Thấy bộ dạng của ông , Tô Nhiên cảm thấy thái dương giật giật đau.
Thử tưởng tượng xem, một đàn ông cao mét tám mấy, hình vạm vỡ, râu quai nón, mặt đen như than, như một cô vợ nhỏ bắt nạt, mắt rưng rưng lệ, đó là một cảnh tượng thế nào?
Uầy~
Nổi hết cả da gà.
---
Tô Nhiên xoa xoa cánh tay, ghét bỏ ông : "Ông nín cho , đừng cái bộ dạng c.h.ế.t dở đó nữa. Ông và vợ ông tam thế tình duyên, đây mới qua một kiếp, còn hai kiếp nữa, cái gì mà ?"
"Nếu ông mau đầu thai, còn ở đây loạn, coi chừng cô khác cướp mất đấy."
"Thật ?!"
Đôi mắt Tôn Đại Lực "vụt" một tiếng sáng rực lên.
"Ta ngay, ngay đây..."
Vừa tình duyên với vợ dứt, Tôn Đại Lực kích động như một con ruồi mất đầu, chạy chạy , loanh quanh luẩn quẩn.
"Ta đường nào đây?"
Ông thậm chí còn ngoài cửa sổ, cũng khá cao.
"Đi từ đây ? Hơi cao nhỉ, nhảy xuống là thật luôn chứ?"
Tô Nhiên nỡ thẳng.
Nhắm mắt , Tô Nhiên mở Quỷ Môn: "Vào trong cánh cửa là ."
Mê Truyện Dịch
"Được ."
Quỷ Môn hé một khe hở, Tôn Đại Lực vội vàng chen , đợi cửa mở hết chui tọt trong.
Loáng thoáng còn thấy tiếng kêu than của Quan Húc: "Thằng nào mắt đ.â.m c.h.ế.t , vội cái gì, cửa còn mở hết chui , vội đầu thai !"
Tô Nhiên bật , đây chẳng là Quan Húc , xem công việc cũng lắm.
Quỷ Môn mở hết nhanh chóng đóng và biến mất.
【Quỷ Môn: Đây là mở cửa vội vàng nhất trong lịch sử của .】
【Để bạn đúng đấy, ông đúng là vội đầu thai thật.】
【Ha ha ha ha ha, c.h.ế.t mất...】
Tôn Đại Lực , để cho Trình Tuyết mấy lá bùa bình an, Tô Nhiên liền cáo từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-137.html.]
Về đến nhà, Tô Nhiên tiếp tục phát túi phúc thứ ba.
Rất nhanh, trúng túi phúc tiếp theo cũng xuất hiện.
"Chúc mừng bạn nickname là 【Mẹ của Linh Linh】, chuẩn sẵn sàng nhé, sẽ kết nối video ngay đây."
【Mẹ của Linh Linh】 tặng bạn Thiên Sứ Tình Yêu ×1
【Tiểu Tiên Nữ, Không Nói Lý】 tặng bạn Tòa Nhà Chọc Trời ×11
【Chàng Trai Chung Tình】 tặng bạn Bảo Bối Nổi Tiếng ×18
...
Lần kết nối là hai con, khung cảnh xung quanh, vẻ như đang ở trong phòng chờ của ga tàu hỏa.
"Đại sư, cô mau xem con gái , nó thế ?"
Vừa kết nối, ở phía đối diện ôm cô con gái bên cạnh dúi về phía màn hình, giọng gấp gáp: "Cháu nó cứ ngủ suốt, ngủ mãi tỉnh, sức, gần đây tóc còn rụng từng mảng lớn."
Cô bé trong lòng chị mười ba mười bốn tuổi, gầy, gầy đến độ biến dạng.
Tô Nhiên nhíu chặt mày: "Con bé như bao lâu ?"
Người phụ nữ là nóng tính, nhanh như đổ đậu, dồn dập mau lẹ: "Chắc cũng hơn nửa năm , cụ thể cũng rõ, đây là do con bé với . đưa cháu bệnh viện kiểm tra , nhưng phát hiện bệnh gì cả."
【Làm kiểu gì mà vô trách nhiệm thế, con ốm bao lâu cũng .】
【Xem chị cũng chẳng quan tâm gì đến con cái.】
【 ly hôn cần gì cả, chỉ cần quyền nuôi con, tuy vất vả nhưng vui.】
Trong khu bình luận, ít cư dân mạng chỉ trích chị vô trách nhiệm, chăm sóc con cái chu đáo, phụ nữ thấy vội vàng giải thích.
"Không , như nghĩ , thương con gái ."
" và bố con bé ly hôn , điều kiện của bố nó hơn , nên con xử cho bố nó nuôi. Nhà đẻ ở tỉnh khác, khi ly hôn về nhà đẻ, cứ một hai tháng đến thăm con một .
Hai thấy con gầy một chút, cứ nghĩ là đang tuổi ăn tuổi lớn, còn đặc biệt dặn bố nó bồi bổ thêm cho con.
Lần đặc biệt xin nghỉ phép, định đưa con về nhà ở vài ngày để chăm sóc nó. Không ngờ gặp , con bé gầy như ma đói. hỏi kế ngược đãi, cho nó ăn , con bé , kế đối xử với nó .
lo con bé mắc bệnh lạ gì, nên vội đưa nó bệnh viện kiểm tra, các hạng mục thể kiểm tra đều hết, cũng tìm vấn đề gì."
Tô Nhiên nhẹ nhàng hỏi cô bé: "Em tên là Linh Linh , cho chị xem, em còn thấy khó chịu ở nữa?"
Linh Linh vì quá gầy nên đôi mắt trông đặc biệt to, chuyện cũng yếu ớt sức, nhưng cô bé hề căng thẳng rụt rè.
"Em cứ thấy mệt mỏi, cảm giác lơ mơ, chỉ ngủ thôi. Trước đây ở nhà bố cũng thế, cả ngày ngủ tỉnh, bố thường nhà, nếu dì gọi em, em thể ngủ liền hai ba ngày ăn uống, còn mơ linh tinh.