Đây cũng là lý do Hạ Dực Văn phớt lờ việc em gái từng Mạch Như Hinh bắt nạt.
Để lấy lòng bạn gái, Hạ Dực Văn yêu cầu em gái mỗi ngày dậy sớm bữa sáng mà Mạch Như Hinh thích ăn, đôi khi còn bắt cô tự mang đến, thực chính là sỉ nhục cô.
Đối với chuyện Hạ Dực Văn nhắm mắt ngơ, thậm chí còn đổ thêm dầu lửa.
Hạ Vũ Hân nhét hộp thức ăn tay , khi còn kịp phản ứng, vỗ mạnh một cái trán .
“Trong lòng em vẫn còn tức nhưng em em thấp cổ bé họng. Nếu thích cô , vợ chồng một thể, em cứ lấy trút giận, em sẽ nhắc những chuyện đó nữa.”
Cơn tức giận mới bùng lên của Hạ Dực Văn lập tức tắt ngấm.
Anh gương mặt tiều tụy và quầng thâm mắt của em gái, hiếm khi chút áy náy, nhẹ giọng : “Hôm nay tan , mua cho em loại sô cô la mà em thích nhất.”
Mũi Hạ Vũ Hân cay cay, cô nhanh chóng lưng .
Sự chu đáo hiện tại của chẳng qua chỉ là điều kiện để cô và Mạch Như Hinh hòa thuận với mà thôi. Một khi cô và Mạch Như Hinh đối đầu, sẽ chút do dự mà chọn Mạch Như Hinh.
Hạ Vũ Hân sớm thất vọng tột cùng, sẽ bao giờ vì sự ‘bố thí’ thỉnh thoảng của mà động lòng nữa.
“Anh mau , muộn chị dâu sẽ tức giận đấy.”
Lần đầu tiên cô chủ động gọi chị dâu, trong lòng Hạ Dực Văn cảm thấy an ủi, cho rằng em gái cuối cùng cũng trưởng thành.
Hạ Vũ Hân bóng lưng rời của , nghĩ đến những lời Bộ Vi , trong lòng đại khái hiểu một chút.
Anh trai, mong rằng thể vì tiền đồ của mà tiếp tục khom lưng uốn gối, cho dù sỉ nhục đến .
Mạch Như Hinh hơn Hạ Vũ Hân một khóa, năm nay nghiệp, thẳng công ty của cha , bao nhiêu nịnh bợ vị tiểu thư , chỉ Hạ Dực Văn là lọt mắt xanh của cô .
Hạ Dực Văn mỗi ngày đón nhận ánh mắt ngưỡng mộ ghen tị của bước văn phòng của Mạch Như Hinh, lòng hư vinh thỏa mãn vô cùng.
“Hinh Hinh.”
Mạch Như Hinh ngẩng đầu lên, thấy ‘Hạ Vũ Hân’, lông mày lập tức nhíu .
“Sao là mày?”
Hạ Dực Văn phát hiện điều bất thường, : “Chiều nay em còn tiết học, bảo em ở nhà nghỉ ngơi thêm. Sáng nay còn nhờ gửi lời hỏi thăm em, chuyện đây…”
Lời còn xong, một cái tát của Mạch Như Hinh giáng xuống.
“Con tiện nhân!”
Hạ Dực Văn , Mạch Như Hinh thấy là những lời c.h.ử.i rủa của ‘Hạ Vũ Hân’.
Cả đều ngây .
“Hinh Hinh, em ?”
Mạch Như Hinh thấy là –
“Mạch Như Hinh, mày nhiều điều ác, trai tao chẳng qua chỉ coi mày như một bàn đạp. Đợi cha mày c.h.ế.t , sẽ thừa kế tất cả của nhà họ Mạch, đến lúc đó, chính là ngày c.h.ế.t của mày.”
Mạch Như Hinh tức đến mức run lên, cô một tay túm lấy tóc Hạ Dực Văn, một tay vớ lấy hộp giữ nhiệt đựng cháo kê đổ lên đầu Hạ Dực Văn.
Hạ Dực Văn hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, lọt tai Mạch Như Hinh là – “Tao sẽ tha cho mày .”
Gương mặt cô méo mó, ánh mắt lạnh lùng, chằm chằm ‘Hạ Vũ Hân’.
“Anh trai mày là cái thá gì? Chẳng qua chỉ là một con ch.ó của tao. Mày thích khoe khoang một trai thương yêu mày ? Còn dám bắt tao cúi đầu xin mày! Bây giờ thì , tao ngoắc ngoắc ngón tay, nó liền như một con ch.ó vẫy đuôi dán , hận thể con d.a.o trong tay tao, đ.â.m c.h.ế.t mày để lấy lòng tao.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-240.html.]
Hạ Dực Văn ngờ hình tượng của trong lòng bạn gái t.h.ả.m hại như .
thể so đo, cũng dám so đo.
“Hinh Hinh, em ma ám ? Anh là bạn trai của em Dực Văn đây, em tỉnh .”
Những lời tha thiết của lọt tai Mạch Như Hinh thành những lời c.h.ử.i rủa của Hạ Vũ Hân.
Mạch Như Hinh càng thêm tức giận, đẩy thẳng ngã xuống đất, dùng bình giữ nhiệt đập vỡ đầu . Kéo đến nhà vệ sinh, ấn đầu bồn cầu.
“Hân Hân! Mày là cái thá gì mà cũng xứng dùng chữ ?! Uống cho tao!”
Hạ Dực Văn bao giờ chịu sự sỉ nhục như , thể nhịn nữa, hai tay chống mép bồn cầu dậy, tát một cái mặt Mạch Như Hinh, tức giận : “Cô phát điên cái gì ?”
Cái tát chọc tổ ong vò vẽ .
Mạch Như Hinh hét lên một tiếng lao tới, xé c.h.ử.i tát, trong lúc hỗn loạn vớ lấy cây bút máy bàn việc đ.â.m hốc mắt .
Hạ Dực Văn né , dùng sức đẩy cô ngã xuống chiếc ghế nâng hạ.
Anh phát hiện điều , vội vàng lấy điện thoại gọi 120.
Mạch Như Hinh tức điên lên, gọi thẳng cho lễ tân, gọi bảo vệ.
Bảo vệ nhanh lên.
Mạch Như Hinh ánh mắt hung tợn. “Bắt con tiện nhân cho .”
Bảo vệ Hạ Dực Văn, chút do dự.
“Tiểu thư, cô là Hạ ?”
Mạch Như Hinh thấy chữ ‘Hạ’ càng thêm điên cuồng. “Còn mau ! Coi chừng bảo cha đuổi việc hết các !”
Bảo vệ dám do dự nữa, một đám xông lên khống chế Hạ Dực Văn.
Hạ Dực Văn giãy giụa la hét. “Buông , Hinh Hinh cô ma ám , mau gọi điện cho tổng giám đốc Mạch, đưa cô đến bệnh viện –”
Mạch Như Hinh tát cho hai cái bốp bốp.
“Con tiện nhân!”
Cô một tay bóp cằm Hạ Dực Văn, lạnh lùng : “Mày thích giả vờ đáng thương để quyến rũ đàn ông ? Tao thành cho mày.”
Trong lòng Hạ Dực Văn “lộp bộp” một tiếng.
Mạch Như Hinh lùi hai bước, lệnh: “Con tiện nhân thưởng cho các . Không cần thương hoa tiếc ngọc, tiện nhân là dâm đãng nhất.”
Các bảo vệ tưởng nhầm, một trong đó thăm dò: “Cô Mạch, là chồng cưới của cô…”
“Nói nhảm cái gì?”
Mạch Như Hinh tưởng định ‘Hạ Vũ Hân’ là em gái của chồng cưới của , liền nổi giận cắt ngang.
“Một con tiện nhân một con chó, tiểu thư đây thể để mắt? Nhớ chụp nhiều ảnh , để xem nó còn dám õng ẹo nữa !”
Các bảo vệ .
Họ đều là Gay, huống hồ đây còn là chồng cưới của tiểu thư. Tiểu thư bây giờ trông vẻ điên cuồng, lý trí cho lắm, đợi cô bình tĩnh , lỡ như tính sổ với họ thì ?
Hạ Dực Văn vô cùng kinh hãi, chắc chắn một trăm phần trăm lúc Mạch Như Hinh vấn đề.