Livestream Đoán Mệnh: Tôi Dựa Vào Huyền Học Để Nổi Tiếng Trong Giới Giải Trí - Chương 47: Đúng là để tên đàn ông này làm màu rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:31:59
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nói đến đây, Phó Hành Chu cũng chút bùi ngùi. Bởi vì thật sự khó tin hai đứa trẻ sơ sinh thể tàn sát lẫn như .

 

Nghe đến đây, Dư Vãn Vãn tò mò hỏi: "Vậy đó thì ? Sau đó chuyện giải quyết thế nào?"

 

Cô tin chắc chuyện giải quyết, nếu thể sống đến giờ.

 

Phó Hành Chu thấy Dư Vãn Vãn hỏi trúng điểm mấu chốt, do dự hai giây mới : "Sau đó, để cả hai đều thể sống sót, ông nội em dùng một nửa tu vi của để trộm thiên cơ, cuối cùng cũng tìm cách giải quyết."

 

"Đó chính là, chỉ cần đưa một trong hai chị em đến một thế giới song song khác là thể giúp cả hai bình an lớn lên."

 

"Vậy ở thế giới song song đó hai chúng khác tồn tại ?" Dư Vãn Vãn tò mò hỏi.

 

Phó Hành Chu nghiêm túc đáp: "Thông thường thì sẽ , nhưng hai chị em em thì ."

 

Chính vì tính thế giới quỹ đạo đời của hai chị em Dư Vãn Vãn, nên Dư lão gia t.ử mới phán đoán rằng thực một trong hai đứa trẻ ở thế giới vốn thuộc về thế giới , cho nên mới xảy tình trạng vận mệnh tương khắc.

 

Nghe Phó Hành Chu giải thích, Dư Vãn Vãn hiểu: "Thảo nào bảo chúng là cùng một , hóa ."

 

"Người đưa sang đây chắc là nguyên chủ của cơ thể chứ?"

 

Phó Hành Chu gật đầu: "Em đúng, đưa sang đây đúng là chủ nhân cũ của cơ thể ."

 

"Chẳng qua đó bằng cách nào cô tìm đường về thế giới , đến thế giới đó, g.i.ế.c c.h.ế.t em và đoạt hồn em."

 

"Hóa g.i.ế.c." Dư Vãn Vãn lẩm bẩm.

 

Thảo nào cô trọng sinh lâu như ai tìm cô gây sự, cũng chẳng ai tìm đến, hóa .

 

Phó Hành Chu đầy nghi hoặc: "Phó Hành Chu, nếu chúng đều từ thời khác đến, còn thì ?"

 

Chẳng lẽ cũng một bản thể khác của đoạt hồn, hết cách mới chạy đến đây?

 

Phó Hành Chu bộ dạng nghiêm túc đ.á.n.h giá của cô nhóc, dở dở .

 

Anh đương nhiên bản thể thế giới đoạt xá, rốt cuộc nguyên chủ thế giới so với kém xa quá nhiều.

 

cũng thể cho cô , lúc đó vì cứu cô nên tự nguyện đến thế giới .

 

Nghĩ ngợi một chút, : "Là thế Vãn Vãn, sở dĩ đến thế giới là vì gia tộc của ở thế giới gặp chút nút thắt trong phát triển, cho nên trao đổi xác với nguyên chủ thế giới để qua đây giao lưu học tập chút thôi."

 

Còn thể như thế á?

 

Dư Vãn Vãn chớp mắt.

 

Thôi , coi như cô tóc dài kiến thức ngắn .

 

Làm rõ đầu đuôi câu chuyện trọng sinh, Dư Vãn Vãn hỏi Phó Hành Chu: "Phó Hành Chu, thế nào để chúng thế giới cũ ?"

 

Đã kẻ thù là ai, Dư Vãn Vãn chắc chắn về đoạt xác của .

 

Phó Hành Chu đáp: "Vãn Vãn, cũng cách về."

 

Rốt cuộc, lúc giao dịch với nguyên chủ thế giới , vốn định về.

 

Thấy Phó Hành Chu , Dư Vãn Vãn cũng đành bó tay.

 

Thôi ! Nếu tạm thời về thì cô đành tiếp tục sống ở thế giới .

 

một quen ở dị thế bạn cũng là chuyện tồi.

 

Thấy Dư Vãn Vãn hết sự thật mà hề tỏ bất mãn, Phó Hành Chu nhịn hỏi: "Vãn Vãn, em ghét ?"

 

Dư Vãn Vãn hiểu ý : "Tại ghét ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-dua-vao-huyen-hoc-de-noi-tieng-trong-gioi-giai-tri/chuong-47-dung-la-de-ten-dan-ong-nay-lam-mau-roi.html.]

 

Nghe , Phó Hành Chu mới nhớ hình như Vãn Vãn bao giờ ghét cả.

 

Nghĩ thế, bỗng vui vẻ hẳn lên.

 

Anh mím môi dịu dàng với cô: "Không gì, chỉ sợ em nắm giữ bí mật của em thì sẽ xa lánh thôi."

 

Dư Vãn Vãn: "......"

 

Cô hẹp hòi thế ?

 

Cô hừ một tiếng: "Hừ... Phó Hành Chu, hóa trong mắt như ."

 

Phó Hành Chu: "......"

 

Cảm giác sai , tự kỷ quá!

 

"Vãn Vãn, đói bụng , chúng gọi món nhé? Món ăn gia đình ở nhà hàng cũng khá lắm." Sợ Dư Vãn Vãn đói, Phó Hành Chu vội giới thiệu vài món.

 

Dư Vãn Vãn lật xem thực đơn, thấy các món ăn khá hợp khẩu vị, cô tò mò hỏi: "Sao đồ ăn ở đây ngon, đến đây ?"

 

Phó Hành Chu đáp: "Chưa, cũng tra mạng thôi."

 

Dư Vãn Vãn: "......"

 

Hừ hừ, tên đàn ông thối cũng tâm phết.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Gọi hai món yêu thích, Dư Vãn Vãn vui vẻ ăn xong bữa trưa.

 

Ăn xong chuẩn về nhà. Dư Vãn Vãn lấy điện thoại định mua vé máy bay thì Phó Hành Chu : "Vãn Vãn, em về cùng !"

 

Dư Vãn Vãn hỏi: "Anh chuyến nào? còn đặt vé !"

 

Phó Hành Chu : "Không cần đặt, máy bay riêng của ."

 

Dư Vãn Vãn: "Được thôi!"

 

Đáng ghét, đúng là để tên đàn ông màu .

 

Trong lòng thầm mắng, cô theo Phó Hành Chu lên máy bay riêng.

 

Lên máy bay cô mới phát hiện, chiếc máy bay rộng lớn ngoài hai cơ trưởng và hai tiếp viên thì chỉ hai bọn họ.

 

Phó Hành Chu rót cho cô chén nóng: "Uống nước , trưa nay thấy em ăn nhiều đấy."

 

Dư Vãn Vãn ngờ đàn ông nhớ cả sở thích uống của cô, trong lòng cảm thấy ấm áp.

 

"Cảm ơn!" Nhận chén , cô nhấp một ngụm.

 

Thiết Quan Âm cô thích nhất, vị ngọt thanh thoang thoảng, quá cao cấp nhưng hợp khẩu vị của cô.

 

Cô tò mò hỏi: " nhớ thích uống , máy bay thứ ?"

 

Phó Hành Chu thuận miệng bịa: "Dạo tăng ca nhiều nên chuẩn ít để giải tỏa căng thẳng."

 

Nếu Hứa đặc trợ ở đây chắc chắn sẽ phun tào ông chủ nhà . Rõ ràng hôm khi đến Vân Thành, lệnh siêu thị mua vì sợ Dư Vãn Vãn cùng sẽ uống.

 

Sao giờ hỏi chối bay chối biến thế? Thảo nào lâu như vẫn tán đổ cô gái ......

 

Nghe Phó Hành Chu , Dư Vãn Vãn cũng tự đa tình quá mức.

 

Cô chuyển sang chủ đề khác: "Phó Hành Chu, hôm nay tham gia chương trình là do bảo đạo diễn Trịnh mời đúng ?"

 

Lần Phó Hành Chu phủ nhận: "Ừ, thấy dạo mắng em Weibo, nghĩ là trong thời gian ngắn em khó tìm việc , nên bảo Trịnh Tùng tiện thể gửi lời mời cho em."

Loading...