Thời Thâm thấy Tô Mộc co rúm vì sợ hãi, nhịn trêu chọc:
"Ôi chao, bộ chuyện bình thường ? Ai cũng nỗi sợ riêng của , và cũng ngoại lệ."
Cố Ninh thản nhiên đáp , giơ tay lên, ngay lập tức tạo mười hai chiếc ghế đặt ngay ngắn ở trung tâm.
Cô bước đến vị trí trung tâm và xuống mà chút do dự.
Mộng Vân Thường
Thấy , Thời Thâm nhanh chóng đến, chọn ngay vị trí bên của Cố Ninh mà xuống.
Bạch Cảnh Xuyên mất khá nhiều công sức mới kéo Tô Mộc xuống chiếc ghế bên cạnh Thời Thâm.
"Được , yên nào, ngoài kìa. Cố gắng giữ thể diện cho sư phụ một chút, ?"
Tô Mộc cảm giác thực sự xuống, cẩn thận mở mắt, cảm giác lo sợ trong lòng cũng dần dịu .
Ở một góc khác, Cố Trạch từ đầu đến cuối hề chuyện với Cố Ninh, chỉ lặng lẽ chọn chiếc ghế ở vị trí ngoài cùng, ánh mắt luôn cúi xuống, đang suy nghĩ điều gì.
Tiêu Thiên ban đầu định cạnh Cố Ninh, nhưng đủ can đảm chọn vị trí bên trái cô, đành cách một ghế trống.
Thẩm Minh Vũ và Bùi Thời cũng lượt gần Tiêu Thiên, như thể theo một thói quen ngầm định.
Nguyệt Yên do dự đôi chút, đó chọn ghế trống bên cạnh Cố Ninh mà đến chỗ của Tô Mộc, xuống cạnh .
Còn Nguyệt Ly thì thoải mái ở vị trí ngoài cùng bên , chút bận tâm.
Bỗng nhiên, cô nhận điều gì đó, liền thắc mắc:
"Ê, mười hai chiếc ghế, mà chúng chỉ mười một thôi. Còn thiếu ai ?"
Tiêu Thiên cùng những khác cũng chú ý đến điều , chẳng lẽ tính nhầm ?
Triệu Khâm , vội giải thích:
"Ừm, còn một nữa. Khi các trong thế giới trò chơi sẽ thôi."
Thời Thâm , chỉ nhếch môi nhạt.
Người còn chẳng là Hắc Diệu ? Chỉ là vì một lý do đặc biệt nên thể xuất hiện ở đây mà thôi.
Lúc , Thời Thâm đột nhiên sang Cố Ninh, ánh mắt đầy vẻ khiêu khích:
"A Ninh, là chúng cá cược ? Xem ai thắng ai thua trong trò chơi ?"
Cố Ninh chẳng thèm để tâm đến lời khiêu khích đó, chỉ lạnh nhạt :
"Bây giờ rút lui, Thời Thâm, đưa đồ cho ."
Thời Thâm giả vờ tỏ ngơ ngác:
"Gì cơ?"
Cố Ninh chằm chằm, ánh mắt đầy ý cảnh cáo:
"Đừng giả vờ nữa, đang về cái gì."
Ngoài khẩu s.ú.n.g thời gian , còn thứ gì khác mà cô cần từ nữa chứ?
Thời Thâm lườm cô, bĩu môi:
"Chậc, cô thể chơi như !"
Cố Ninh chỉ nhún vai, giọng điệu bình thản:
"Đưa thì tùy . Nếu , sẽ gọi Hắc Diệu đến đây thế."
Nghe đến cái tên đó, Thời Thâm lập tức mất hết dũng khí.
"Được , ! Đưa cho cô là chứ gì. Thật là, nào cũng lôi Hắc Diệu đe dọa . Hừ!"
Nói , biến khẩu s.ú.n.g thời gian thành một chiếc chìa khóa ném cho Cố Ninh.
Cố Ninh nhận lấy, hòa chìa khóa lòng bàn tay, đó thản nhiên đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/526.html.]
"Không còn cách nào khác, ai bảo Hắc Diệu thể kiềm chế chứ."
Thời Thâm: "Cạn lời thật sự...!"
Lúc , Triệu Khâm vỗ tay, thu hút sự chú ý của :
"Được , thưa các vị! Bây giờ sẽ phát thẻ phận để tham gia trò chơi thực tế ảo."
Anh lấy một xấp thẻ bài lấp lánh màu vàng bạc từ túi áo, lượt đưa đến mặt từng :
"Mời các vị tự chọn một thẻ."
Cố Trạch liếc xấp thẻ, chút do dự chọn ngay một tấm mặt lưng màu vàng.
Bùi Thời và Thẩm Minh Vũ cũng nhanh chóng rút thẻ vàng.
Tiêu Thiên do dự một lát, cảm thấy thẻ nào cũng giống , nên cũng chọn một tấm màu vàng.
Đến lượt Cố Ninh, cô hiệu cho chọn .
Triệu Khâm thoáng kinh ngạc, nhưng vẫn tôn trọng quyết định của cô.
Thời Thâm lúc mới lên tiếng, chọn một tấm thẻ bạc, nhàn nhã :
"So với màu vàng, thích màu bạc hơn. Màu bạc hợp với bộ đồ trắng của hơn."
Bạch Cảnh Xuyên những tấm thẻ còn , nghĩ giống Tiêu Thiên, cũng chọn một tấm màu vàng.
Tô Mộc cẩn thận quan sát những tấm thẻ, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ:
"Thẻ phận gì mờ ám ?"
Triệu Khâm bất đắc dĩ nhẹ:
"Đây chỉ là vé cửa của trò chơi thôi, đừng lo lắng."
Tô Mộc cũng suy nghĩ nhiều, chọn ngay một tấm thẻ vàng.
Nguyệt Yên và Nguyệt Ly đều chọn thẻ bạc nhét túi .
Cuối cùng, chỉ còn một tấm thẻ bạc duy nhất.
Triệu Khâm về phía Cố Ninh, lịch sự :
"Cô Cố Ninh, tấm thẻ cuối cùng là của cô, mời cô cầm lấy."
Cố Ninh nhận lấy thẻ, lật qua lật ngắm nghía một chút, đó đột nhiên sang Thời Thâm, dùng thần thức truyền âm:
'Lát nữa, tùy cơ ứng biến. nhớ đừng tổn thương bọn họ quá.'
Thời Thâm nheo mắt, ý hiện rõ trong đáy mắt:
'Chậc chậc, A Ninh, cô đừng tổn thương ai đây? Hai đồ của cô ?'
'Hay là... hai khác?'
Cố Ninh đáp, chỉ khẽ , đó chậm rãi một câu đầy ẩn ý:
"Anh nghĩ nếu vài lời với Hắc Diệu khi đó, đánh thêm một trận nữa ?"
"...!!!"
Thời Thâm trừng mắt Cố Ninh, tức giận đến mức suýt nữa nghẹn lời.
Lại là Hắc Diệu!
Lúc nào cũng !
Rõ ràng là đang bắt nạt mà!
Khi cần thì đối xử , khi cần thì dọa nạt.
A Ninh đáng ghét !