Dung Yên lập tức cảnh giác, cô hỏi Giang Ngự Hàn rằng “đổi chỗ hôn” là hôn chỗ nào.
Cô cúi xuống, đôi môi đỏ thắm của cô trực tiếp áp lên đôi môi mỏng của .
Sau vài giây dừng , Dung Yên mới rời .
Cô Giang Ngự Hàn, vẻ mặt vẫn biểu cảm gì, lạnh nhạt.
Dù cô cũng hôn , qua loa đại khái là .
Khi cô định dậy lấy thuốc, thì thấy giọng của Giang Ngự Hàn:
“Dung tiểu thư, ngày tháng còn dài.”
Dung Yên giật . Cô chỉ là một cô gái yếu đuối, chịu nổi sự trả thù của .
Vì , vẫn nên dỗ dành "ác ma" thì hơn.
“Anh Giang , đừng dọa em, nếu em sẽ run tay đổ thuốc mất.”
Vừa , cô chớp chớp mắt , nở nụ dịu dàng đến mức nước cũng tan.
Anh điềm nhiên trả lời: “Anh dọa em.”
Không vội cầm chiếc bình giữ nhiệt chứa thuốc Đông y, Dung Yên nhẹ nhàng đặt tay lên n.g.ự.c .
“Anh Giang, đe dọa em thế , lương tâm thấy cắn rứt ?”
Giang Ngự Hàn lạnh lùng đáp: “Lúc em đẩy cho Chu Mại, lương tâm em cắn rứt ?”
Dung Yên: Ồ, chuyện đó thì đúng là hề.
Nhìn đồng hồ, cô nhớ sáng mai lịch chương trình Quý Nữ Vị Ương, tối mai gặp đàn ông họ Diệp nên quyết định nhanh chóng kết thúc việc .
Cô cắn nhẹ môi, đôi môi hồng mềm mượt như cánh hoa đào khẽ mím :
“Vậy hôn ở ?”
Không trả lời, ánh mắt Giang Ngự Hàn cô sâu thẳm như đại dương đáy.
Trong đầu Dung Yên bất chợt hiện lên hình ảnh đàn ông đeo mặt nạ .
Đôi mắt cô lập tức đỏ hoe.
“Em !”
Nói dứt lời, cô để Giang Ngự Hàn cơ hội đáp , lập tức chạy phòng tắm, đóng chặt cửa .
Dung Yên vặn vòi nước, liên tục vốc nước lạnh lên mặt.
Có thể thấy, đàn ông đeo mặt nạ để bóng ma quá lớn trong lòng cô.
Nếu thật sự đó là vị Diệp , cô nhất định sẽ đưa tù.
Nước lạnh Dung Yên tỉnh táo hơn.
nghĩ , với tình trạng hiện tại của Giang Ngự Hàn, cần chăm sóc bên cạnh mà cô đóng kín cửa phòng tắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-45-yeu-cau-cua-anh-qua-dang-lam.html.]
Nếu ở ngoài gì, khi cô cũng thấy.
Vội vã mở cửa, Dung Yên nhanh chóng bước ngoài.
Thấy Giang Ngự Hàn vẫn yên giường, cô thở phào nhẹ nhõm.
“Em cái gì?”
Giọng lạnh nhạt hỏi.
Dung Yên hừ nhẹ một tiếng, vẻ mặt vui:
“Yêu cầu của quá đáng lắm!”
“Hôn cổ thì quá đáng chỗ nào?”
Ngay lập tức, Dung Yên cảm giác như sét đánh trúng.
Hóa chỉ là hôn cổ thôi!
Chẳng lẽ là do cô suy nghĩ quá nhiều, tự vẽ một kịch bản đầy bi kịch, còn chạy phòng tắm lóc?
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Dung Yên cảm thấy mặt nóng bừng, như tát một cái.
Cô trừng mắt Giang Ngự Hàn, hờn dỗi :
“Sao sớm.”
Khóe môi khẽ cong lên, giọng trầm thấp, đầy ẩn ý:
“Vừa em còn , nghĩ bắt em hôn chỗ nào khác ?”
Dung Yên thầm nghĩ, chuyện tuyệt đối thể . Nếu , chắc chắn sẽ bảo cô suy nghĩ đắn.
Còn là đắn nữa.
Cô gì, vội chuyển đề tài:
“Hôn cổ xong, ngoan ngoãn uống thuốc đấy nhé!”
Không hỏi thêm, ánh mắt Giang Ngự Hàn vẫn sâu thẳm như biển cả, như thể thấu suy nghĩ của cô.
Dung Yên cúi xuống, đôi môi hồng đào nhẹ nhàng áp lên cổ .
Tim cô bỗng loạn nhịp.
Cô chợt nhận , hôn cổ khiến cô bối rối và xao xuyến đến thế.
Khuôn mặt cô đỏ bừng, giọng lí nhí:
“Uống thuốc Đông y .”
Giang Ngự Hàn gì, ngoan ngoãn phối hợp uống hết thuốc.
Sau khi dọn dẹp, Dung Yên lên giường cạnh .
Suy nghĩ một chút, cô đưa tay nắm lấy tay , các ngón tay đan chặt .
Khi cô sắp chìm giấc ngủ, bất chợt cảm nhận thứ gì đó chạm .