"Mọi xong ?"
Giọng Cố Ninh vang lên từ cửa bếp, phá tan mạch suy nghĩ của Bạch Cảnh Xuyên.
Nguyệt Ly nhanh chóng đáp lời: "Sắp xong , chị Ninh! Chị phòng khách nghỉ ngơi một lát , lát nữa là thể ăn ."
Nói xong, chợt khựng , sắc mặt chút tái .
Cậu quên mất… bây giờ Cố Ninh thể thấy.
Nguyệt Yên liếc mắt em trai , đó nhẹ nhàng cầm tay Cố Ninh, dùng đầu ngón tay lòng bàn tay cô.
"Sắp xong ."
Cố Ninh khẽ gật đầu, mỉm : "Vậy thì Tiểu Bạch, dìu sân dạo một chút nhé."
Nói xong, cô đưa tay trái về phía Bạch Cảnh Xuyên, chờ đợi.
Bạch Cảnh Xuyên lặng vài giây, chậm rãi bước tới. Nhìn bàn tay nhỏ bé đang đưa mặt , do dự nắm lấy. Trong lòng bàn tay cô, mấy chữ:
"Sư phụ, ở đây."
"Đi thôi."
Bạch Cảnh Xuyên dìu Cố Ninh sân , hai bước trong im lặng.
Gió đêm nhẹ nhàng lướt qua, mang theo mùi hương thoang thoảng của cỏ cây, khiến bầu khí càng thêm tĩnh lặng.
Được một đoạn, Cố Ninh bất ngờ dừng bước.
"Tiểu Bạch, phận thực sự của là gì ?"
Bạch Cảnh Xuyên sững sờ, ánh mắt chạm đôi mắt trống rỗng của Cố Ninh.
Anh do dự, cúi đầu, lòng bàn tay cô:
"Sư phụ, nghi ngờ , chỉ là..."
"Không cần giải thích, Tiểu Bạch, hiểu." Cố Ninh khẽ , giọng của cô trầm xuống. "Cậu chỉ lo lắng cho thôi."
Cô ngừng một chút, nhẹ giọng tiếp:
" Tiểu Bạch, thể cho phận của . kéo và Mộc Mộc chuyện của , hiểu ?"
" chỉ mong và Mộc Mộc thể sống một cuộc đời vui vẻ, lo âu là đủ ."
Mộng Vân Thường
" là sư phụ của các , một ngày thầy, cả đời cha. Rồi sẽ đến ngày và Mộc Mộc đủ mạnh mẽ để tự đối mặt với thứ. Đến lúc đó, hy vọng thể bảo vệ Trái Đất ."
"Bí mật của quá nhiều, nhiều đến mức chính cũng nhớ hết..."
Cố Ninh ngước lên bầu trời đêm, đôi mắt trống rỗng thoáng hiện lên một tia bất lực.
Bạch Cảnh Xuyên mím môi, c.h.ặ.t t.a.y , nhanh lòng bàn tay cô:
" sư phụ, là tử của ! sẵn sàng chia sẻ với , dù chết, cũng sợ!"
Cố Ninh lắc đầu, giọng mang theo chút bất đắc dĩ:
"Tiểu Bạch, vẫn hiểu ý . Có những lúc vấn đề là sống chết, mà là, với tư cách là sư phụ của các , suy nghĩ cho các ."
"Rốt cuộc, các vẫn chỉ là con , khả năng thông thiên. Tại khó chứ?"
Bạch Cảnh Xuyên siết c.h.ặ.t t.a.y cô, cảm giác bất an trong lòng càng lan rộng. Anh tay cô:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/446.html.]
"Sư phụ, ý là gì?"
Cố Ninh nhắm mắt, giọng cô khẽ vang lên trong màn đêm tĩnh lặng:
"Tiểu Bạch, hiện tại đúng là con , nhưng bản thể của thì ."
" chỉ sống một cuộc đời thuộc về Trái Đất, nhưng cuối cùng vẫn rời . Khi rời , sẽ tôn trọng ý của và Mộc Mộc. Chỉ cần các can dự chuyện của , sẽ giữ ký ức của các ."
" nếu cứ cố chấp như , thì chỉ thể xóa sạch bộ ký ức về khỏi đầu ."
"Không! Không thể! Sư phụ, thể với !"
"Vì thế Tiểu Bạch, hiểu ? Có những việc cứ là thể gánh vác ."
"Cậu nghĩ rằng chọn cách cùng sống c.h.ế.t thực sự là vì cho ?"
"Đó chỉ là tăng thêm sự phiền phức và tội cho mà thôi."
" là thích mắc nợ ai, dù đó là , Mộc Mộc, hai chị em Nguyệt Yên, Phục Thiên em trai ruột của , Cố Trạch, cũng ngoại lệ."
"Cậu hiểu ?"
Bạch Cảnh Xuyên im lặng, cúi đầu, đang suy nghĩ điều gì.
Cố Ninh thở dài.
Cô những lời tàn nhẫn đối với Bạch Cảnh Xuyên, nhưng đó là sự thật—một sự thật thể chối cãi.
Cuối cùng, cô sẽ rời khỏi Trái Đất. Cô thể đưa Tô Mộc và Bạch Cảnh Xuyên cùng, chỉ cần chia sẻ một chút sức mạnh pháp tắc cho họ là đủ.
theo kế hoạch của cô, nếu họ theo cô trở về thượng giới, điều đó chỉ khiến họ chịu thêm nhiều nguy hiểm hơn.
Cố Ninh sẽ bao giờ . Không chỉ vì cô là sư phụ của họ, mà còn vì cô là duy trì trật tự của vũ trụ.
Cô thể phá vỡ sự cân bằng vì bất cứ ai.
Ngay cả với Cố Trạch, cô cũng chỉ thiên vị một chút, nhưng bao giờ quá giới hạn.
Không bao lâu , Bạch Cảnh Xuyên nhẹ nhàng lòng bàn tay cô:
"Sư phụ, sẽ lo lắng nữa. hiểu ."
Cố Ninh khẽ , vỗ nhẹ lên vai :
"Ngốc, đừng lo. Sư phụ nhất định sẽ giúp các đỉnh cao của thuật sĩ."
Bạch Cảnh Xuyên trầm mặc một lát, thêm một câu:
" sư phụ, thể thuyết phục . còn Tô Mộc thì ? Người thể thuyết phục cô ?"
Cố Ninh bật khẽ:
"Mộc Mộc ? lo. Vì ở đây."
Bạch Cảnh Xuyên im lặng.
Ý của sư phụ là gì?
Là thuyết phục Tô Mộc ?
với tính cách của Tô Mộc, nếu cô sự thật , cô sẽ bao giờ theo.
Không bao giờ!