Ánh trăng cong vút treo bầu trời, vầng sáng bạc tỏa xuống công viên giải trí, nhuộm cả gian thành một màu tĩnh lặng, mơ hồ mà huyền bí.
Không ai , một cabin cao nhất của vòng đu khổng lồ, một bóng đang đó.
Một phụ nữ mặc bộ đồ màu kem, dáng vẻ hảo, mái tóc dài cột cao theo gió đêm khẽ bay. Bên hông cô một chiếc thắt lưng màu đen, nổi bật giữa nền trăng mờ ảo.
Cố Ninh tựa lưng thành cabin, ánh mắt trầm tĩnh về phía bệ nhảy bungee đối diện, nơi Bạch Cảnh Xuyên và Tô Mộc đang .
Cô bỗng nhướng mày, khóe môi cong lên, hỏi một câu chẳng rõ là thật lòng chỉ để trêu chọc:
"Cậu xem, ai sẽ thắng?"
Bên cạnh cô, giữa trung tĩnh mịch, một giọng vang lên—lạnh lùng nhưng mang theo nét non nớt kỳ lạ.
"Sức mạnh của Ác niệm, nếu so theo cấp bậc thuật sĩ loài thì tầm cấp sáu, cấp bảy. Còn hai ..."
Giọng ngừng một chút, như thể đang đánh giá.
"Một mới cấp một, một cấp ba, đối thủ của nó. Huống chi Ác niệm tự sinh ý thức, từ phân linh thăng cấp thành linh thể ."
Cố Ninh đầu, chỉ khẽ nghiêng mắt về phía phát giọng .
Trôi nổi trong trung là một đám sương trắng tinh khiết, nhẹ nhàng lay động mà nhiễm chút bụi trần.
"Vậy nghĩ và nó, ai mạnh hơn ai?"
Cố Ninh hờ hững hỏi, ánh mắt như như quan sát đám sương trắng. "Dù bây giờ cũng tự sinh ý thức, trở thành linh thể thiện niệm, đúng ?"
Đám sương trắng rung nhẹ, như thể lời của cô chọc giận. Một tiếng hừ khẽ vang lên.
"Hừ! Chuyện của cần cô quan tâm!"
Nó kiêu ngạo đáp , giọng điệu bỗng xen lẫn chút bực bội:
"Nếu thấy bản tâm cô vẫn còn thiện niệm, chẳng tay cứu cô ."
"Vậy ?"
Cố Ninh bật , ánh mắt ánh lên chút thích thú.
Thật , ngay từ khoảnh khắc rơi xuống, cô vốn định tận hưởng cảm giác tự do trong trung, thế nhưng kịp trải nghiệm hai giây đám sương trắng định đỡ lấy.
Cô đương nhiên nó là gì, cũng từ chối ý của đối phương. Hơn nữa, góc độ hiện tại— đưa lên tận nơi cao nhất của vòng đu , đây cũng là vị trí tuyệt vời để quan sát bộ công viên.
Thế nhưng, cô về chuyện nữa.
Cố Ninh ngẩng đầu, đôi mắt đen láy sáng lên ánh trăng. Cô thẳng đám sương trắng , chậm rãi hỏi:
"Không chuyện nữa. hỏi một câu—là kẻ đối lập với Ác niệm, căm ghét nó ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/300.html.]
Đám sương khẽ giật .
Có lẽ nó ngờ Cố Ninh hỏi như .
Bầu khí chợt trở nên im lặng.
Lát , đám sương trắng khẽ chuyển động, đột nhiên tan , hóa thành hình dáng của một thiếu nữ.
Linh thể thiếu nữ lơ lửng mặt Cố Ninh, đôi mắt trong veo nhưng sâu thẳm chằm chằm cô, chậm rãi lên tiếng:
"Trước khi trả lời câu hỏi đó, hỏi ngược cô."
Giọng non nớt vang lên giữa đêm khuya, chậm rãi nhưng đầy ý vị:
"Trong lòng cô, cô cho rằng... thiện nhiều hơn, ác nhiều hơn?"
Nghe , Cố Ninh bật , ánh mắt thấp thoáng nét thú vị.
Cô trả lời ngay, mà thản nhiên xuống nóc cabin, hai chân thả lỏng đung đưa trong trung. Hai tay chống , cả ngả về phía , dáng vẻ thoải mái như đang hóng gió.
Sau đó, cô nghiêng đầu, thẳng linh thể mặt, nụ môi càng sâu.
" bao giờ đánh giá cái gì là thiện, cái gì là ác."
Giọng cô thong dong, như thể đang kể một chuyện liên quan đến .
" sửa lời đó một chút."
Cô dừng một lát, khóe môi nhếch lên một góc độ đủ, giọng mang theo vài phần châm chọc lẫn trầm tĩnh:
" thiện tâm ."
Cố Ninh chậm rãi , ánh mắt trầm lặng như hồ nước.
"Thủ đoạn của , một đứa trẻ mới mở linh trí như thể thấu."
Linh thể thiếu nữ khẽ giật , vẻ mặt cứng đờ trong chốc lát.
" tin!"
Mộng Vân Thường
Cô bé vô thức phản bác, giọng điệu mang theo chút bối rối.
"Rõ ràng thể thấy cô tỏa luồng khí trắng thuần khiết! Nếu cô thiện tâm, thể khí thiện như ?"
Linh thể thiện niệm tin lời của Cố Ninh. Nó đến mức mờ mắt đến ! Rõ ràng là nó lầm!
"Vậy ?"
Cố Ninh nhạt, ánh mắt bình tĩnh như hồ nước tĩnh lặng. Cô nhẹ nhàng chớp hàng mi dài, ánh trăng, gương mặt cô hiện lên nét dịu dàng yên tĩnh, nhưng đồng thời một vẻ yêu mị quỷ dị khó tả.
"Giờ thử xem, xem tỏa khí gì."