Nghe Dư Vãn Vãn xong, 'Lưu Yến Yêu Lưu Kiệt' chẳng màng suy nghĩ nhiều, vội vàng mặc quần áo, bắt xe lao thẳng đến bệnh viện Nhân Dân 1 mà Dư Vãn Vãn chỉ.
Hai mươi phút , cô chạy đến bệnh viện, tìm tới phòng bệnh như lời Dư Vãn Vãn .
Vừa bước , cô thấy trong phòng vài đang .
đa đều là lớn tuổi, cô tìm.
Cô khỏi thất vọng.
Cô Dư Vãn Vãn với ánh mắt nghi hoặc, như hỏi xem cô tính sai .
Nhìn sự nghi hoặc của cô, Dư Vãn Vãn : " tính sai , bạn tìm đang ở đây."
" nếu bạn hiểu rõ sự thật hơn, khuyên bạn nên đeo khẩu trang và mũ , hành lang bên ngoài trốn một lát."
Nghe lời Dư Vãn Vãn, 'Lưu Yến Yêu Lưu Kiệt' áy náy với những bệnh nhân trong phòng "Xin , nhầm phòng" nhanh chóng đeo khẩu trang, đội mũ, hành lang tìm một chỗ khuất, âm thầm quan sát.
Khoảng hai phút , một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt cô.
Cô theo bản năng định dậy về phía đó.
Dư Vãn Vãn ngăn : "Bạn đợi chút , chờ đó phòng bệnh bạn hãy ."
'Lưu Yến Yêu Lưu Kiệt' lời Dư Vãn Vãn, đợi thêm một phút, xác định đàn ông phòng bệnh, cô mới lặng lẽ theo .
Rất nhanh, cô thấy tiếng chuyện rõ ràng vọng từ phòng bệnh: "Lưu Kiệt, thằng ranh con , mày mua cơm cho bố mày mà lâu thế hả? Mày định cố ý bỏ đói bố mày c.h.ế.t ?"
Người là một đàn ông trung niên, 'Lưu Yến Yêu Lưu Kiệt' ấn tượng.
Lúc nãy khi cô lỡ bước phòng bệnh, gã đàn ông đó dùng ánh mắt hung dữ, thiện cảm cô.
Không gã quan hệ gì với Lưu Kiệt?
Bên , 'Lưu Yến Yêu Lưu Kiệt' thắc mắc thì lúc , Lưu Kiệt bước phòng bệnh ngượng ngùng xin : "Xin bố, canh cá diếc con đặt bệnh nhân khác mua mất, nên con đợi thêm hai phút."
"Giờ cơm vẫn còn nóng, bố tranh thủ ăn ạ!"
Nghe Lưu Kiệt giải thích, đàn ông những nguôi giận mà còn mắng to hơn.
"Đồ phế vật, chút việc cỏn con cũng xong, tao nuôi mày lớn cái gì hả?"
"Biết thế năm xưa tao cứ để mặc mày c.h.ế.t đói trong đống cỏ, nên mang mày về gì, cái thứ vô dụng ."
"Mày xem con nhà lão Lý hàng xóm kìa, cũng là con nuôi, tiền đồ thế hả?"
"Người một năm tùy tiện cũng kiếm mấy chục vạn."
"Còn mày thì ?"
"Mày thi đỗ công chức thì ích gì? Một năm cũng chỉ mười mấy vạn bạc, đúng là đến ngón chân cái của cũng bằng."
Nghe đàn ông ngừng chỉ trích, Lưu Kiệt trong phòng bệnh kịp gì thì 'Lưu Yến Yêu Lưu Kiệt' đang trốn lén ngoài hành lang chịu nổi nữa, cô định lao xả giận bạn trai.
Mẹ kiếp, lão già là thứ gì ?
Nghĩ đến cảnh năm xưa Lưu Kiệt vì thi đỗ công chức rạng danh gia đình mà ngày nào cũng chăm chỉ nỗ lực đến hai ba giờ sáng, giờ lão già chê bai đáng một xu, cô thật sự thấy đáng .
Nhìn sự kích động của cô, Dư Vãn Vãn nhanh chóng ngăn cản: "Bạn , đừng vội, bạn từ từ xem bạn trai bạn gì ?"
Nghe Dư Vãn Vãn , 'Lưu Yến Yêu Lưu Kiệt' mới nén cơn xúc động xông đ.á.n.h cho lão già một trận tơi bời, ở cửa tiếp tục lén.
Trong phòng bệnh, đàn ông trách mắng vô tình, mặt Lưu Kiệt thoáng qua vẻ bất lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-dua-vao-huyen-hoc-de-noi-tieng-trong-gioi-giai-tri/chuong-120-lao-gia-nay-la-thu-gi-vay.html.]
Anh : "Bố, con cảm kích ơn bố năm xưa nhặt con về từ trong bụi cỏ mà màng báo đáp, nuôi nấng con nên ."
"Cho nên mấy năm nay con vẫn luôn nỗ lực việc để báo đáp bố."
"Con con thể đủ , thể khiến bố hài lòng trăm phần trăm, nhưng xin bố hãy tin tưởng, con hiện tại đang nỗ lực hơn."
"Cho nên, con cũng mong bố hiểu cho con một chút ạ?"
Thấy Lưu Kiệt cố gắng dùng lời để lay động , đàn ông hề d.a.o động, tiếp tục Lưu Kiệt với vẻ mặt 'Tao ơn lớn bằng trời với mày, vài câu ngắn ngủi của mày là thể báo đáp', :
"Mày cái thằng ranh con , mày cảm thấy bây giờ mày một năm đưa tao ít tiền là mày ghê gớm lắm ?"
"Đừng mà nghĩ ở đây đông , mày thế thì bố mày dám tiếp tục mắng mày."
"Tao cho mày , cửa ."
"Mày chính là con ch.ó mà nhà họ Lưu tao nuôi, giờ tao bảo mày hướng Đông, mày hướng Tây, hiểu ?"
Nghe những lời nh.ụ.c m.ạ câu khó hơn câu , chỉ 'Lưu Yến Yêu Lưu Kiệt' chịu nổi, mà ngay cả cư dân mạng trong phòng livestream cũng tức điên.
Họ điên cuồng c.h.ử.i bới màn hình:
[Mẹ kiếp, lão già ghê tởm thế nhỉ? Chẳng chỉ là ơn dưỡng d.ụ.c thôi ? Có đáng để đối xử với con nuôi như thế ?]
[Vãi, tính tình trai thật đấy, hổ danh là công chức, mà lão già c.h.ử.i như thế, xiên cho mấy nhát .]
[ đấy, kiếp thứ gì ... Hóa thấy một năm mười mấy vạn còn ít ? Có bản lĩnh thì đừng tiêu tiền của chứ?]
...
Trong lúc phòng livestream đang bàn tán sôi nổi thì bên , Lưu Kiệt trong phòng bệnh cũng vẻ sắp nhịn nữa.
Tay vô thức sờ con d.a.o gọt hoa quả trong túi quần, con d.a.o đó là thứ chuẩn từ lâu...
Thật , Lưu Kiệt từ nhỏ là con nuôi.
Cha thường xuyên treo câu cửa miệng là họ nhặt về từ đống cỏ, nên họ lớn lên dùng cả mạng sống để báo đáp họ.
Trước đây, thật sự như .
Dù là thêm kiếm tiền hồi đại học khi trường vất vả kiếm tiền, ít nhất cũng đưa một nửa cho họ.
Anh hy vọng sẽ nhận sự công nhận của cha .
...
Anh sai .
Mấy năm nay, tần suất họ đòi tiền ngày càng nhiều, tiền đưa tất nhiên cũng chỉ thể ngày càng ít so với nhu cầu vô đáy của họ, kéo theo đó là đủ loại lời oán trách.
Họ luôn thích con nhà ai đó tiền đồ thế nào, so sánh với , vô dụng v.v.
Dần dần dìm xuống tận đáy bùn đen.
Có đôi khi, thật sự bắt đầu hoài nghi bản .
Anh cảm thấy thật sự vô dụng như họ .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Càng ngày càng phủ định bản , cảm giác mắc chứng trầm cảm nghiêm trọng.
Trước đây, còn bạn gái yêu thương ở bên, nhưng nghĩ đến gia đình như sẽ khổ , chủ động đề nghị chia tay.
Bởi vì cảm thấy, là kẻ lúc nào cũng sống trong tâm trạng liều mạng.