Giọng lâu nhưng vô cùng quen thuộc khiến điện thoại tay Dung Yên rơi thẳng xuống đất.
Dương Đại Quất vội vàng nhặt điện thoại lên, :
“Chị Yên, , điện thoại vẫn dùng .”
Hít thở sâu vài , Dung Yên cầm lấy điện thoại, nghiêm túc :
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
“Mẹ sẽ về ngay.”
Cúp máy, cô sang Dương Đại Quất:
“Giúp chị xin phép đoàn phim Độ Kiếp Đào Hoa. Dù chị cũng chỉ là thế của nữ chính, mà nữ chính tới bốn thế , thiếu một cũng chẳng .”
Lý do hợp lý, điểm nào sai.
Dương Đại Quất lấy điện thoại :
“Được , chị Yên, em sẽ gọi cho phó đạo diễn ngay.”
Xe chạy một quãng khá xa, Dung Yên mới nhận vẫn đang mặc bộ cổ trang màu xanh nhạt của đoàn phim.
“Chị Yên, là em xe để chị đồ nhé?”
Không cần suy nghĩ, Dung Yên lập tức lắc đầu. Hiện tại cô chỉ nhanh chóng về nhà để xác nhận xem Giang Ngự Hàn thực sự tỉnh .
Cô mở điện thoại, gọi ngay cho đạo diễn Trương.
Chưa kịp chờ lâu, đạo diễn Trương bắt máy.
Đạo diễn chẳng ý kiến gì về việc cô mặc trang phục đoàn phim về nhà, chỉ nhắc nhở:
“Nếu hỏng thì đền hai trăm tệ đấy.”
Dù đây cũng chẳng bộ phim lớn, kinh phí hạn hẹp, trang phục cũng chỉ thuộc loại tạm .
Nếu thế, thì Hạ Vân Đoá thể nữ chính ?
Dung Yên quan tâm Hạ Vân Đoá leo lên nhánh cây cao nào để nhận vai nữ chính, cô cũng .
nếu Hạ Vân Đoá quá đáng ở phim trường, đừng trách cô nhịn nổi mà bộc phát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-17-em-la-vo-anh-sao.html.]
Dù là diễn viên tuyến mười tám, nhưng cô thiếu việc để .
Khi xe dừng ở khu chung cư Bích Vân, Dung Yên nhanh chóng mở cửa, vội vàng kéo váy chạy xuống.
Dương Đại Quất vẫn kịp xuống xe, chỉ thể theo bóng cô với vẻ mặt phức tạp: “...”
Bước thang máy, Dung Yên lập tức cảm nhận ánh kỳ lạ của xung quanh.
cô chẳng mảy may quan tâm, chỉ mong thang máy mau chóng dừng ở tầng mười ba.
Lúc mới đón Giang Ngự Hàn từ bệnh viện về, họ sống tại Giang Viên.
lâu khi cô sinh An An, kế của Giang Ngự Hàn thấy cô chỉ sinh con gái, liền đuổi hai con cô khỏi nhà.
Đám hầu ở Giang Viên cũng kế mua chuộc, Dung Yên lo lắng Giang Ngự Hàn - trở thành thực vật sẽ ngược đãi nên cầu xin ông nội của can thiệp, mới thể đưa về sống tại chung cư Bích Vân.
Mấy năm qua, cũng nhờ hộ lý Chu Mại do ông nội sắp xếp mà cô mới yên tâm kiếm tiền.
giờ sức khỏe ông ngày càng yếu, cô chỉ còn cách tự gánh vác thứ.
Khi cửa thang máy mở, Dung Yên lập tức kéo váy, bước nhanh về phía căn hộ của .
Để mở cửa, chỉ cần quét vân tay mà còn nhập mật khẩu.
Trong lúc quá gấp gáp, cô quên mất mật khẩu là gì.
May mắn , cô nhanh nhớ đó là ngày kỷ niệm cưới của cô và Giang Ngự Hàn - một con vô cùng đặc biệt.
Ngày đó chỉ là ngày cưới của hai , mà còn là ngày Giang Ngự Hàn gặp tai nạn.
Mở cửa xong, cô lao thẳng phòng Giang Ngự Hàn.
Cô thấy Giang Ngự Hàn vẫn giường, còn An An thì bên cạnh , trong tay cầm một quyển sổ đỏ.
“Mẹ, về . Mẹ xem , con lừa , ba thực sự tỉnh .”
An An nhường chỗ cho Dung Yên, leo lên phía bên giường của bố , tay vẫn cầm cuốn sổ đỏ giơ lên.
Giang Ngự Hàn giường, ánh mắt sâu thẳm Dung Yên đang mặt. Sau đó cuốn sổ đỏ trong tay An An.
“Dung Yên? Em là vợ ?”