LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 65: Ông ta đã chạm vào em ở đâu
Cập nhật lúc: 2025-02-05 03:33:56
Lượt xem: 84
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người phía xe lăn là Hữu Văn, Dung Yên ấn tượng với . Khi cô cùng nhân viên cảnh sát bước khỏi khách sạn, Hữu Văn bên cạnh xe, lẽ là do Giang Ngự Hàn bảo đến đón cô.
điều khiến Dung Yên ngờ tới chính là Giang Thiếu luôn chê bai việc ngoài bằng xe lăn, nay xuất hiện ở đồn cảnh sát.
Chạm ánh mắt lạnh lẽo của Giang Ngự Hàn, Dung Yên khỏi rùng .
Cô khẽ chạm gương mặt , vẫn còn đau.
Không trông cô bây giờ đáng sợ lắm .
Hữu Văn tinh ý, nhường chỗ cho Dung Yên, đẩy Giang Ngự Hàn đến bên ghế chờ. Sau khi xuống, cô mới hỏi :
“Anh đến đây gì?”
Giang Ngự Hàn lập tức hỏi ngược cô:
“Em nghĩ nên đến ?”
Dung Yên vội vàng lắc đầu, tấm chăn mỏng phủ chân , giọng khẽ khàng:
“Chỉ là tiện lắm thôi. Em sắp lấy lời khai xong , cũng gần về .”
Gương mặt như tượng tạc của Giang Ngự Hàn vẫn âm trầm.
Anh chậm rãi mở miệng:
“Anh mới tỉnh bao lâu, em chịu nhiều ấm ức như . Bốn năm qua...”
Dung Yên cắt ngang lời :
“Bốn năm qua, em bảo vệ bản . Con sinh là để chịu ấm ức mà.”
“Ví như Hạ Vân Đóa và lão già họ Vương , bọn họ sắp trải qua một quãng thời gian dài đằng đẵng và khó nhọc trong tù .”
Những ấm ức trong bốn năm qua nhiều kể xiết, Dung Yên Giang Ngự Hàn truy vấn từng chuyện một.
“Ngự Hàn.”
Là Tần Thời Việt. Dung Yên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lẽ cô thoát nạn .
Giang Ngự Hàn gật đầu với Tần Thời Việt, đó với Dung Yên:
“Cậu sẽ luật sư đại diện cho em.”
Dung Yên ngoan ngoãn gật đầu:
“Được.”
Sau đó, cô dậy, về phía Tần Thời Việt:
“Vậy thì phiền luật sư Tần .”
Tần Thời Việt cợt nhả:
“Không phiền, chuyện của Ngự Hàn cũng là chuyện của . Nhất định sẽ khiến bọn họ tù thêm vài năm.”
Dung Yên yên tâm giao việc cho Tần Thời Việt xử lý. Khi cô và Giang Ngự Hàn về đến nhà, là một giờ sáng.
May mà cô nhận phim mới, ngày mai thể nghỉ ngơi.
Sau khi tắm rửa xong, Dung Yên dùng khăn lau tóc hỏi Giang Ngự Hàn đang giường:
“Anh buồn ngủ ? Em đỡ xuống nhé?”
Anh lạnh lùng đáp ba chữ:
“Anh buồn ngủ.”
“Vậy em sấy tóc .”
Dung Yên cảm nhận sự tức giận của Giang Ngự Hàn nhưng cô nghĩ chuyện của lão già họ Vương và Hạ Vân Đóa một kết quả tệ.
Cô chọn cách nhẫn nhịn mà dùng luật pháp để trừng trị bọn họ.
Dĩ nhiên, cô cũng đề phòng lão già trở mặt. Dù gì thì cô cũng khiến đầu thương, còn để Dương Đại Quất đập nát gương mặt .
Còn cú đạp cuối cùng của cô, lực sát thương cũng nhỏ.
Sấy tóc xong, Dung Yên đưa tay , định đỡ Giang Ngự Hàn xuống nhưng nắm chặt cổ tay.
“Ông chạm em ở ?”
Câu hỏi khiến Dung Yên cảm thấy gương mặt bôi thuốc của đau rát.
Ngay cả da đầu cũng thấy nhức nhối.
Giọng cô khàn khàn:
“Ông chỉ chạm mặt em và giật tóc em thôi.”
“Anh Giang , thể giúp em kiểm tra xem em hói một mảng ?”
Giang Thiếu vốn đang bực bội nhưng khi Dung Yên , biểu cảm mặt trở nên phức tạp.
Dung Yên phối hợp, cúi xuống để Giang Ngự Hàn mái tóc sấy khô của .
Không chỉ , còn đưa tay lên xoa đầu cô.
“Trừ mặt và tóc , ông còn chạm em ở nữa?”
Dung Yên bình thản đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-65-ong-ta-da-cham-vao-em-o-dau.html.]
“Không còn chỗ nào nữa.”
Cô dám rằng lão già họ Vương còn chạm eo nhưng khi định chuyện khác, cô đập bằng đèn bàn.
Vậy nên, so với đàn ông đeo mặt nạ , lão già họ Vương để quá nhiều bóng ma tâm lý trong cô.
Điều cô thấy khó chịu nhất vẫn là gương mặt đau rát và mái tóc đáng thương của .
Đóng phim đủ cực khổ, mỗi ngày cô rụng ít tóc .
“Nhìn mắt mà .”
Rõ ràng, Giang Ngự Hàn tin cô.
Hai hàm răng nghiến chặt đấu tranh một hồi, Dung Yên mới ngước lên, thẳng mắt .
Bất giác, khóe môi cô cong lên.
Rồi kiểm soát nữa, cô bật thành tiếng.
Giang Ngự Hàn lạnh mặt, cô càng càng rạng rỡ.
“Nhìn buồn lắm ?”
Dung Yên gật đầu, lắc đầu. Giọng cô nhẹ nhàng, vui vẻ:
“Không buồn mà là . Anh chẳng cần gì cả, chỉ cần thôi, em cảm thấy xuân về khắp mười dặm .”
Được khen trai đột ngột như , Giang Thiếu chẳng vui vẻ gì, mặt vẫn lạnh băng, giọng điệu chút bực bội:
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
“Đừng lảng sang chuyện khác, chuyện đàng hoàng.”
Dung Yên: “...”
Ôi trời! là một đàn ông chẳng chút lãng mạn nào.
May mà cô : Mười dặm gió xuân cũng sánh bằng .
Cô thẳng lưng, dáng vẻ nghiêm túc, đáp lời vô cùng ngay ngắn:
“Lão già họ Vương kịp gì em thì em đập cho một đèn bàn .”
Giang Ngự Hàn hỏi thêm nữa, nhưng từng chữ lạnh lẽo vô cùng:
“Dù thì, tay ông cũng thể giữ .”
Đôi mắt Dung Yên mở to tròn, dù đoán phần nào, nhưng khi chính miệng Giang Ngự Hàn , cô vẫn cảm thấy hoảng hốt.
Dù gì cô cũng từng chứng kiến chuyện của Tôn Văn Văn .
Hít sâu mấy , cô cố gắng giữ bình tĩnh mới nhẹ giọng :
“Anh Giang , cứ để và Hạ Vân Đóa chịu sự trừng phạt của pháp luật, ? Em hỏi luật sư Tần, với tình hình , bọn họ thể kết án ba năm tù.”
“Hơn nữa, ông đang ở trong đồn cảnh sát , còn động tay ông kiểu gì?”
Anh hờ hững đáp hai chữ:
“Bí mật.”
Khóe môi Dung Yên giật giật mấy cái:
“Em cần bao nhiêu bí mật. tóm , phép dùng tư hình với ông .”
“Anh Giang, dù nghĩ cho bản thì cũng nghĩ cho An An chứ. Anh để con bé cảm thấy ba là một công dân , tuân thủ pháp luật ?”
Giang Ngự Hàn nhíu mày nhưng gì.
Dung Yên rót nước tiếp:
“Anh Giang , nên uống nhiều nước hơn một chút, đừng tức giận quá.”
“Không uống.”
Cô đặt cốc nước sát bên môi , dịu dàng :
“Em đút uống.”
Giang Ngự Hàn tỏ vẻ cao ngạo, chỉ uống một ngụm uống nữa.
Còn Dung Yên thì uống hết cả cốc, chỉ là... uống xong thấy mặt đau.
Khi cô xuống bên cạnh , vẫn giữ một cách nhất định, sợ vô tình chạm mặt .
Không dám nghiêng, cô đành ngửa, khóe mắt liếc sang thấy Giang Ngự Hàn vẫn nhắm mắt.
“Muộn lắm , ngủ thôi.”
Nói xong, cô lập tức nhắm mắt . Cả ngày hôm nay cô quá mệt .
Chẳng mấy chốc, cô chìm giấc ngủ.
Thật đấy, khi ngủ nên uống quá nhiều nước.
Dung Yên đánh thức bởi một cơn buồn tiểu.
Bầu trời sáng rõ.
khi tỉnh dậy, cô thấy Giang Ngự Hàn đó, đang xem điện thoại của cô.
Tạm thời quên mất rằng đang cần nhà vệ sinh, cô vội vã nhào qua xem cùng .
Toang toang !