Liêu Xuân: Dùng Sắc Hầu Người - Chương 240: Liêu Xuân1120

Cập nhật lúc: 2025-12-22 13:23:53
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trình Dư Yên hiếm khi sờ lên trán nàng một cái, nhẹ nhàng trách mắng từ ái, trong mắt cũng lộ vẻ dịu dàng hiếm thấy.

“Sau khi con ngất bảo Hạ Tùng Niên tìm sư phụ đến. Lão nhân gia hành y hơn ba mươi năm , đối với thiên kim phụ khoa cũng tinh thông. Ông bắt mạch cho con xem qua phương t.h.u.ố.c tránh t.h.a.i mà A Tước đưa cho con đó, gì đáng ngại.”

Thẩm Lệnh Nghi khẽ mở miệng nhưng nên lời.

Trình Dư Yên bèn xuống bên cạnh nàng, trầm giọng :

“May mắn là kê đơn t.h.u.ố.c cho A Tước đó là một nữ đại phu. Bà nửa đời hành y, con cái đối với nữ t.ử mà là phúc cũng là họa cũng sự dễ dàng của những nữ t.ử thanh lâu chúng . Cho nên trong phương t.h.u.ố.c tránh t.h.a.i đó, bà giảm bớt liều lượng của hai vị t.h.u.ố.c tính liệt trong đó.”

“Nói như , hài t.ử của con...”

“Con đúng là mạng lớn, các hài t.ử trong bụng con cũng mạng lớn.”

Trình Dư Yên vẫn nghiêm mặt, nhân cơ hội mắng Thẩm Lệnh Nghi:

“Phàm là t.h.u.ố.c đều ba phần độc, A Tước một một vướng bận gì, cũng mặc kệ nó, con cũng hồ đồ như !”

“Mama, gì?” Thẩm Lệnh Nghi tai thính, một câu nhanh của Trình Dư Yên cho kinh ngạc: “Người các hài tử?”

Trình Dư Yên cũng giấu nàng, gật đầu :

, các hài tử. Hạ Tùng Niên đó chẳng mạch tượng của con kỳ lạ, hư hư thực thực rõ ràng lắm , nắm chắc nhưng sư phụ kinh nghiệm, bắt mạch khẳng định con mang song thai.”

Đêm nay, Thẩm Lệnh Nghi liên tiếp dọa hai , hồi lâu vẫn hồn.

Trình Dư Yên thì hiếm khi bỏ xuống những việc đưa đón khách khứa bên ngoài để ở với nàng, hai bèn mặt đối mặt tỉ mỉ suy tính đối sách tiếp theo.

“Trước đây con định khỏi thành tránh đầu sóng ngọn gió , tán thành.”

Trình Dư Yên : “Huống hồ tình hình của con bây giờ và đó khác , hiện giờ trong cung còn con mang thai, con bây giờ rời thể thoát .”

Thẩm Lệnh Nghi gật đầu nhưng cảm thấy lòng rối như tơ vò.

“Con chắc chắn là khỏi thành nhưng vốn dĩ con tính toán còn , nhân cơ hội đến huyện Lư Giang thăm phụ và a nương, khi về thì định cư ở huyện Tuy. Trước đó con nhờ Phương lão bản giúp con tìm cửa hàng ở huyện Tuy, nghĩ chắc ông cũng chút manh mối .”

Nàng mờ mịt về phía Trình Dư Yên:

mà mama, bây giờ từ Thượng Kinh đến huyện Lư Giang, ở giữa tránh khỏi đường thủy giang thuyền. con bây giờ như thế ... e là thể thuyền .”

Ít nhất một nàng chắc chắn là , nàng thể cũng dám lấy tính mạng của các hài t.ử trong bụng đ.á.n.h cược.

“Nếu Lư Giang, thì huyện Tuy... chắc là thể.”

Trình Dư Yên suy tính:

“Thượng Kinh cách huyện Tuy ngựa chạy nhanh cũng chỉ mất hai ngày đường, xa gần. Hơn nữa trong thời gian ngắn Lục Yến Đình đa phần cũng lo cho con, cho nên huyện Tuy còn tiện cho chúng chăm sóc con hơn.”

Trình Dư Yên tính toán xa: “Đợi qua một thời gian chuyện trong cung bình , đến đón con về cũng phiền phức.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lieu-xuan-dung-sac-hau-nguoi/chuong-240-lieu-xuan1120.html.]

mà mama, ngài sắp thành .” Thẩm Lệnh Nghi nhạt, trong thần sắc lóe lên một nỗi chua xót khó nhận :

“Phu nhân tương lai của ngài sẽ dung tha con, Lục gia cũng dung tha con. Người Lục gia tưởng rằng con từng hầu hạ Tang Cát điện hạ, lỡ như... lỡ như họ cho rằng hài t.ử trong bụng con là của Tang Cát điện hạ, họ thể...”

Thẩm Lệnh Nghi dám nghĩ nhưng những lời từ đấy lòng , nàng cũng chỉ thể cho Trình Dư Yên .

Trình Dư Yên ngờ còn diễn biến như , lập tức nhíu mày: “Thành , với ai?”

“Nữ nhi của Lại bộ Thượng thư đại nhân.” Thẩm Lệnh Nghi .

Trình Dư Yên trầm tư một lát, đang định chuyện thì cửa phòng từ bên ngoài đẩy mạnh .

Tần Quy Tước dính mùi rượu nhưng thì tỉnh táo, thấy hai ánh mắt giận dữ của Trình Dư Yên thẳng , Tần Quy Tước vội vàng giơ tay lên giả vờ vô tội.

“Con cố ý quấy rối , là Đạo gia đến .”

Trình Dư Yên trừng mắt nàng một cái, đó hiệu cho Thẩm Lệnh Nghi nghỉ ngơi thì lập tức vội vã ngoài.

Tần Quy Tước lúc rảnh rỗi, thấy Thẩm Lệnh Nghi tỉnh thì lập tức còn tâm trí xuống lầu tiếp tục ứng phó với đám nam nhân thối tha nữa, dứt khoát ườn ghế .

“Sư phụ của Hạ Tùng Niên , thể là song t.h.a.i đó nha.” Nhìn Thẩm Lệnh Nghi sắc mặt vẫn lắm, Tần Quy Tước nghĩ một lúc mới :

“Song t.h.a.i vất vả lắm, tiếp theo đây ăn uống nghỉ ngơi cho thật .”

Giọng của Tần Quy Tước khiến Thẩm Lệnh Nghi chợt nhớ đến hình ảnh lúc nhỏ nàng dỗ dành uống t.h.u.ố.c khi bệnh, hiểu , nàng đột nhiên vô cớ đỏ hoe mắt.

Tần Quy Tước thấy thở dài, đưa tay ôm Thẩm Lệnh Nghi lòng, nén xuống nỗi buồn nhàn nhạt đáy lòng , trêu chọc nàng:

“Muội , đây ít khi nhè mà, hôm nay mới đến đây một lúc đỏ mắt mấy , sắp mẫu nên ngược yếu đuối ?”

“Quy Tước tỷ tỷ.” Thẩm Lệnh Nghi nghẹn ngào : “Mọi chuyện đều dồn một chỗ .”

“Mọi chuyện dồn một chỗ thì giải quyết từng chuyện một thôi. Hơn nữa, dự tính nhất chẳng qua cũng chỉ là một bát canh phá thai.”

Tần Quy Tước vỗ vai Thẩm Lệnh Nghi bình tĩnh :

“Ta đều hỏi Hạ Tùng Niên giúp , cái t.h.a.i của tháng còn nhỏ, một bát canh xuống bụng, bảo đảm sạch sẽ gọn gàng.”

Nàng dứt lời thì lập tức cảm thấy Thẩm Lệnh Nghi trong lòng run lên một cái, đó bất động.

Thấy Thẩm Lệnh Nghi im lặng , Tần Quy Tước khỏi thở dài, gạt mấy sợi tóc dính xương quai xanh, đó bày tư thế cùng nàng trò chuyện thâu đêm.

“Chúng tỷ bao nhiêu năm , một câu tự cao, lúc đó nếu và Liên Tâm, e là cái mạng của cũng đợi đến lúc gặp phụ và a nương của . Hai tỷ tỷ bọn đối với thế nào, trong lòng rõ chứ.”

“Những lời ban nãy với mama, tỷ tỷ đều thấy ?” Thẩm Lệnh Nghi câu mở đầu của Tần Quy Tước lập tức tâm tư của nàng .

Tần Quy Tước cũng giấu nàng, mím môi gật đầu: “Lúc lên đây một chút, thấy với mama chuyện Lục đại nhân sắp thành .”

“Thảo nào tỷ tỷ nhắc đến canh phá thai.” Thẩm Lệnh Nghi bất giác cụp mắt, dời tầm mắt xuống bụng vẫn còn vô cùng bằng phẳng của .

Tần Quy Tước nàng, vốn chút thôi nhưng nghĩ một lúc vẫn là c.ắ.n răng những lời trong lòng.

Loading...