Livestream Đoán Mệnh, Tích Lũy Công Đức - Chương 284:

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:04:21
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô bé hiểu tại , lúc nào cũng hài lòng với .

Cô bé chỉ gì cũng là sai, thế là cô bé học cách im lặng. , vẫn tha cho cô bé.

Cô bé còn nhớ ngày hôm đó ở bệnh viện, ánh mắt của các bác sĩ và bệnh nhân qua, như thể cô bé là thứ gì đó bẩn thỉu . Ánh mắt né tránh của các bạn học, giống như một sự bắt nạt im lặng.

Họ sai, chỉ là cô bé hợp thời.

Có lẽ những sinh là để chịu khổ, hoặc là để chuộc tội.

Cô bé tội của khi nào mới thể chuộc hết, cô bé chỉ thể chịu đựng nữa.

Có lẽ hy vọng thể chấm dứt tất cả những chuyện .

Cô bé đến xé lòng, như thể trút hết đau khổ ấm ức, mấy cô gái cũng nhịn mà theo đó rơi lệ.

Đặng Văn sống ngay gần trường cũng vội vã chạy đến.

“Lam Lam.”

Trâu Lam thấy giọng của bà , cả cứng đờ, như chim sợ cành cong bắt đầu run rẩy, sắc mặt lập tức còn chút máu.

Một cô gái dậy chặn Đặng Văn, trong ánh mắt là sự chỉ trích và bất bình.

“Dì ơi, dì sắp ép c.h.ế.t nó , khó khăn lắm mới giữ một mạng, xin đừng kích động nó nữa. Nó là một con , là con rối của dì, càng là công cụ để dì thỏa mãn lòng hư vinh của .”

Đặng Văn nhận ánh mắt của , cả như lột trần, mặt mày hổ tức giận, quát: “Nó là con gái của , ép c.h.ế.t nó lúc nào?

Rõ ràng là các ngày nào cũng xúi giục nó học hư, chia rẽ…”

“Đủ !”

Trâu Lam đột nhiên hét lên một tiếng chói tai, trong ánh mắt đỏ ngầu tràn đầy sự tan vỡ và tuyệt vọng. “Không ai xúi giục con, cũng ai chia rẽ, mới là kẻ đầu sỏ.”

Lần đầu tiên cô bé với những lời sắc bén như .

Bàn tay đang cầm điện thoại của Đặng Văn đột nhiên siết chặt, bà dám tin con gái, tức đến mức run lên.

“Hay, lắm, đây là học sinh mà trường trung học trọng điểm dạy đây, con gái ngoan ngoãn của , các dạy thành thế , khiếu nại –”

Bộ Vi thật sự thể nổi nữa. “Nếu bà vội vàng thu dọn xác cho con gái thì cứ tiếp tục loạn .”

Người hâm mộ trong phòng livestream sớm c.h.ử.i điên lên .

Người đúng là ma quỷ.

Con gái nhảy lầu , mới một sống một c.h.ế.t cứu , bà an ủi thì thôi, còn đang nghĩ đến việc mặt mũi của lột sạch, đúng là chê con gái sống quá lâu .

Sắc mặt Đặng Văn đổi.

Lời của khác bà thể giả vờ điếc nhưng lúc nãy Bộ Vi thật sự tính chuẩn việc con gái sẽ nhảy lầu, bây giờ bà cũng dám quá tùy tiện. “Cô, cô ý gì?”

Ánh mắt Bộ Vi lạnh lùng.

“Con gái bà vấn đề tâm lý nghiêm trọng. Lúc nhỏ nó chứng kiến cha cãi vã ly hôn, trong quá trình trưởng thành những gì nó thấy nó đều là những lời phàn nàn và đè nén của bà, vốn áp lực tâm lý cực lớn. Bà còn ba năm lượt quan tâm đến phẩm giá của nó, để nó trở thành trò trong miệng khác. Trong tay bà một con dao, nó ngày nào cũng sống lưỡi dao. Bây giờ đầy thương tích, nó đau đến chịu nổi nữa, chỉ cái c.h.ế.t mới thể giải thoát.”

Hai câu cuối cùng đ.á.n.h trúng điểm yếu, đ.â.m thẳng lòng .

Đặng Văn loạng choạng lùi hai bước, ngã xuống đất, miệng : “Sao thể…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-284.html.]

Những hâm mộ đa sầu đa cảm đang hu hu hu.

Cô bé đáng thương quá, những đứa trẻ trong gia đình đơn ít nhiều đều sẽ chịu đựng những định kiến từ bên ngoài, còn là một cuồng kiểm soát cố chấp.

ngoan ngoãn lời nhưng vẫn đạt kỳ vọng của .

Giáo viên hít một thật sâu, đến mặt Đặng Văn.

“Bà Đặng, Trâu Lam hết là chính nó, đó mới là con gái của bà. Bà nghĩa vụ nuôi dạy nó nhưng quyền kiểm soát tự do và suy nghĩ của nó. Tình yêu mà bà , là một cuộc hành hạ kéo dài hơn mười năm.”

Trâu Lam mặt mày đẫm lệ.

Hai bạn học nữ ôm lấy cô bé, lau nước mắt cho cô bé, đề phòng Đặng Văn phát điên, kích động Trâu Lam một nữa.

Giáo viên nhặt chiếc điện thoại rơi đất lên, với Bộ Vi: “Đại sư, cảm ơn cô.”

“Nên .”

Bộ Vi cũng khẽ gật đầu. “ với cô bé vài câu.”

Giáo viên hiểu ‘cô bé’ là chỉ Trâu Lam, vội vàng chĩa ống kính về phía Trâu Lam mặt mày đẫm nước mắt.

“Ta tất cả những ấm ức và đau khổ của em, cô bé ạ, em kiên cường, cũng dũng cảm. hy vọng, em thể dũng cảm hơn nữa. Thế giới chỉ bóng tối mà còn ánh sáng.”

Trâu Lam nức nở. “… nhưng em sắp chịu đựng nổi nữa . Chị ơi, sống thật khó, đau khổ quá…”

Cô bé kéo tay áo lên, để lộ những vết sẹo do d.a.o vạch đó.

“Em ngày nào cũng gặp ác mộng, lúc nào cũng cảm thấy đôi mắt đang , bên tai luôn chuyện, em hình như gì cũng sai, gì cũng sai. Em đau lắm, đau đến mức thở nổi. Chỉ dùng cách mới thể tạm thời chuyển dời nỗi đau.”

Những vết sẹo rùng rợn đó khiến các bạn học kinh ngạc đau lòng, nhịn mà bật .

Người hâm mộ trong phòng livestream càng đau lòng khôn xiết.

“Em ngủ , cũng thể tập trung, em thấy tương lai.”

Trâu Lam nghẹn ngào, ánh mắt mờ mịt tuyệt vọng.

“Không ai thích em, ai bằng lòng chuyện với em, em sống trong một thế giới âm thanh. Em thấy ánh sáng, cũng thấy hy vọng.”

Sự cứu rỗi ngắn ngủi thể chữa khỏi căn bệnh trong lòng cô bé, tảng đá lớn đè nặng trong lòng cô bé bao giờ biến mất.

Cô bé bất kỳ ý chí sinh tồn nào.

“Lam Lam!”

Đặng Văn thể tin nổi, đầu tiên bà thấy bộ dạng chút sức sống của con gái, rõ ràng cách gần nhưng bà cảm thấy xa tận chân trời.

hình như sắp mất con gái .

Trong lòng Đặng Văn cuối cùng cũng dâng lên nỗi sợ hãi.

Trâu Lam hề để ý đến bà . “Chị ơi, em tự sát xuống địa ngục Vong Tử, kiếp em thể cần đầu thai nữa ạ?”

“Không, .”

Đặng Văn từ đất dậy, loạng choạng tới. “Lam Lam, là sai , xin con, sửa, sẽ ngăn cản con kết bạn nữa.

Mẹ, về sẽ tháo camera giám sát , sẽ ép con nữa, con về nhà ? Mẹ thể con…”

Loading...