Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-10-22 06:11:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông ôm n.g.ự.c hồi lâu mới thở .

 

Giữa cơn mưa lớn, cô ngốc cẩn thận nhặt chiếc bánh rán rơi trong vũng nước lên, lau lau, đưa miếng bánh bẩn đến bên miệng Lý Nhị Thúc: “Ông hai, bánh, ăn ạ.”

 

Quần áo cô xộc xệch, khắp tím bầm, nhưng vẫn một mực nhét miếng bánh mà cô cho là ngon miệng Lý Nhị Thúc: “Ông hai, đừng , ăn ạ.”

 

Nụ ngây thơ của cô phản chiếu trong mắt Lý Nhị Thúc, rực rỡ đến lạ thường.

 

Nước mưa hòa cùng nước mắt, lăn dài gò má của Lý Nhị Thúc.

 

Cơn mưa như trút nước, đang thương cho ai.

 

Lý Nhị Thúc tuổi cao, dầm mưa về liền đổ bệnh, bao lâu thì qua đời.

 

Ngay cả cuối cùng đối xử với cô ngốc cũng , cô trở thành món đồ chơi của đám đàn ông trong làng.

 

Mấy tháng , cô c.h.ế.t một gã đàn ông, kết thúc cuộc đời bi t.h.ả.m của .

 

Gã đàn ông đó sợ hãi, bèn chôn cô ở một khe núi trơ trụi, tấc cỏ mọc.

 

Vài ngày , khi gã đàn ông đó thấy cô ngốc đang khúc khích xuất hiện đường.

 

Hắn sợ đến phát điên.

 

Khóc lóc gào thét tìm đến Phạm Lão Lục: “Trưởng thôn, cô ngốc là ma, là ma đó, mấy hôm tự tay chôn cô …”

Phạm Lão Lục , tim đập thịch một tiếng, cô ngốc thấy đầu tóc và đầy đất, sợ đến nỗi gân xanh thái dương giật thon thót.

 

Ông hô hào dân làng: “Cô ngốc là ma, đ.á.n.h c.h.ế.t nó !”

 

Ánh mắt dân làng lạnh lùng, thậm chí còn mang theo địch ý.

 

“Cái gì, nó là ma , thể để nó hại làng chúng , đ.á.n.h c.h.ế.t nó !”

 

“Đánh c.h.ế.t nó, đ.á.n.h c.h.ế.t nó!”

 

“Nghiền xương nó thành tro!”

 

“Nó chỉ là một con ngốc, sống chỉ tốn khí, thể để nó hại làng , đ.á.n.h cho đến c.h.ế.t!!”

 

 

Dân làng nhao nhao vớ lấy xẻng sắt, gậy gỗ, lao đ.á.n.h cô ngốc. Những tay thì bên cạnh lạnh lùng quan sát, thậm chí kẻ còn lớn tiếng cổ vũ cho những đang hành hung.

 

Mê Truyện Dịch

Cô ngốc họ đ.á.n.h cho m.á.u thịt be bét.

 

Mọi thở phào nhẹ nhõm.

 

Vừa buông hung khí trong tay xuống, giây tiếp theo, cô ngốc dậy lành lặn như cũ. Cô vẫn như khi, chỉ là nụ giờ đây thêm phần quỷ dị.

 

“Khà khà khà…”

 

“Chơi trò chơi nào…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-213.html.]

“Chú mặt đen, bụng bự, chúng chơi trò gia đình nhé…”

 

 

Sau đó, làng Thạch Tỉnh biến mất hết chỉ một đêm, còn ai tin tức gì về ngôi làng nữa.

 

Hình ảnh dừng , một nữa về khung cảnh mà Tô Nhiên thấy lúc ban đầu.

 

Đám trẻ con nô đùa bên bờ ruộng, những phụ nữ giặt giũ bên bờ sông, Lý Nhị Thúc dắt con bò vàng cày ruộng, Phạm Văn Niên tươi gánh gánh hàng rong.

 

Tô Nhiên và chỉ cảm thấy trong lòng nặng trĩu, ngây đó, hồi lâu ai lời nào.

 

Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng , làng Thạch Tỉnh đều c.h.ế.t cả .

 

Cả một ngôi làng sát hại, đây là một tội nghiệt lớn đến nhường nào.

 

Thế nhưng , bảy Tô Nhiên đồng lòng cho rằng, g.i.ế.c !

 

Ngay lúc còn đang ngẩn ngơ, một tiếng kinh dị, quái đản vang lên.

 

“Khà khà khà…”

 

Trên bầu trời, một khuôn mặt dần dần hiện .

 

Là cô ngốc.

 

Khuôn mặt của cô ngốc từ từ ngưng tụ bầu trời, cô khà khà vài tiếng đột ngột biến mất.

 

Thạch Phỉ Phỉ khuôn mặt đó biến mất, kinh ngạc : “Đây, là cô ngốc ?!”

 

Kim Tị lắc đầu nguầy nguậy: “Không , là quỷ ngốc mới đúng.”

 

Thạch Phỉ Phỉ cạn lời: “Anh đang tung hứng với đấy ?”

 

Kim Tị lè lưỡi trêu cô: “Lêu lêu, thích thế đấy.”

 

Vương Khải thấy cuộc chuyện của họ, trong đầu chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng rời khỏi nơi .

 

Anh đến ngôi làng để bắt tội phạm bỏ trốn, kẹt ở đây bốn ngày mà ngay cả bóng dáng của tên tội phạm cũng thấy, chạy thoát c.h.ế.t ở đây nữa.

 

Suy nghĩ một lúc, hỏi Tô Nhiên: “Cô xem cô ngốc nhốt chúng ở đây gì, g.i.ế.c chúng ?”

 

Nghe Vương Khải , Kim Tị gật gù vẻ hiểu : “Rất khả năng. Cô c.h.ế.t t.h.ả.m như , oán khí chắc chắn cực kỳ nặng, lẽ là chơi trò mèo vờn chuột, chơi chán thì ăn thịt chúng .”

 

Đang chuyện, Kim Tị cảm thấy một luồng gió lạnh đột nhiên ập đến bên tai. Cô ngốc bỗng dưng xuất hiện, ghé vai , tò mò hỏi: “Mèo vờn chuột là gì? Có vui ?”

 

“A!!!”

 

Kim Tị sợ hãi tung một cú đá xoay , đá bay cô ngốc xa.

 

Cô ngốc lập tức nổi giận, vèo một cái bay đến mặt Kim Tị, cái đầu trở nên khổng lồ, tức giận gầm lên với :

 

“Đá , dám đá , đồ xa, là đồ đại xa, ăn thịt ?!”

Loading...