Liêu Xuân: Dùng Sắc Hầu Người - Chương 219: Liêu Xuân: Dùng Sắc Hầu Người 1911
Cập nhật lúc: 2025-12-15 14:40:14
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng Tang Cát chắc chắn đều là lời thật cũng rõ dụng ý của Lục Yến Đình khi sắp xếp như . Rất thể, trong cung bây giờ còn hỗn loạn hơn cả những gì nàng nghĩ.
Cơn mưa đêm đó cứ thế rơi mãi đến rạng sáng.
Bầu khí ngột ngạt trong Dưỡng Tâm Điện cũng hề giảm bớt mà kéo dài đến tận sáng sớm.
Tất cả mặt tại đây đều đang đợi kết quả hội chẩn của các thái y, mặt ai nấy đều đầy vẻ mệt mỏi và bất an.
Đột nhiên, cây trâm búi tóc của Hoàng hậu nương nương khẽ rung rinh. Sau một tràng tiếng “leng keng” êm tai, Hoàng hậu từ từ mở lời gọi Lục Yến Đình.
“Lục đại nhân.”
Hoàng hậu :
“Trong cung xảy đại loạn như , chuyện bên Trường Xuân Điện cũng tra, tình hình của bệ hạ cũng lúc nào cũng chú ý. Ồ đúng , còn sứ giả Tây Khương, bọn họ còn ở kinh thành mười mấy ngày nữa. Từng việc từng việc một đều là chuyện, Lục đại nhân là Thủ Phụ, lẽ nên vì triều đình, vì bệ hạ mà gánh vác. bản cung lo Lục đại nhân lòng thừa mà sức đủ. Bản cung nghĩ, là chỉ cử cho Lục đại nhân một phụ tá, ngài thấy thế nào?”
Lục Yến Đình chiếc ghế dài gần cửa lâu, lập tức từ từ ngẩng đầu, mặt biểu cảm dậy, chắp tay hành lễ với Hoàng hậu nương nương:
“Vi thần đa tạ nương nương cảm thông.”
“Nên mà.” Hoàng hậu mỉm , đem dáng vẻ diễn kịch đến mức chê :
“Nếu , bản cung lập tức để Tiểu hầu gia của Bình Xương Hầu phủ sang giúp đỡ đại nhân ngài.”
“Đa tạ nương nương đề cao. Vi thần tư duy đủ, tài nghệ chuyên, chỉ sợ vướng chân Lục đại nhân là lắm .” Ôn Cửu Khanh tiến lên nhận lệnh, trong lời vô cùng lo sợ.
Thế nhưng Lục Yến Đình rõ nụ “thắng nắm chắc phần thắng” lên lúc Ôn Cửu Khanh đầu .
Lục Yến Đình đáp bằng một nụ nhạt.
Gương mặt tuấn dật phi phàm của Thủ Phụ đại nhân đang tắm trong ánh bình minh dần sáng, đường nét cương nghị như d.a.o tạc, khóe môi mím thành một đường thẳng, đôi mắt sâu thẳm bình tĩnh khiến nửa điểm cảm xúc.
Nếu rõ sự kỳ diệu của “bột quang”, e là ngay cả Ôn Cửu Khanh cũng sẽ hoài nghi, hành động tay với Tam điện hạ của là sai .
Tuy nhiên, ván cờ mở, hạ cờ hối hận.
Hắn thời khắc ngàn cân treo sợi tóc mà lựa chọn lên con thuyền của Đông Cung, thì khi thuyền cập bến, nếu còn lòng khác thì chắc chắn c.h.ế.t.
Huống hồ bây giờ bắt Chu Tuyên Văn, nếu là sai cũng chẳng qua chỉ là để vị Tam hoàng t.ử nuông chiều từ bé của thiên gia nếm thử tư vị của lao ngục.
nếu là đúng, thì ý nghĩ từng bước thế Lục Yến Đình của , thật sự sắp thành hiện thực .
Thế nhưng còn đợi Ôn Cửu Khanh câu trả lời của Lục Yến Đình từ trong nội tẩm lập tức truyền đến tiếng bước chân.
Tổng quản Thái Y viện Hàn Nghị dẫn đầu bảy, tám vị thái y cuối cùng cũng từ bên trong .
“Hàn đại nhân, tình hình của bệ hạ rốt cuộc thế nào?” Thái t.ử phi một bên lâu lên tiếng là dậy đầu tiên.
Nàng m.a.n.g t.h.a.i trong mà thể đợi đến tận bây giờ từng nghỉ ngơi là dễ dàng.
Hàn Nghị thấy vội vàng gật đầu hành lễ với Thái t.ử phi và Hoàng hậu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lieu-xuan-dung-sac-hau-nguoi/chuong-219-lieu-xuan-dung-sac-hau-nguoi-1911.html.]
“Khởi bẩm nương nương, bệ hạ... chắc là hít quá nhiều tro đan. Chỗ tro đan đó phần lớn đều là tính nóng bỏng ngũ tạng lục phủ của bệ hạ.”
“Điều trị thế nào?” Hoàng hậu hiệu cho Hàn Nghị cần đa lễ, mau tiếp.
Hàn Nghị vội hắng giọng: “Kết quả mà các vi thần cuối cùng cùng thương nghị là thanh lọc phổi cho bệ hạ. Cần kết hợp cả uống trong lẫn rửa ngoài, xem xem thể chút hiệu quả nào .”
Hàn Nghị xong, mấy vị thái y lưng ông đều đồng loạt chắp tay hành lễ với Hoàng hậu nương nương.
“ Nếu đối sách, tiếp theo đây vất vả cho Hàn đại nhân . Chỉ là phương pháp của đại nhân thể khiến bệ hạ sớm tỉnh ?” Hoàng hậu hỏi.
Lần Hàn Nghị lắc đầu: “Xin thứ cho vi thần vô năng, dám ở mặt nương nương mà khoác lác.”
Hàn Nghị dứt lời, Lục Yến Đình lập tức dùng khóe mắt liếc thấy Hoàng hậu thở phào một .
Hắn lạnh trong lòng nhưng đương cơ lập đoán tiến lên một bước bẩm báo: “Nếu bên Thái Y viện đối sách, vi thần xin phép cáo lui .”
Hắn liếc bầu trời sáng rõ ngoài cửa sổ: “Sắp thượng triều , vi thần giúp Thái t.ử điện hạ chuẩn một chút.”
“Khoan .”
Ai ngờ Lục Yến Đình đều Hoàng hậu gọi .
“Mấy ngày gần đây, e là trong cung còn nhiều nơi phiền đại nhân lo lắng hao tổn tâm sức. Theo ý bản cung, đại nhân là cứ tạm thời ở Nội Các viện mấy ngày, ngài thấy thế nào?”
“Đa tạ nương nương thông cảm, thần tuân mệnh.” Lục Yến Đình lấy bất biến ứng vạn biến.
“Ồ còn một chuyện nữa, bản cung lòng rối bời vì lo cho bệ hạ, suýt chút nữa quên mất.”
Thấy Lục Yến Đình từ từ ngẩng đầu, gương mặt trắng bệch của Hoàng hậu nương nương lúc mới lóe lên một nụ dịu dàng.
“Bản cung thấy Tang Cát điện hạ hứng thú với thị nữ bên cạnh đại nhân thì lập tức tự chủ, đem thị nữ đó ban cho Tang Cát điện hạ. Hai ngày , cứ để nàng hầu hạ Tang Cát điện hạ dạo chơi trong Thượng Kinh một chút.”
Hoàng hậu thở dài một , vẻ mặt đầy khó xử:
“Trong cung lúc hỗn loạn, các khanh chỉ e cũng là tự lo xuể. dù chúng cũng thể chậm trễ sứ giả Tây Khương. Huống hồ chuyện chợ ngựa vẫn tiếp tục thúc đẩy. Lúc một thể lấy lòng Tang Cát điện hạ cũng là duyên phận, đại nhân ?”
Lục Yến Đình lăn lộn trong những tranh chấp triều đình nhiều năm, sớm đạo lý mất tiên cơ là mất thế chủ động.
Hắn cũng rõ, là quan viên triều đình, vẻ phong quang quyền quý mặt khác, nay đều là dựa thế lực của hoàng tộc lưng.
Nói cách khác, Thủ Phụ đương triều dù lên đến tận trời cũng chung quy chỉ là thần t.ử khác.
Nói là đối với Hoàng hậu nương nương cao cao tại thượng mắt , sợ hãi cũng kính sợ.
dù là như , Lục Yến Đình vẫn thể cúi đầu.
Bởi vì bàn án bên cạnh Hoàng hậu nương nương, đang đặt phương ấn quốc tỷ bằng vàng ngọc của triều Đại Chu.
Ấn sinh Quốc, Quốc tục Ấn.
Lục Yến Đình rõ thể phàm nhân của còn thể “chuyện ngu ngốc” lấy trứng chọi đá đó .