LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 30: Anh không được giở trò lưu manh
Cập nhật lúc: 2025-01-20 12:22:23
Lượt xem: 179
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đó là một lạ, gửi cho Dung Yên một tin nhắn đầy bí ẩn.
Chính vì tin nhắn mà Dung Yên sang với Giang Ngự Hàn:
“Anh đừng vội uống thuốc.”
Giang Ngự Hàn: “...”
Rõ ràng còn định hôn chỉ để chịu uống thuốc.
Dung Yên bấm gọi cho Giang Ngự Bạch. Không để cô chờ lâu, Giang Ngự Bạch nhanh chóng bắt máy.
“Tiểu Bạch, em đang ở bệnh viện ?”
“Em về nhà, chuyện gì chị dâu?”
“Làm phiền em phòng bệnh của ba ngay bây giờ.”
Không hỏi thêm, Giang Ngự Bạch đáp:
“Được, em bệnh viện ngay.”
Cúp máy xong, Dung Yên lấy hết các loại thuốc ngoài.
Giang Ngự Hàn hỏi:
“Thuốc vấn đề ?”
Dung Yên đưa cho xem tin nhắn nhận , chỉ vỏn vẹn năm chữ:
“Cẩn thận thuốc đổi.”
Ánh mắt Giang Ngự Hàn sâu thẳm như biển:
“Em để Giang Ngự Bạch mang thuốc kiểm tra ?”
Dung Yên gật đầu. Dù thế nào thì khi kết quả kiểm tra, cô tuyệt đối để Giang Ngự Hàn uống thuốc .
Trán cô lấm tấm mồ hôi. Nếu Giang Ngự Hàn sợ vị đắng, cứ kéo dài thời gian hỏi han thì cô dám nghĩ tới hậu quả...
Không suy nghĩ thêm, cả Dung Yên run rẩy dữ dội.
Chính Giang Ngự Hàn kéo cô khỏi mạch suy nghĩ:
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
“Em chắc chắn Tiểu Bạch là đáng tin chứ?”
Hai hàm răng va kịch liệt, một lát Dung Yên mới lấy chút lý trí giữa nỗi hoảng sợ:
“Nếu Tiểu Bạch hại , thì trong bốn năm qua, vô cơ hội tay .”
“Ừm. Thế em nghĩ ai hại ? Và ai là nhắn tin cho em?”
Dung Yên trầm ngâm hồi lâu, chậm rãi :
“Em nghĩ hại thể là Giang Ngự Nhiên. Còn nhắn tin, em tạm thời đoán .”
Giang Ngự Nhiên từng công khai g.i.ế.c Giang Ngự Hàn, động cơ vô cùng rõ ràng.
Hắn sợ rằng nếu Giang Ngự Hàn hồi phục sẽ tranh giành vị trí tổng giám đốc tập đoàn Giang Thị với nên tay tàn độc.
hiện tại Dung Yên bằng chứng. Phải đợi tìm bằng chứng thì cô mới thể đối chất với Giang Ngự Nhiên.
Điều quan trọng nhất lúc là đảm bảo an cho Giang Ngự Hàn.
Vô thức, Dung Yên siết c.h.ặ.t t.a.y , ánh mắt sắc bén hẳn lên.
“Tay cảm giác, là em nắm chỗ khác ?”
Dung Yên: “…”
Cô rụt tay về, dám hỏi “nắm chỗ khác” là chỗ nào.
Mở khóa điện thoại, Dung Yên chậm rãi bấm gọi lạ nhắn tin cho cô.
Chỉ vài giây, một giọng nữ quen thuộc vang lên bên tai cô:
“Xin , máy quý khách gọi hiện liên lạc ...”
Dung Yên chỉ khẽ cau mày, quá bất ngờ.
Hiển nhiên, gửi tin việc nhưng để dấu vết.
Là ai nhỉ?
Cho đến khi Giang Ngự Bạch bước phòng bệnh, cô vẫn nghĩ đầu mối nào về gửi tin nhắn.
Tuy nhiên, cô gần như chắc chắn rằng kẻ hại Giang Ngự Hàn chính là Giang Ngự Nhiên.
Dung Yên chỉ đưa tin nhắn cho Giang Ngự Bạch xem, liền lập tức mang bộ thuốc kiểm tra.
Thấy Giang Ngự Hàn nhắm mắt , Dung Yên vội hỏi:
“Anh khỏe ở ?”
“Ừm.”
“Chỗ nào khỏe?”
Mở mắt cô, Giang Ngự Hàn khẽ :
“Tim thoải mái.”
Dung Yên ngẩn . Nếu cô kẻ hại mà kẻ đó thể là em cùng cha khác , chắc chắn cô cũng sẽ cảm thấy khó chịu trong lòng.
Huống chi, Giang Ngự Hàn mới tỉnh , còn mất trí nhớ, giờ đây dè chừng với tất cả .
Bàn tay của Dung Yên nhẹ nhàng đặt lên vị trí trái tim của Giang Ngự Hàn.
Cô mỉm dịu dàng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-30-anh-khong-duoc-gio-tro-luu-manh.html.]
“Như thấy thoải mái hơn ?”
Anh khẽ lắc đầu:
“Vợ ơi, tay em đủ ấm để sưởi ấm trái tim .”
Dung Yên khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, nhẹ trách móc với giọng đầy ngượng ngùng:
“Anh phép giở trò lưu manh.”
Nghe , Giang Ngự Hàn lạnh lùng hừ một tiếng, còn cố tình mặt , thèm cô.
Giọng trầm khàn của vang lên:
“Thế sống cũng chẳng ý nghĩa gì.”
Đôi mắt của Dung Yên lập tức mở to. Việc Giang Ngự Hàn thể hồi phục trở , phụ thuộc lớn khát vọng sống của chính .
Nếu chịu hợp tác vật lý trị liệu thì tứ chi của thể sẽ mãi mãi còn linh hoạt như .
Đứng dậy, Dung Yên bước sang phía bên giường.
Cô cúi xuống, nhanh, đôi môi đỏ của cô lướt qua đôi môi mỏng của .
Sau đó, cô lập tức rời , thẳng dậy và xoay lưng với .
Dung Yên đưa một tay lên che khuôn mặt đang nóng bừng, tay áp lên n.g.ự.c , cảm nhận nhịp tim đập dữ dội.
Trước đây, cô luôn ở trong trạng thái động. Bốn năm qua, giờ bắt cô chủ động, thực sự là một thử thách quá lớn.
dù khó khăn đến , cô cũng thể trơ mắt Giang Ngự Hàn mất hết hy vọng thế giới .
Việc tỉnh , chỉ là bước đầu tiên của một hành trình dài đằng đẵng.
Sau thời gian dài tựa như cả thế kỷ, cuối cùng Dung Yên cũng lấy sự bình tĩnh, bớt sự căng thẳng và hổ.
Cô , đối diện với ánh mắt đầy u oán của , khỏi cảm thấy khó hiểu:
“Sao thế?”
Anh lạnh lùng trả lời hai chữ:
“Qua loa.”
Hai tay Dung Yên nắm chặt thành nắm đấm, cô thực sự tức giận.
Vừa cô lấy hết can đảm mới thể nhanh chóng “đánh nhanh thắng nhanh” như , thế mà Giang Ngự Hàn cho rằng cô qua loa.
Thật quá đáng!
Ngồi xuống ghế, Dung Yên , nở nụ ngọt ngào quyến rũ:
“, em đúng là qua loa đấy. Nếu hài lòng thì mau khỏe . Trước đây ...”
Dung Yên cố tình hết câu, tiếp tục nở nụ đầy ẩn ý.
Khuôn mặt của Giang Ngự Hàn biểu cảm, hoặc chính xác là để lộ biểu cảm.
“Khích tướng ?”
Dung Yên khẽ mím đôi môi đỏ thắm, chậm rãi :
“. Đừng để em chờ lâu nhé, Giang.”
Giang Ngự Hàn: “...”
Vợ , diễn xuất tệ chút nào.
Còn bước phòng, Giang Ngự Bạch cảm nhận bầu khí kỳ lạ trong .
hỏi nhiều, mà thẳng vấn đề:
“Anh ba, chị dâu, tất cả các loại thuốc đều đổi. Liệu tin nhắn đó chỉ là một trò đùa ác ý ?”
Dung Yên sững . Thuốc vấn đề, nghĩa là gửi tin nhắn mới vấn đề.
Nói cách khác, ai hại Giang Ngự Hàn.
Mà chỉ là ai đó cô thuận mắt, cố ý trêu chọc cô một phen.
Sau khi bình tĩnh , Dung Yên vẫn cảm thấy nên kiểm tra một nữa để tránh kết luận vội vàng.
“Tiểu Bạch, em chắc chắn rằng tất cả các loại thuốc đều vấn đề chứ?”
Vừa , Dung Yên chăm chú Giang Ngự Bạch.
Mặc dù cô tin tưởng Giang Ngự Bạch, nhưng lòng khó đoán. Đây là tính mạng của Giang Ngự Hàn, cô thể mạo hiểm.
Giang Ngự Bạch gật đầu mạnh, giọng điệu cực kỳ chắc chắn:
“Em cùng đồng nghiệp kiểm tra ba , phát hiện vấn đề. để yên tâm hơn, em đổi tất cả thuốc mới cho ba, cả thuốc Đông y cũng là em sắc xong.”
Dung Yên chân thành cảm ơn Giang Ngự Bạch. Không ai hại Giang Ngự Hàn, chỉ là một trò đùa ác ý cũng .
Sau khi Giang Ngự Bạch rời , đầu óc của Dung Yên đau nhức vì nghĩ đến việc dỗ “Giang ba tuổi” uống thuốc.
Huống hồ, còn chê cô hôn qua loa nữa chứ. Cô khổ quá mà.
Tiếng gõ cửa vang lên, Dung Yên vội mở cửa, thấy y tá liền nhanh chóng mời .
Y tá chai truyền dịch :
“Đây là chai cuối cùng của tối nay, xong là thể nghỉ ngơi .”
“Cảm ơn cô.”
“Không gì, đây là việc nên .”
Y tá đẩy xe rời khỏi phòng bệnh, khuôn mặt ẩn chiếc khẩu trang mỉm , nụ sáng ngời nhưng đầy vẻ kỳ quái.