Ông sững sờ một lúc, định mở miệng chửi.
Chưa kịp mở miệng, bàn tay kiểm soát mà tát mặt , đ.á.n.h đến mức rụng cả một chiếc răng.
Chuyện gì ? Sao tay lời nữa?
Tại tự nhiên tát chứ?
Không lẽ ma?
Không đợi ông suy nghĩ nhiều, hai tay như ai đó điều khiển, liên tục vả mặt , tự tát bôm bốp cho đến khi mặt sưng vù như cái bánh bao hấp, hai tay mới dừng .
Ngụy Đại Thạch sợ đến suýt tè quần, ôm mặt kinh hãi quanh, dám hó hé thêm lời nào.
Thấy ông ngoan ngoãn, Tô Nhiên tiếp tục kể chuyện đó: “Sau khi ly hôn, vợ cũ của ông đưa con đến thị trấn thuê một căn nhà tồi tàn, dùng mấy tấm ván gỗ đặt lên mấy cái thùng giường. Tuy điều kiện gian khổ nhưng hai con vui vẻ, vì họ hy vọng.”
“Bà thức khuya dậy sớm bán hoành thánh nuôi con, cuộc sống tuy vất vả nhưng cuối cùng cũng chút tương lai.
ngày vui ngắn chẳng tày gang, khi ông ngóng nơi ở của họ, cứ dăm bữa nửa tháng đến gây sự. Ông còn cướp tiền ít ỏi mà họ vất vả kiếm .
Hết cách, bà nghĩ đến việc chuyển nhà, thật xa khỏi ông. Bà cũng chỉ là một phụ nữ bình thường, nơi xa nhất từng trong đời cũng chỉ là huyện lỵ.”
“, vì con mà trở nên mạnh mẽ.
Vì tương lai của con trai, bà đè nén nỗi sợ hãi đối với một thành phố xa lạ, dứt khoát mang con trai rời khỏi quê hương.
Mấy năm đầu, ông tìm hai con họ nên còn đến nhà đẻ của bà gây sự, , cả nhà đẻ của bà cũng dọn , chuyện mới kết thúc ở đó.
Ly hôn mấy ngày, ông cưới em vợ.
Ông mặc kệ vợ con của , đ.á.n.h c.h.ử.i thiếu thứ gì, nâng niu con riêng của cô như báu vật. Lúc em vợ của ông còn sống, thái độ của đứa con kế đối với ông còn tàm tạm, khi cô c.h.ế.t, con kế dỗ ngọt ông bán nhà, đầu tống ông viện dưỡng lão, thèm quan tâm nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-173.html.]
Viện dưỡng lão cũng phân chia cấp bậc, đăng ký cho ông loại thấp nhất, chỉ lo chỗ ở, một ngày hai bữa cơm. Thức ăn cũng là loại rẻ tiền nhất, một tháng chẳng thấy mấy miếng thịt cá.
Ông quá chán ngán cuộc sống như , nhưng tiền. Lúc ông mới nhớ vẫn còn một con trai, nhưng bao nhiêu năm liên lạc, ông tìm . lúc , ông các hộ công bàn tán về buổi livestream của .
Thế là trong lòng ông liền nảy ý đồ , cho rằng phần lớn xem livestream đều là trẻ tuổi, ngốc nghếch nhiều tiền nên dễ lừa gạt. Ông bán thảm, tỏ đáng thương, nếu tìm con trai thì nhất, còn nếu tìm thì lừa chút tiền quyên góp cũng , ít nhất cũng thể cải thiện bữa ăn.”
Ngụy Đại Thạch Tô Nhiên hết những suy nghĩ trong lòng , trong lòng hối hận vô cùng. Hắn các hộ công Tô Nhiên xem bói chuẩn, nhưng ngờ chuẩn đến thế.
Hắn hóa thẹn thành giận, mặt mày u ám hung hăng trừng mắt Tô Nhiên. Hắn c.h.ử.i , nhưng sợ hãi dám mở miệng.
【Lão già ai ngu ngốc nhiều tiền đấy?】
【Từng tuổi mà diễn sâu thật, diễn giỏi thế diễn viên .】
【Có một loại đàn ông, chuyện của khác đều là chuyện lớn. Duy chỉ chuyện của vợ con là chuyện nhỏ. Ai từng trải qua đều hiểu!】
【Ngày càng nhiều phụ nữ học cách độc lập, kiên cường, đều là do cuộc sống và đàn ông ép buộc mà , chẳng phụ nữ nào một chú chim nhỏ nép khác cả.】
【Có những gã đàn ông đúng là tiện, con thì lo, bận thương con khác. Có kết cục như , đáng đời!】
Tô Nhiên lạnh lùng một lúc lâu, “Những điều , chính là nguyên nhân con trai ông mất tích hơn ba mươi năm. Ông xem, ông lấy cái mặt mà còn dám tự xưng là cha của ? Lúc nhỏ cần ông nuôi nấng thì ông tròn nghĩa vụ của cha, còn bạo hành hai con họ.
Nuôi con trai của khác lớn khôn như bảo bối, mua nhà cưới vợ cho nó, bây giờ già vô dụng, vứt như rác rưởi, ông mới nhớ đến con trai ruột của ?
Mê Truyện Dịch
Cái gì mà gặp con trai? Thực chất là tìm để bắt nuôi ông lúc về già!
Vậy nên, những cư dân mạng quyên góp cho ông , bây giờ, các bạn còn cảm thấy cần quyên góp nữa ?”
【Quyên góp, đương nhiên quyên góp! quyên cho ông hai cục phân, một cục đút cho ông ăn, một cục đập c.h.ế.t ông !】