Nam quỷ vội vàng lắc đầu xua tay. Mái tóc bù xù như tổ quạ đầu thu hút sự chú ý của Tô Nhiên. Thức đêm đột tử mà tóc vẫn còn nhiều như , tuy rối bù nhưng vẫn thể mái tóc đen bóng.
Ừm, trẻ tuổi đúng là thật, thức đêm như mà tóc vẫn còn nhiều.
Nam quỷ c.h.ế.t bao lâu, cũng từng hại , quỷ khí đủ, nên mới trú ngụ trong con gấu bông.
Thấy quả thực dính dáng đến nghiệp ác nào, Tô Nhiên cũng khó nữa.
Cô sang hỏi Mã Trường Không: “Nếu phiền, gọi đồ ăn ngoài, để ăn no ?”
“Được, ý kiến.” Mã Trường Không gật đầu đồng ý.
Chỉ cần hại con gái là , Mã Trường Không ý kiến gì.
Vương Kinh Xuyên đang co rúm ở trong góc , hai mắt sáng rỡ, dè dặt giơ tay: “Đại sư, gọi món ạ?”
Tô Nhiên: “…” là khách sáo.
“Cậu ăn gì?”
“ ăn đồ nướng ạ?”
Tô Nhiên mặt đầy vạch đen, gật đầu đồng ý.
Mặt Vương Kinh Xuyên lập tức toe toét như một đóa hoa: “ hai mươi xiên thịt cừu, hai mươi xiên ba chỉ, mười xiên sườn non ớt xanh, mười xiên thịt bò dứa, năm xiên cánh gà, mười xiên tôm he, mười xiên cá kìm, mười xiên thịt xiên sụn, mười xiên lòng già heo, mười xiên mề gà, năm xiên gân bò, năm xiên bào ngư, năm xiên mực, năm xiên cá đù vàng, năm xiên da cá, một phần sò điệp nướng, một phần hẹ nướng, một phần tỏi nướng, một phần nấm kim châm, một phần bắp cải nướng. Xong , thế thôi ạ.”
Tô Nhiên mà mắt chữ A mồm chữ O: “Cậu ăn nhiều thế?”
Mã Trường Không trợn tròn mắt, đây là heo ?
Vương Kinh Xuyên ngại ngùng gãi mái tóc rối bù: “Chẳng là do đói lâu quá , nên sức ăn mới lớn hơn một chút xíu thôi. À, đúng , đồ nướng của quán Vua Đồ Nướng ở phố bộ , quán đó ngon lắm.”
Tô Nhiên chằm chằm một lúc lâu, dọa cho Vương Kinh Xuyên sợ đến mức cứ lùi mãi, ánh mắt đảo đảo , dám thẳng cô.
“Tô đại sư giúp chúng nhiều như , bữa cứ để mời.” Mã Trường Không sắc mặt, thấy Tô Nhiên vẻ đang xót tiền, vội vàng giành đặt hàng.
Tô Nhiên cản : “Không cần, nhân quả giữa và hết, nhất nên dính dáng gì thêm. Bữa cứ để trả tiền.”
Thấy Tô Nhiên kiên quyết, Mã Trường Không đành theo cô.
Bên Tô Nhiên vẫn còn đang đau lòng vì tiền, bên Vương Kinh Xuyên sợ c.h.ế.t yếu ớt hỏi: “Cho gọi thêm một phần mang về ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-159.html.]
Tô Nhiên cố nén cơn xung động xiên c.h.ế.t : “Nhiều thế đủ cho ăn , còn mang về?”
Vương Kinh Xuyên lập tức trưng bộ mặt đáng thương: “Được gặp như đại sư là phúc ba đời của . Sau những món ăn … e là… sẽ bao giờ ăn nữa…”
Hu hu.
Vương Kinh Xuyên giả vờ lau nước mắt, lén lút quan sát phản ứng của Tô Nhiên.
Thái dương của Tô Nhiên giật thon thót vì tức, Mã Trường Không cũng mang vẻ mặt như nuốt ruồi. đối phương là quỷ, dám chọc, nên lời nào, mặt nữa.
Tô Nhiên hít một thật sâu: “…Được.”
Vương Kinh Xuyên vui mừng nhảy cẫng lên: “Tuyệt quá, đại sư đúng là . Những món gọi lúc nãy đều nhân đôi lên nhé, một phần ăn bây giờ, một phần mang về.”
Tô Nhiên đau lòng lấy điện thoại đặt hàng.
Vương Kinh Xuyên bổ sung: “Thêm hai chai bia nữa.”
Mê Truyện Dịch
Tô Nhiên: “…”
Giờ cô chỉ xiên thành que thịt nướng luôn cho .
Cô đầu thèm nữa, đặt hàng xong liền xuống sofa tĩnh tọa. Tô Nhiên sợ rằng nếu thêm một giây nào cái vẻ mặt bỉ ổi của Vương Kinh Xuyên, cô sẽ nhịn mà bóp nát .
Nửa tiếng , Mã Trường Không và con gái, Tô Nhiên và Vương Kinh Xuyên, cùng quanh bàn ăn tối.
Quán lên đồ nhanh, mà đồ ăn cũng ngon thật, thảo nào Vương Kinh Xuyên chỉ đích danh quán .
Tô Nhiên ăn khỏi tấm tắc khen ngợi trong lòng.
Cô đặt thêm hai phần theo thực đơn của Vương Kinh Xuyên, tổng cộng là bốn phần, một phần cho cô, một phần cho cha con Mã Trường Không, cộng thêm bốn ly sữa.
Món ngon khiến quỷ cũng nhớ mãi quên, cô nhất định nếm thử.
Tô Nhiên yểm bùa hai phần ăn của Vương Kinh Xuyên, để thể thưởng thức hương vị nguyên bản của đồ ăn.
Con gái của Mã Trường Không trông lanh lợi, ăn xiên que Vương Kinh Xuyên chằm chằm, vẻ hứng thú với .
“Chú ơi, chú quá .”
Vương Kinh Xuyên nghẹn họng, c.ắ.n mạnh một miếng thịt xiên, trong lòng thầm nhủ: “Trẻ con gì, trẻ con gì!”