Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-10-22 06:09:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Nhiên suy nghĩ một lát, hỏi Nguyên Thanh: “Nguyên Thanh đạo trưởng, ông đồ vật gì của Huyền Không, hoặc là từng tặng ông thứ gì ?”

 

“Tô tiểu hữu dùng đồ vật để tìm ? Tiếc là đồ tặng đều vứt hết , chắc là còn…”

 

Nguyên Thanh cố gắng nhớ . Trước lúc ông và Huyền Không còn thiết, họ thường xuyên tặng quà cho , chỉ là khi xảy chuyện , Nguyên Thanh tức giận vứt hết đồ tặng.

 

“À đúng , cái là do Huyền Không tự tay cho lúc mười hai tuổi, chỉ là mấy chục năm , còn tác dụng nữa.”

 

Nguyên Thanh tháo chiếc Càn Khôn Quyển cổ tay đưa cho Tô Nhiên.

 

Trong thoáng chốc, ông nhớ vài chuyện cũ.

 

Mơ hồ nhớ , dáng vẻ phấn khích của Huyền Không khi vác một đoạn gỗ táo sét đ.á.n.h trở về.

 

Đối với đạo sĩ mà , gỗ táo sét đ.á.n.h là thứ .

 

Lúc đó hai họ thích vô cùng, cùng điêu khắc mấy món đồ, phất trần và chuỗi hạt cho sư phụ, kiếm cho Đại sư , Nguyên Thanh còn cho Huyền Không một chiếc Càn Khôn Quyển.

 

Vì hết gỗ, Nguyên Thanh chẳng gì cho cả. Sau đó Huyền Không thần bí lấy một chiếc Càn Khôn Quyển khác.

 

Hóa ngày đầu tiên Huyền Không mang gỗ táo sét đ.á.n.h về, lén giữ một miếng gỗ nhất, tối đến trốn trong phòng Càn Khôn Quyển, cho Nguyên Thanh một bất ngờ.

 

Nguyên Thanh nhận Càn Khôn Quyển thật sự bất ngờ, từ đó về , ông luôn đeo chiếc Càn Khôn Quyển . Một đeo là mấy chục năm, lâu đến mức ông gần như quên mất đây là do ai tặng.

 

Nguyên Thanh đầu , lén lau giọt nước mắt nơi khóe mi.

 

Tô Nhiên giơ chiếc Càn Khôn Quyển trong tay lên trung: “Thời gian quả thật quá lâu , thử xem .”

 

Nói xong, hai tay cô kết ấn.

 

Mao Tiểu Phàm ngây ngô hỏi Nguyên Thanh: “Sư phụ, pháp thuật ?”

 

Nguyên Thanh mặt lúng túng: “Ai vi sư , vi sư chỉ là cho trẻ cơ hội thể hiện thôi.”

 

Mao Tiểu Phàm bĩu môi: “Với hai mươi mấy năm kinh nghiệm hiểu thầy của con thì thầy đang dối.”

 

“Con mà còn thêm một câu, bữa tối đừng hòng ăn.” Nguyên Thanh mặt già đỏ bừng, tức đến thổi râu trừng mắt.

 

Mao Tiểu Phàm rụt cổ : “Ồ, nữa là chứ gì.”

 

Vương Khải khẽ nghiêng , giả vờ thấy cuộc đối thoại của họ, tập trung chú ý phía Tô Nhiên.

 

Chiếc Càn Khôn Quyển rung lên nhanh, một luồng khí tức khó mà nhận bay , xuyên qua cửa sổ.

 

Một luồng linh lực từ trong cơ thể Tô Nhiên bay , bám theo luồng khí tức đó.

 

Rất nhanh, vị trí đại khái xác định.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-147.html.]

Tô Nhiên thu tay , trả Càn Khôn Quyển cho Nguyên Thanh đạo trưởng.

 

Nguyên Thanh vuốt ve chiếc Càn Khôn Quyển, hốc mắt phủ một tầng nước.

 

Tô Nhiên đoán ông đang nghĩ gì: “Giữ , dù thì tình nghĩa lúc đó là thật.”

 

Nguyên Thanh hốc mắt đỏ, đeo Càn Khôn Quyển lên tay, mỉm với Tô Nhiên.

 

Tô Nhiên gật đầu, vị trí tìm .

 

“Bây giờ chỉ thể tìm vị trí đại khái, là khu biệt thự Hoàng Gia Số 1 ở ngoại thành.”

 

Vương Khải lập tức dậy: “Việc thể chậm trễ, sẽ lập tức cử qua đó điều tra.”

 

Tô Nhiên ngăn : “Chuyện cứ để , ở đây đợi tin của .”

 

Nguyên Thanh tiến lên một bước, vẻ mặt khẩn thiết: “Tô tiểu hữu, chuyện của Huyền Không nhất định .”

 

Hơn nữa, còn thành di mệnh của sư phụ.

 

Thái độ của Nguyên Thanh kiên quyết.

 

Tô Nhiên suy nghĩ một lát đồng ý: “Được, nhưng hai theo , hấp tấp lỗ mãng xông lên phía .”

 

Nguyên Thanh đồng ý.

 

Mao Tiểu Phàm càng ý kiến, chuyện nộp mạng, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng xông lên .

 

“Vậy , chúng .”

 

Lúc trời tối, Tô Nhiên quyết định dùng phi hành thuật để , nhưng Nguyên Thanh và Mao Tiểu Phàm đều .

 

Tô Nhiên một tay kéo một , định dẫn họ cùng, nhưng Nguyên Thanh ngăn .

 

“Tô tiểu hữu đừng vội, chúng tuy phi hành thuật, nhưng pháp bảo mà.”

 

Tô Nhiên tò mò ông, đó là pháp bảo gì.

Mê Truyện Dịch

 

như lời Nguyên Thanh tự , bản lĩnh của ông tuy kém một chút, nhưng pháp khí thì quả thật ít, đặc biệt là chồng phù chú dày cộp , đều là sư phụ để cho ông, loại nào cũng .

 

Năm đó, khi sư phụ Huyền Không đ.á.n.h trọng thương, việc đầu tiên ông chính là chống đỡ tàn cuối cùng, liều mạng vẽ bùa cho .

 

Ý của sư phụ đơn giản, để cho thêm vài thứ phòng , tránh cho cũng báo danh ở Địa Phủ vài ngày nữa.

 

Nguyên Thanh lấy hai lá bùa, dán lên chân và đồ mỗi một lá.

 

Thấy Tô Nhiên đang chằm chằm xấp bùa trong tay , Nguyên Thanh ngượng ngùng : "Hê hê, mấy thứ đều là sư phụ để . Lá bùa chân chúng gọi là bùa Phi Mao Thối, thể ngàn dặm một ngày, Tô tiểu hữu ?"

Loading...