốc  bán ! Cùng ngày,  mang theo đại đao của  một đường c.h.é.m   cửa!”
“Hắn đáng đời!” , dường như   thông. “Tỷ   công phu   ! Tại  là tỷ c.h.é.m ?”
Thư Liễm Hồng trầm thấp  khẽ, đỡ cằm.
“Luôn luôn là  đánh ,   đánh trả, liều mạng mắng  chanh chua mà thôi! Huống chi năm đó  mang một cái bụng lớn,   trốn  ? Chém   quan trọng,  sợ  thể  chịu  nổi sẽ động đến thai khí!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/len-nham-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y-ytgj/chuong-22.html.]
Đôi phu thê  tự  khuê tình ký thú, chỉ là tương đối bạo lực mà thôi......
“Thư đại tỷ, tỷ── hẳn   quả phụ a? Vậy vì   gọi phu nhân mà tự xưng đại nương?” Trẻ như  gọi đại nương cũng gọi là già .
“Bởi vì  nghĩ   c.h.ế.t !”
Ynehni Ruan
Nghe  vẻ  thành phần giận dỗi! Trong lòng Ngọc Hồ hiện lên ý , nghĩ thầm lát nữa về khách điếm nhất định  tìm Thiên Lỗi hỏi rõ ràng. Nói  còn  cái khác đáng giá ! Không  “ ngốc” trong miệng Thư đại tỷ là diện mạo gì, nàng tương đối tò mò!
Tuy là nghĩ thầm   chuyện của Thư đại nương, nhưng đêm qua  về khách điếm   Tề Thiên Lỗi bắt  học bổ túc cùng luyện chữ, luyện đến ngủ thế nào cũng  . Cho nên cuối cùng vẫn là cái gì cũng  , nhưng một màn đặc sắc nhất cũng   cho nàng bỏ qua.
Vốn dĩ dự định hôm nay cùng  chơi hồ sen,  thể  là Thư gia, nhưng Lưu Nhược Khiêm đột nhiên nghĩ đến  một quyển sổ sách  lượng  đúng,   thẩm tra đối chiếu cùng Thư đại nương. Vì thế ba   về phía Thư gia, kết quả  vặn đối mặt với một hồi trò !
Từ lúc trong cửa lớn truyền  tiếng đập đồ, ba  lập tức dừng bước. Ngọc Hồ là một đầu sương mù, mà Lưu Nhược Khiêm cùng Tề Thiên Lỗi chỉ là hiểu rõ liếc mắt   một cái, nhịn xuống ý , lôi kéo Ngọc Hồ lặng lẽ   hướng cửa lớn. Chỉ thấy  bộ  hầu  ở tiền viện uống  hóng mát,  để ý tới tiếng ồn ào ở hậu viện! Ngọc Hồ kinh ngạc thấp giọng hỏi trượng phu: “Chuyện gì xảy ?”