Bạch Cảnh Xuyên chắc chắn gật đầu. Tối qua kiểm tra, sư phụ của nổi tiếng hơn cả . Hàng triệu dùng mạng bắt đầu theo dõi cô, thậm chí top 10 tìm kiếm nóng đều liên quan đến cô.
Nổi tiếng chỉ một đêm.
Quả nhiên, thực lực, chỉ cần đó là chiến thắng.
"Vậy lo liệu giúp ."
Cố Ninh tin tưởng Bạch Cảnh Xuyên. Cô vốn ý tìm cách phát sóng mà khấu trừ, nhưng nếu vẫn thể tiếp tục ở nền tảng mà cải thiện điều kiện, thì càng .
"Trước hết về ăn cơm , Tiểu Ly nấu xong ."
"Về ngay đây!"
Bạch Cảnh Xuyên , lấy một lá bùa truyền tống, kích hoạt pháp thuật lập tức biến mất.
Không lâu khi rời , Lăng Trù dần tỉnh .
Đầu óc trống rỗng, đau nhức, tim quặn thắt như ai đó đ.â.m .
Anh mơ hồ bãi biển, về phía đại dương xanh thẳm. Nước mắt hiểu rơi xuống tay.
"... tại ?"
Anh đưa tay lau giọt nước mắt, lòng rối bời.
Dường như... đánh mất thứ gì đó quan trọng nhất.
là gì?
Tại trong đầu trống rỗng, còn chút ấn tượng nào?
Và... tại ở đây?
Anh nhớ đang việc cơ mà?
Lăng Trù cứ ngẩn ngơ bãi biển, bao lâu, cho đến khi gia đình đến tìm và đưa về.
Trước khi rời , đầu về phía chân trời xa xăm. Trong khoảnh khắc đó, một bóng hình mờ ảo lướt qua trong tâm trí.
Rất quen thuộc, nhưng cũng xa lạ.
Anh dường như... quên mất một điều gì đó...
“Sư phụ, chuyện xong xuôi cả .”
Bạch Cảnh Xuyên phòng khách, mỉm sư phụ, giọng chút ngại ngùng.
“Sư phụ, … thể xin thêm hai lá bùa nữa ?”
“Chờ mắt hồi phục . Hai lá vẽ chỉ miễn cưỡng chấp nhận .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/347.html.]
Cố Ninh thản nhiên đáp, chậm rãi thêm:
“Hơn nữa, nếu các bùa chú, chi bằng tự học . Rất đơn giản.”
Bạch Cảnh Xuyên còn kịp phản ứng thì Tô Mộc từ bếp bước , tay bê chén canh nóng hổi, liền tò mò hỏi:
“Sư phụ, cái cần thiên phú ?”
Cố Ninh nhún vai, giọng hờ hững:
“Đệ tử của cần thiên phú, chỉ cần đầu óc là đủ.”
Bạch Cảnh Xuyên và Tô Mộc đưa mắt , cảm thấy câu lý.
“Chị Ninh, đừng nữa, đến giờ ăn .”
Giọng Nguyệt Ly vang lên từ bếp.
Tô Mộc nhanh chóng dìu Cố Ninh đến bàn. Mùi thơm thức ăn bốc lên khiến Cố Ninh kìm mà nuốt nước bọt.
“Chị Ninh, chị ăn tiện ? Có cần em đút ?”
Nguyệt Ly đối diện, vẻ mặt đầy lo lắng.
“Không cần, chỉ cần các gắp thức ăn bát là , tự ăn .”
Khóe miệng Cố Ninh co giật. Đùa gì chứ? Dù mắt cô thấy, cũng đến mức cần khác đút cơm. Cô yếu đuối, càng ghét những hành động mật quá mức. Cô gãy tay!
“Chị Ninh, chị ăn nhiều một chút . Mới rời hai ngày mà chị gầy quá .”
Nguyệt Ly dùng đũa công cộng gắp thức ăn bát Cố Ninh.
Chẳng mấy chốc, đủ loại món ăn chất đầy trong bát cô như một ngọn núi nhỏ.
Bạch Cảnh Xuyên và Tô Mộc ngao ngán, vội lên tiếng ngăn :
“Nguyệt Ly, để sư phụ ăn xong hãy gắp tiếp. Bát của sư phụ đầy quá kìa.”
“Ồ… ồ!”
Nguyệt Ly ngượng ngùng đặt đũa xuống, lúc mới nhận thái quá.
“Thôi, các đừng lo cho , cứ ăn . Còn nữa, Tiểu Ly, lát nữa quà cho .”
Cố Ninh chậm rãi ăn, cảm nhận hương vị quen thuộc mà cô yêu thích.
Mộng Vân Thường
Bạch Cảnh Xuyên và Tô Mộc thấy cô ăn ngon lành thì nhịn mà cầm đũa lên nếm thử.
Chỉ một miếng…
Hai lập tức mở to mắt.
Quá ngon!