Đôi mắt đen kịt của Chu Tiểu Trân là vẻ lạnh lẽo. “Cảm nhận ? Ngày hôm đó cũng tuyệt vọng như thế . Vị đắng của ngọn lửa lan rộng, ăn mòn từng tấc da thịt, ông cũng nên tự trải nghiệm một mới nỗi đau của chúng .”
Ngọn lửa lan nhanh, cháy đến cửa.
Lưng Lâm Bân bỏng rát, lăn một vòng đất, va tủ, tay đập mạnh, lửa thuận theo áo sơ mi mà bùng lên.
“A—”
Hắn liều mạng dập lửa nhưng mặt đất cũng bắt đầu cháy.
Chỉ trong chốc lát, cả lửa lớn bao trùm, vẻ mặt vì đau đớn mà méo mó, còn duy trì chiếc mặt nạ ôn hòa nhã nhặn nữa.
“Không, …”
Chu Tiểu Trân hề động lòng, trong mắt chỉ còn hận thù.
Ba đứa trẻ cũng còn vẻ quyến luyến và ỷ như , chúng bình tĩnh và lạnh lùng . Giọng âm u của trẻ con còn pha chút non nớt. “Bố ơi, hôm đó lửa lớn lắm, liều mạng kêu cứu, liều mạng bảo vệ chúng con nhưng cửa mở , tại cửa mở ạ? Sao bố đến cứu chúng con?”
“Bố ơi, bố yêu chúng con nhất ? Tại để đàn bà xa phóng hỏa đốt c.h.ế.t chúng con?”
“Bố ơi, con khản cả giọng , đau quá.”
“Bố ơi…”
“Bố ơi…”
Những câu hỏi của bọn trẻ chan chứa sự hiểu và đau thương, như một lời nguyền vang vọng bên tai, cộng thêm nỗi đau đớn của lửa thiêu khiến Lâm Bân sụp đổ .
“Đừng gọi tao là bố, cút ngay!”
Ánh mắt hung tợn, mặt mũi méo mó, chỉ Chu Tiểu Trân. “Đều tại mày, là mày ép tao. Thằng đàn ông nào mà ngoài hai ba đàn bà? Tao cũng dẫn về nhà, mày cứ vị trí bà cả của mày là , tại tính toán nhiều như ? Là mày hại c.h.ế.t con của , là mày!”
Chu Tiểu Trân giơ tay, cách trung tát cho một cái.
Ba đứa trẻ xông tới, c.ắ.n xé cấu véo.
“Không bắt nạt .”
“Bố , con ghét bố.”
“Người , đồ đại xa, con cần bố bố của con nữa.”
Lâm Bân chìm trong biển lửa, la hét t.h.ả.m thiết ngừng.
Nỗi đau mà bốn con Chu Tiểu Trân trải qua năm đó, cuối cùng cũng tự nếm trải.
Cả tòa nhà chỉ văn phòng bốc cháy. Sau khi rèm cửa cháy rụi, ánh lửa vẫn xuyên qua lớp kính.
Tiếng còi xe 119 và 120 vang lên inh ỏi.
lối thoát hiểm chặn, bên đông như kiến, mãi .
Chu Tiểu Trân còn tranh thủ đốt hết tất cả các bất động sản tên Lâm Bân. Cặp con ba đứa trẻ ma quỷ ném ngoài, nhặt một mạng. tận mắt chứng kiến quỷ hồn hiện thế, cộng thêm ngọn lửa bất thường khiến phụ nữ đả kích nặng nề.
Đến khi lửa dập tắt, Lâm Bân sớm thiêu thành một cục than.
Vợ trong lòng hoảng sợ, quyên góp hết tất cả tài sản mà để , dám hưởng thụ một xu, chỉ mong hồn ma của ba con Chu Tiểu Trân đừng đến tìm .
Sáu giờ bốn mươi mốt phút, Chu Tiểu Trân dẫn các con xuất hiện mặt Bộ Vi.
Bộ Vi dùng công đức để hóa giải sát nghiệt cho họ, để họ mất lý trí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-204.html.]
“Chuyện trần gian dứt, mong các kiếp đầu thai một nơi , hạnh phúc an khang, cả đời thuận lợi.”
Bốn con khi khôi phục dung mạo vốn một nữa quỳ xuống dập đầu cảm ơn.
Bộ Vi phép siêu độ cho mấy , đưa họ đến địa phủ đầu thai.
Bảy năm lang thang chốn nhân gian, cuối cùng cũng vãng sinh.
Sau khi về nhà, cô liền mở máy tính, bảy giờ đúng lên sóng.
Không ngoài dự đoán, bình luận nhanh chóng chiếm lĩnh màn hình, đều đang về mấy vụ hỏa hoạn đặc biệt kỳ lạ hôm nay. Vụ án phóng hỏa bảy năm một nữa đào lên.
Cư dân mạng bàn tán xôn xao nhưng tóm chỉ bằng một từ.
Sảng khoái!
Có thể thấy mắt của quần chúng tinh tường, một dù thể thoát khỏi lưới pháp luật cũng khó thoát khỏi báo ứng nhân quả.
Trên đầu ba thước thần minh, là lý.
“ chuẩn phát túi phúc đây.”
Bây giờ hâm mộ giành túi phúc còn tích cực như ban đầu nữa, chủ yếu là vì quá đông, tỷ lệ giành quá nhỏ, ngược đãi quá nhiều , tâm lý mài mòn .
Người kết nối đầu tiên là một phụ nữ hơn ba mươi tuổi.
Cô lẽ đang ở trong văn phòng còn thể thấy đồng nghiệp đang tăng ca. Cô liếc hai bên, chắc là sợ lãnh đạo phát hiện, thấy ai mới chào hỏi.
“Chào streamer, cô…”
Bộ Vi vẻ mặt nghiêm nghị, : “Mau về nhà cứu con gái chị .”
Người phụ nữ tên là Trịnh Mẫn, cô theo dõi Bộ Vi lâu nhưng vô cùng khâm phục bản lĩnh của cô. Vừa thấy những lời từ miệng cô, cô lập tức hoảng loạn, tắt máy tính vội với đồng nghiệp vài câu hớt hải đeo túi rời .
Bình thường cô đều tàu điện ngầm về nhà nhưng hôm nay vì vội nên cô bắt thẳng một chiếc taxi.
“Đại sư, lời của ngài ý gì ạ? Con gái gặp nguy hiểm ?”
Bộ Vi ám chỉ: “Chị còn nhớ hôm qua con gái chị gì với chị ?”
Trịnh Mẫn sốt ruột mờ mịt. “Con gái mới học lớp sáu, tính cách trầm lặng nhưng ở trường chuyện gì vui nó cũng kể cho … Có bắt nạt nó ở trường ạ? Vậy tại nó với ? Bị uy h.i.ế.p ư?”
Bộ Vi lắc đầu, vẫn rõ mà chỉ bảo: “Chị về nhà ngay bây giờ, vẫn còn kịp.”
Lòng Trịnh Mẫn rối như tơ vò, dám chậm trễ.
Cô cố gắng nhớ từng câu mà con gái với hôm qua, xem vẻ mặt con bé gì bất thường . , hôm qua khi ngủ, con gái là bố cởi quần mặt nó. Trước đó cô nghĩ nhiều, cứ tưởng là chồng quần quên đóng cửa nên con gái thấy.
Lẽ nào…
Cô đột nhiên rùng một cái, ánh mắt kinh hãi thể tin nổi.
“Đ...Đại sư…”
“Chính là điều chị đang nghĩ đó.”
Bộ Vi khẳng định suy đoán của cô.
Con mới là sinh vật phức tạp và độc ác nhất thế giới . Trước mối quan hệ bất chính của Vu Phi Phàm và , cha nảy sinh ý đồ dơ bẩn với chính con gái ruột của và bắt đầu hành động.
Tuân Tử bản tính con vốn dĩ là ác, là lý.