Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ừm, phận của bi thảm thật, nhưng thế giới chỉ một . Vẫn còn nhiều khác cũng trải qua những chuyện đau khổ kém."
"Nói cách khác... khi tất cả chúng chỉ là những con rối trong tay phận, ông trời tùy ý thao túng, sống thì sống, c.h.ế.t lúc nào thì chết."
"Ê ê ê, đừng triết lý sâu xa quá, tỉnh ! Đây chỉ là livestream thôi mà!"
———
Cố Ninh lướt qua những dòng bình luận nhưng để tâm. Đầu óc cô kéo về một nơi xa xôi hơn, về những ký ức mà ngay cả chính cô cũng hiếm khi nhớ đến.
Ngày đó, cô tự tay tạo nên thế giới .
Chính cô ban cho loài thất tình lục dục, thiên phú dị bẩm, tất cả những quy tắc tồn tại thế gian ... thực , tất cả những thứ cô chỉ tạo vì một —Cố Trạch.
Cô còn nhớ rõ, khoảnh khắc vũ trụ và gian vô tận sinh , cô tồn tại. Cùng với cô, còn một hạt châu nhỏ sáng lấp lánh.
Vì quá cô đơn, cô truyền một chút sức mạnh phép tắc của hạt châu . Theo thời gian, nó dần dần ý thức, cuối cùng hóa thành một đứa trẻ sơ sinh—chính là Cố Trạch.
Khi đầu tiên thấy , cô cảm nhận một thứ gì đó lạ lẫm. Như thể trong trái tim vốn lạnh lẽo của cô, bỗng nhiên xuất hiện một tia ấm áp hiếm hoi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/190.html.]
Cố Trạch từ nhỏ thích nghịch đất vũ trụ. Cậu thường nặn những quả cầu từ những mảnh thiên thạch trôi dạt ở cuối ngân hà, ôm chúng trong lòng như thể đó là báu vật.
Cố Ninh thấy thú vị nên giúp biến những quả cầu thành vật thể thực, để chúng trôi nổi tự do trong vũ trụ.
Mộng Vân Thường
Sau đó, cô cảm thấy như quá đơn điệu, thế là cô tạo mười mấy hình nhỏ theo dáng vẻ của lúc bấy giờ, ban cho họ những sức mạnh phép tắc khác . Cô giao cho họ từng hành tinh mà Cố Trạch tạo , để họ trở thành Thiên Đạo cai quản mỗi nơi.
Mặc dù mỗi quy tắc riêng, nhưng họ vẫn chịu sự kiểm soát của cô.
Chỉ là khi thứ sắp xếp đấy, cô mới nhận một chuyện—cô bỏ quên Cố Trạch.
Cô vốn định tự tay tạo nên một hành tinh hảo nhất, đẽ nhất, để tặng riêng cho . khi cô kịp điều đó, Cố Trạch nhỏ ôm một quả cầu xanh biếc chạy đến mặt cô, đôi mắt sáng rực lấp lánh.
"Chị ơi, A Trạch cái ! Trong ánh sáng huỳnh quang màu xanh lơ lửng, A Trạch thích lắm!"
Cố Ninh cúi xuống , đó là một hành tinh còn thành hình, bề mặt vẫn định, nhưng ánh sáng xanh trong đó thực sự .
Cô giơ tay xoa đầu , suy nghĩ nhiều mà mỉm đồng ý.
"Được."