Vừa tiến gần giường, Giang Ngự Bạch vén chăn lên, phấn khởi :
“Anh ba, cuối cùng cũng tỉnh .”
Gương mặt Giang Ngự Hàn đầy vẻ đề phòng:
“Cậu là ai? Sao gọi là ba?”
Lời dứt, bàn tay đang định kiểm tra của Giang Ngự Bạch khựng giữa trung.
Dung Yên sững sờ. Lúc Giang Ngự Hàn nhận Chu Mại, cô còn nghĩ rằng điều đó gì lạ. bây giờ, ngay cả Giang Ngự Bạch mà cũng nhận thì thật sự quá kỳ lạ.
“Anh ba, đừng đùa nữa, chuyện vui .”
Giang Ngự Bạch cố trấn tĩnh, nhẹ nhàng đặt tay lên chân trai để kiểm tra.
“Đừng chạm . Cậu nghĩ đang đùa ?”
Ánh mắt lạnh như băng của Giang Ngự Hàn khiến Giang Ngự Bạch lập tức rụt tay .
“Anh ba, mất trí nhớ đấy chứ? Em là Giang Ngự Bạch, em tư của . Anh yên tâm, em sẽ hại .”
Dung Yên như bừng tỉnh:
“Thảo nào lúc nãy giấy kết hôn mới hỏi em vợ .”
An An bỗng òa nức nở:
“Buồn quá . Ba nhớ con nữa .”
Dung Yên cầm khăn giấy lau nước mắt cho con gái, dỗ dành:
“Bảo bối , ba con vốn dĩ nhớ con mà. Lúc đó con còn trong bụng , chào đời mà.”
An An hậm hực hừ một tiếng, nghiêm túc :
“Mẹ thật xa. Vậy để con tự giới thiệu với ba cho đàng hoàng.”
Đứng giường, cô bé chớp chớp đôi mắt to tròn long lanh, đối diện với ba .
“Ba ơi, con là Giang An Noãn, tên ở nhà là An An. Dù hôm nay ba mới gặp con, nhưng con quen ba từ lâu lắm đó.”
“An An sẽ tiếp tục chăm sóc ba, để ba nhanh chóng khỏe , ba sẽ cùng con tham gia các hoạt động ở nhà trẻ. Ba trai như , chắc chắn sẽ đoạt danh hiệu ba trai nhất, thế ba Gấu Bông.”
Giang Ngự Hàn im lặng hồi lâu, đó chỉ khẽ “ừm” một tiếng.
Dung Yên nắm chặt hai tay, chút lo lắng hỏi:
“Anh tin em là vợ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-20-mat-tri-nho.html.]
Ánh mắt cô đầy sâu thẳm, cô càng thêm căng thẳng.
Người đàn ông cất giọng trầm thấp nhưng cuốn hút:
“Giấy kết hôn giống giả lắm.”
Dung Yên thầm cảm tạ nhà nước và pháp luật ban cho cô bằng chứng chắc chắn để chứng minh là vợ hợp pháp của Giang Ngự Hàn.
Dù cô rõ, bản chỉ là thế cho A Chỉ. giấy trắng mực đen rành rành, kể cả A Chỉ xuất hiện, cô vẫn là chính thất danh chính ngôn thuận.
Chỉ điều, trong bốn năm Giang Ngự Hàn hôn mê, A Chỉ từng xuất hiện. Quả thật bí ẩn.
Giang Ngự Bạch phá vỡ bầu khí, với trai:
“Anh ba, em sổ hộ khẩu để chứng minh chúng là em ruột.”
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Nói , thực sự cho mang sổ hộ khẩu đến. Làm bác sĩ, quên nhiệm vụ của .
Sau khi kiểm tra chân, Giang Ngự Bạch tiếp tục kiểm tra tay cho Giang Ngự Hàn, giải thích:
“Anh ba, em là bác sĩ chuyên nghiệp.”
Dung Yên cũng gật đầu lia lịa:
“Em thể chứng, thực sự là em trai , còn là một bác sĩ giỏi nữa.”
Lần , Giang Ngự Hàn từ chối việc kiểm tra, nhưng khuôn mặt vẫn lộ vẻ mấy vui.
Bàn tay nhỏ nhắn của An An nhẹ nhàng đặt lên gương mặt ba :
“Ba đừng buồn nữa, để An An sưởi ấm cho ba.”
Anh khẽ “ừm” một tiếng.
Nhìn cảnh đó, khóe miệng Dung Yên tự chủ mà cong lên. Cô mà, Giang Ngự Hàn sẽ chấp nhận An An thôi.
Ai bảo con gái cô đáng yêu và hoạt bát đến thế chứ!
Sau khi kiểm tra xong, Giang Ngự Bạch :
“Anh ba, một xét nghiệm cần ở bệnh viện. Em sẽ liên hệ đồng nghiệp đến đưa ngay.”
“Ừm.”
Khi xe cứu thương đến, Chu Mại ở chăm sóc An An, chỉ Dung Yên và Giang Ngự Bạch theo Giang Ngự Hàn đến bệnh viện.
Lúc Giang Ngự Bạch đang chuyện với các bác sĩ khác, Dung Yên tranh thủ nhỏ giọng hỏi Giang Ngự Hàn:
“Anh A Chỉ là ai ?”