Cố Ninh phòng, bảo Tô Mộc ngoài, để một một lúc. Cô bên giường, thần sắc chút nghiêm trọng, cảm nhận luồng pháp tắc trong linh hồn đang dần d.a.o động.
Thứ đó… sắp phá vỡ phong ấn của cô ?
"Chủ nhân, về."
Khi cô còn đang trầm tư, giọng quen thuộc của Linh Chủ Thiện Ác vang lên trong đầu.
Cố Ninh khẽ nhắm mắt, giọng điềm nhiên nhưng lạnh lùng: "Cậu mang về thứ nên mang về."
Ngay lập tức, một luồng khí tức mạnh mẽ bao phủ cả căn phòng. Linh Chủ Thiện Ác xuất hiện, chằm chằm chủ nhân của , vẻ mặt đầy nghi hoặc.
"Chủ nhân, gì ?"
Cố Ninh mở mắt , trong đôi đồng tử bạc lóe lên một tia sắc bén: " bảo mang về ba món đồ của Thần tộc. ngoài Thần Thủy, Thần Hỏa và Thần Mộc, còn mang theo một thứ khác… đúng ?"
Linh Chủ Thiện Ác ngẩn , ánh mắt lóe lên một tia chột , cúi đầu đáp: "Chủ nhân, xin , là nó tự đòi theo."
Mộng Vân Thường
Nói , đưa ba món thần khí mặt Cố Ninh. Cô nhận lấy Thần Thủy và Thần Hỏa, nhưng khi đến Thần Mộc, ánh mắt cô trầm xuống.
"Đã theo đến đây, còn trốn tránh gặp ?"
Vừa dứt lời, Thần Mộc đột nhiên phát một luồng sáng trắng rực rỡ. Trong ánh mắt kinh ngạc của Linh Chủ Thiện Ác, ánh sáng dần ngưng tụ, hóa thành một bóng dáng mờ ảo.
Chỉ trong nháy mắt, một nữ tử vận y phục trắng xuất hiện mặt họ. Điều kỳ lạ là gương mặt nàng … giống hệt Cố Ninh.
Linh Chủ Thiện Ác mở to mắt, nữ tử y phục trắng sang Cố Ninh, vẻ mặt thể tin : "Chủ nhân, đây là…?"
Cố Ninh trả lời , ánh mắt lạnh lùng khóa chặt nữ tử mặt. Giọng cô trầm thấp, mang theo một tia phẫn nộ kiềm nén: "Cô cố ý để một phần thần thức của trong Thần Mộc, chỉ để gặp , đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/349.html.]
Nữ tử y phục trắng – Bạch Nghiên – khẽ khổ: "Người , cần gì hỏi nữa?"
Bạch Nghiên thẳng Cố Ninh, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp: "Lúc thấy Thiên Đạo Chi Kiếp A Minh, kết cục của . Mọi chuyện sắp đặt xong xuôi, chỉ một điều duy nhất … đó là tự chuyện với , với phận Bạch Nghiên."
Cố Ninh khoanh tay ngực, giọng điệu lạnh nhạt: "Muốn gì thì ."
"Thực , chỉ là một phần trong thần thức của , nên ý thức riêng biệt."
Bạch Nghiên dừng một chút, nhẹ: " ? cảm nhận hỉ nộ ái ố của thế gian, chứng kiến vô thiện ác tranh đấu. thấy cái chết, hủy diệt, sự sống, thiên tai, nhân họa, thấy thế gian từ đổ nát đến phồn thịnh."
Cố Ninh nàng , ánh mắt vẫn d.a.o động: "Rốt cuộc cô gì?"
Bạch Nghiên hít sâu một , ánh mắt trở nên nghiêm nghị: " chỉ với … đừng nuông chiều Cố Trạch nữa."
Ánh mắt Cố Ninh lạnh .
Bạch Nghiên tiếp tục: "Cố Trạch đúng là một em , nhưng một Chủ Nhân Thiên Đạo . Cậu là Chủ Nhân Thiên Đạo của Trái Đất, cũng là chủ nhân của Thiên Đạo các hành tinh, và là kế thừa vị trí Chủ Nhân Vũ Trụ mà chọn. quá vô trách nhiệm. Mọi khổ nạn thế gian… đều do gây ."
"Trái Đất là do tự tay tạo nên, trong lòng coi trọng nó, đúng ?" Giọng Bạch Nghiên chút run rẩy. "Lẽ nào đành lòng nó hủy diệt trong tay em trai ?"
Nói đến đây, bóng hình của nàng dần trở nên mờ nhạt, như sắp biến mất.
Cố Ninh im lặng thật lâu, đó cô khẽ thở dài, giọng điệu bất lực: "Bạch Nghiên, từ lúc cô ý thức riêng biệt, cô còn là một phần của thần thức nữa. Cô là cô."
Bạch Nghiên ngẩn .
Cố Ninh tiếp tục: "Cô là một nữ thần bảo hộ thế gian, cô đau lòng khổ nạn của nhân loại, thể hiểu. cô dựa mà nuông chiều A Trạch?"
"Mọi chuyện đời đều nhân quả tuần . can thiệp vì thứ đều quy luật phát triển riêng của nó."
Cô thẳng Bạch Nghiên, trong mắt mang theo một tia thâm trầm: "Dù là , cũng bất tử bất diệt như cô nghĩ. tồn tại vì một lý do, nhưng các bây giờ hiểu. Không lâu nữa, các sẽ hiểu. Mọi thứ sẽ bắt đầu từ đầu..."