Cố Trạch liền thầm. Chắc chắn chị sẽ chọn, vì chị là kiểu thẳng thắn. kịp hết thì thấy giọng đầy bình tĩnh của Cố Ninh vang lên:
'Vậy thì bằng nhận lời mời.'
Cố Trạch: Σ(⊙▽⊙!!!)
Cậu kinh hãi đến mức suýt ngã khỏi ghế. Chị gì ? Không thể nào!
Trong khi Cố Trạch còn đang há hốc miệng, Cố Ninh dậy, thong thả bước đến mặt nhóm trai.
Cô chậm rãi từng một, ánh mắt bình tĩnh nhưng mang theo vài phần nghiêm túc: 'Các chịu đựng ?'
Cả nhóm trai ngẩn : 'Hả? o_o'
Tưởng Vân Phi mới uống một ngụm rượu, suýt chút nữa phun ngoài.
Trời ạ, Ninh mạnh mẽ đến mức ?
Cố Trạch càng sững sờ hơn, hiểu chị đang gì.
Cố Ninh nhíu mày khi thấy đám đều vẻ ngạc nhiên: 'Sao? Không ai chịu đựng ?'
Những trai như chạm lòng tự ái, lập tức đồng thanh đáp: 'Chúng chịu đựng !'
Cố Ninh nheo mắt: 'Chắc chứ?'
'Chúng chắc chắn!'
Cố Ninh gật đầu, thoáng suy nghĩ : 'Được , thì hãy biểu diễn .'
Cô trở ghế sofa, tựa lưng , cầm ly rượu lên nhấm nháp, chờ xem bọn họ định gì.
Nhóm trai , hít sâu một , đó mạnh dạn bước tới.
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/218.html.]
Cố Ninh: ???
'Các định gì?'
Một tươi , giơ lên một chùm nho: 'Chị ơi, để đút nho cho chị nhé~'
Một khác nhanh tay xoa vai cô: 'Chị , để mát xa cho chị~'
Một khác dịu dàng rót rượu: 'Chị , để rót rượu cho chị~'
Chỉ trong nháy mắt, cả chín trai vây chặt lấy Cố Ninh, tranh thể hiện sự ân cần.
Cố Trạch cảnh tượng , ngơ ngác nên lời.
Tưởng Vân Phi cũng vô thức nuốt nước bọt, khỏi cảm thán trong lòng—nhiều như , liệu Ninh chịu nổi ?
Mà lúc , trong lòng Cố Ninh như một đàn ngựa chạy qua... Hóa bọn họ hiểu sai ý cô !"
“Tránh xa !”
Giọng Cố Ninh lạnh băng, gương mặt tái vì giận, gân xanh nơi thái dương khẽ giật. Cô bật dậy, ánh mắt sắc bén quét qua đám mỹ nam mặt.
Những đàn ông vốn đang tươi ve vãn bỗng cảm thấy sống lưng lạnh toát. Bị ánh mắt của cô chiếu tới, họ như rơi hầm băng, lập tức thu vẻ ngả ngớn, rụt cổ ngay ngắn, cúi đầu dám hó hé.
Ai cũng hiểu rõ, những thể phòng Hoàng Đế đều hạng tầm thường. Nếu đắc tội sai , nhẹ thì mất việc, nặng thì thể mất mạng lúc nào .
Cố Trạch híp mắt, khí tức nguy hiểm bốc lên. Cậu chậm rãi dậy, giọng trầm xuống:
“Chị, chị em dạy cho đám một bài học ?”
Những gã dám động tay động chân với chị ? là chán sống!
Quản lý bên cạnh thấy , mặt mày tái mét, vội vàng tiến lên cúi đầu liên tục:
“Xin , xin ! Mấy đứa nhỏ cố ý mạo phạm cô. sẽ lập tức để họ ngoài! Để bày tỏ thành ý, hôm nay chúng sẽ miễn bộ chi phí ăn uống cho cô, trừ tiền rượu.”