Thế nhưng, thế sự cũng  cách nào thuận lợi như Tề Thiên Lỗi .
Ngày hôm nay, tâm thần Ngọc Hồ đặc biệt  yên, nàng  rõ là nguyên nhân gì, Thiên Lỗi cho rằng nàng đây là điềm báo nôn nghén,  thẳng nàng yên tâm. , nàng tin tưởng đó   là bởi vì nôn nghén! Trên   thể nàng   bất kỳ khó chịu nào, ngay cả thói quen ăn uống cũng   đổi, chỉ là phiền muộn mà thôi.
Chắc chắn sẽ  chuyện gì đó xảy !
Kết quả, gần đến giờ ăn trưa, nữ  hầu phía  vội vàng tới Tân Uyển, bộ dáng  tin tức  đến báo.
“Tam thiếu nãi nãi, lão phu nhân mời ngài đến tiền sảnh, phụ  ngài từ Dương Châu đến thăm ngài!”
Ynehni Ruan
Cha nàng? Ngọc Hồ ngây  một lúc,   cha nàng  nàng ở đây? Cho dù  cũng sẽ  đến thăm nàng chứ? Hoặc là…… Dương Châu bên    chuyện , Viên gia phái  đến Lý gia đòi , mới  cha nàng đến đây? Rất  thể! Như ,  nghĩa là Băng Nhạn  xảy  sự cố gì ?
Lúc cùng  hầu  đến tiền sảnh, dặn dò  hầu trong vườn : “Đến thư phòng mời Tam thiếu gia đến tiền sảnh.”
Lúc  tới tiền viện, Ngọc Hồ càng nghĩ càng  đúng. Nếu cha nàng đến Tuyền Châu, nhất định là  nàng đến Viên gia. So với năm ngàn lượng vàng bạc, một nữ hài nhi vô dụng như nàng chẳng  giá trị gì cả. Phải ? Cha nàng  nàng  Viên gia?  mà, một khi loại chuyện  lộ , trốn nhanh nhất nhất định là ông nha! Đời  cha nàng lấy tập tài  mục đích, mới  để ý tới những chuyện khác! Tiền tài đến tay, phát hiện manh mối  đúng, ông nhất định là  đầu tiên chuồn ,  còn  thể đến đây yêu cầu chút gì đó! Trừ phi ông trốn  đủ nhanh, để cho  cầm đao ép ông !
Vừa bước  cửa hông chính sảnh, nàng   dọa dừng  hình .
Không! Người nọ   cha nàng Lý Thăng Minh! Là viên ngoại Đỗ gia, lão gia Đỗ Tri Tường, cha của Băng Nhạn!
Lão thái quân tinh mắt  thấy nàng,  : “Băng Nhạn, mau tới gặp cha cháu cùng hai vị ca ca, để cho bọn họ  cháu ở Tề gia sống  bao nhiêu! Ta khen cháu hiền tuệ tài giỏi, chỉ  Đỗ viên ngoại dạy dỗ   một nữ hài  như cháu! Ông thông gia, ông xem Băng Nhạn   càng thêm xinh   !
Tay chân Ngọc Hồ mềm nhũn, kiên trì  thẳng  con ngươi khiếp sợ   tin của Đỗ Tri Tường, mà lão nhị Đỗ gia Đỗ Trọng Xuyên thiếu kiên nhẫn  lấy  tinh thần quát to: “Lý Ngọc Hồ! Sao  là ngươi? Muội   ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/len-nham-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y-ytgj/chuong-35.html.]
“Ta ──” Ngọc Hồ lui hai bước, sốt ruột : “Trong chuyện   hiểu lầm, các ngươi ── cái    thể giải thích ──”
“Băng Nhạn,   ?” Thái quân kinh ngạc tình huống trở nên quỷ dị như thế, ba thông gia đường xa mà đến  trợn mắt   đối với nữ nhi của , thậm chí là hổn hển, bà  rõ là đạo lý gì.
Đỗ Tri Tường chỉ  Lý Ngọc Hồ, run giọng : “Ngươi  mà giả mạo Băng Nhạn  tam thiếu nãi nãi! Ngươi ── ngươi  gì nữ nhi của  ?” Ý niệm đáng sợ hiện lên trong đầu ông, sắc mặt chợt xanh chợt trắng!
“Ta   cố ý, là ── là bà mối Lý các nàng khiêng sai kiệu, mà  ──   cách nào,  cũng    gì đối với Băng Nhạn!” Nàng   bức lui mấy bước, cả  gần như sắp rơi  ngoài cửa! Nàng cũng   sợ cha con Đỗ thị hùng hổ dọa , mà là từ trong phản ứng của cha con Đỗ thị, tuyệt vọng phát hiện đến chuyện hỏng bét nhất vẫn xảy ! Băng Nhạn cũng   như bà mối Lý   đưa về nhà, mà là cũng  đ.â.m lao theo lao đẩy  phủ tướng quân!
“Ngươi   giam giữ Băng Nhạn thì ? Nếu như  ,  ngươi  thể bình yên mạo hiểm danh tiếng của nó ở đây hưởng vinh hoa phú quý? Nếu chúng   đến Tuyền Châu, ngươi  thể bình yên sống cả đời! Ngươi    ? Nếu ngươi   gì Băng Nhạn, vì  ngươi  ở đây? Vì  nữ nhi của   thấy tung tích! Ông trời! Tính , Băng Nhạn  mất tích hai tháng rưỡi ! Mà nữ nhân tâm địa ác độc như ngươi,    chút áy náy nào! Nữ nhi của  ở ?” Đỗ Tri Tường rống giận với nàng.
Mãnh mẽ lui về phía  một cái, Ngọc Hồ lui  thể lui về phía  ngã  ngoài cửa, lập tức cảm thấy bụng  một trận đau đớn! Cắn môi  đào trắng bệch, nàng chỉ  thể lắc mạnh đầu, ôm lấy bụng!
“Ngọc Hồ!” Tề Thiên Lỗi đang   hầu dẫn tới tiền sảnh,  thấy nàng té ngã, lập tức vọt tới như bay, ôm lấy nàng!
“Có   ?”
“Bụng  đau quá……” Nàng nắm lấy vạt áo , vặn vẹo khuôn mặt lắc đầu : “Băng Nhạn... Băng Nhạn  thấy! Tỷ  cũng   trở về......”
“Mau mời đại phu đến!” Tề Thiên Lỗi rống giận với  hầu ngây  như phỗng! Sợ tới mức gia đinh tìm cửa chạy  ngoài, vội vàng  mời đại phu! Mà  xoay  ôm Ngọc Hồ vọt về Tân Uyển!
Tề lão thái quân oa oa kêu to, giận dữ quát: “Đỗ viên ngoại! Tằng tôn của  mà  mệnh hệ gì,  sẽ hỏi tội ông! Ba đại nam nhân các ngươi giống như ác bá khi dễ nàng một nữ tử yếu đuối,  mặc kệ nó là nữ nhi của ông  là giả mạo gì đó! Hiện giờ nó mang thai hậu duệ Tề gia , chính là tức phụ chính danh của Tề gia! Về phần nữ nhi của ngài vì   gả  nhà ,  lẽ là bởi vì thiên kim nhà ngài chê tôn tử  bạc mệnh, nửa đường chạy trốn cũng    ! Ngài  điều tra rõ ràng  đến! Đại phu đến ?  ! Kêu phòng bếp lập tức nấu nước thuốc an thai! Lần  Lưu đại phu  lưu  mấy thang, nhanh lên!” Liên tiếp điều động, Tề thái quân  để ý tới phụ tử Đỗ gia nữa, bước nhanh cho  hầu đỡ về phía Tân Uyển. Lúc   phận chân thật của Tề Tam thiếu nãi nãi  còn là vấn đề nữa, quan trọng là chân mệnh thiên tử trong bụng nàng! Nếu lúc  ngoài ý   cho thai nhi  còn, lão thái quân nhất định sẽ  cho Đỗ gia  còn đường sống!
Trong đại sảnh chỉ còn  phụ tử Đỗ gia, tất cả  hầu đều  , chỉ  một vị quản sự  với bọn họ: “Không tiễn!” Biểu thị lập tức mời bọn họ lên đường. Cha con Đỗ gia cũng   tâm tình  khách, quan trọng nhất là  điều tra rõ  xảy  chuyện gì! Bà mối Lý  khi trở về Dương Châu  mà còn dám đến nhà lấy tiền lì xì,  thẳng nhiệm vụ  thành viên mãn! Nói  chuyện  bà  cũng  phần!