【Chấp nhận sự tầm thường của cha , chấp nhận sự tầm thường của bản , và chấp nhận sự tầm thường của con cái.】
【Không đỗ đại học thì là tương lai? cũng học đại học , bây giờ chẳng cũng xe nhà, sống đó .】
【Từng một câu lý, thế : Bảng vàng tên chứ chân lối .】
【Tại chê con tầm thường? Nó còn chê nghèo mà.】
【Có tương lai thì giao cho đất nước, tương lai thì bạn gối, chỉ cần con cái khỏe mạnh bình an là .】
Tô Nhiên hiểu nỗi lo trong lòng chị : “Ai học giỏi, thi đỗ đại học là lối thoát? Hơn nữa con trai chị cũng ưu điểm và sở trường của riêng mà.”
Phác Mỹ Diễm nhíu mày, con trai ngoài ngoan ngoãn thì còn ưu điểm gì nữa, “Ưu điểm? Nó thì ưu điểm gì chứ, một tật mãi sửa.”
Tô Nhiên thở dài, từ từ dẫn dắt: “Chị chỉ chăm chăm khuyết điểm của nó, phóng đại khuyết điểm của nó lên vô hạn, thấy ưu điểm của nó.
Không nó ưu điểm, mà là chị bao giờ thật sự quan tâm đến nó, chị luôn xuất phát từ góc độ của , dùng suy nghĩ của để yêu cầu nó, yêu cầu của chị đối với nó thực chất là bắt nó thành những việc mà chị từng .”
Tô Nhiên chị , hy vọng lời của thể khiến chị tỉnh ngộ: “Đầu năm nay lưng chị nổi đầy mụn, vì ở lưng nên chị tự bôi t.h.u.ố.c , chỉ thể nhờ chồng giúp. Chồng chị chê phiền, nào bôi t.h.u.ố.c cho chị cũng chỉ quệt loạn xạ lên lưng.
Con trai chị chê ba nó cẩn thận, tự nhận việc bôi t.h.u.ố.c cho chị, nào nó cũng một lời ca thán, cẩn thận tỉ mỉ bôi t.h.u.ố.c mỡ lên từng cái mụn.
Một tuần đó, nó kiên trì bôi t.h.u.ố.c cho chị mỗi sáng mỗi tối, mấy sắp muộn học vẫn cố bôi t.h.u.ố.c xong cho chị, nào cũng an ủi chị, cái mụn nhỏ , mảng nhỏ hết .
Điều đó cho thấy nó là một đứa trẻ hiếu thảo.”
Nhắc đến những chuyện , con trai quả thật hiếu thảo, điểm Phác Mỹ Diễm vẫn hài lòng: “Những chuyện đều nhớ, nhưng hiếu thảo thì chứ? Đi thi ở trường thi môn .”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-217.html.]
Tô Nhiên khẽ lắc đầu, bất đắc dĩ tiếp: “Nó chỉ hiếu thảo, nó còn lương thiện, mỗi ngày học về nó đều xuống lầu cho mèo hoang ăn; gặp già ngã nó sẽ chút do dự mà tiến lên giúp đỡ.
Mặc dù suýt ăn vạ, nhưng gặp tình huống tương tự nó vẫn sẽ giúp, chỉ là rút kinh nghiệm từ đó, tìm bằng chứng để bảo vệ .”
Tô Nhiên mắt chị , chỉ đưa tay lên lau giúp hai giọt lệ: “Nó lương thiện, hiếu thảo, ngay thẳng, chí tiến thủ, ngoài việc học giỏi thì thứ khác đều tuyệt, tại chị thấy?”
Phác Mỹ Diễm lẩm bẩm: , con trai thật sự …
Tô Nhiên suy nghĩ một chút : “ đổi cách hỏi chị, chị nó thông minh hơn là để nó thi đỗ trường đại học , học trường đại học là để nó một công việc , mục đích của việc một công việc là gì?”
“Đương nhiên là để điều kiện kinh tế hơn, để nó ăn no mặc ấm.” Phác Mỹ Diễm trả lời một cách hiển nhiên.
【 thấy học hành chăm chỉ là để sinh tồn.】
【 thể hiểu tâm trạng của , cũng sợ con gái sẽ sống khổ hơn cả . Cũng sợ nó lớn lên sẽ hận ép nó cố gắng.】
【 cho rằng việc học vì một tờ bằng cấp, cũng để giàu lên một đêm, mà là để trở thành một sự ấm áp, thưởng thức, suy nghĩ. Là để bạn một nội tâm vững vàng những thăng trầm của cuộc sống, để bạn thể một vượt qua những năm tháng dài đằng đẵng, tăm tối trong tương lai mà oán trời trách đất. Khi bạn cuộc sống đ.á.n.h cho tơi tả, rơi vũng lầy, nó sẽ cho bạn một sức mạnh nội tại!】
【Đôi lúc sợ, sợ con sinh cũng sẽ trải qua những nỗi khổ mà trải qua, thật sự .】
“Vậy thì hiểu , cuộc sống hiện tại của hai vợ chồng chị tuy bằng ai nhưng vẫn hơn nhiều , chẳng cũng là ăn no mặc ấm ?”
Lời của Tô Nhiên khiến Phác Mỹ Diễm rơi trầm mặc, chị đang suy nghĩ xem sai .
Bỗng nhiên, chị chợt tỉnh ngộ, đúng , đỗ đại học thì chứ? Nó vẫn là đứa con trai hiếu thảo của mà, ăn tôm hùm thì ăn tép riu cũng , ngày ba bữa cơm đạm bạc cũng , chỉ cần nó khỏe mạnh, vui vẻ là , đúng ?