Lời còn dứt, điện thoại của Bạch Hiểu đột nhiên vang lên hai tiếng.
“Là bạn gửi tin nhắn cho , hỏi mấy ngày nay rảnh , nhớ , mời đến nhà ở vài ngày.”
Vừa mới xảy chuyện ép cưới trong mơ, Bạch Hiểu thật sự tâm trạng , lập tức nhắn tin từ chối: “Dạo tớ bận, thời gian, nên , để hôm khác nhé.”
Tô Nhiên cô nhắn tin, bỗng hỏi: “Hai nhắn tin, gọi điện ?”
“Cũng gọi điện mà…”
Mê Truyện Dịch
Bạch Hiểu trả lời chút do dự, nhưng nửa câu thì sững .
Nghĩ kỹ , gần đây hình như họ thật sự chỉ nhắn tin, thỉnh thoảng cô gọi video thì đều tắt máy, đó nhắn tin trả lời. Bây giờ nghĩ , đúng là gì đó .
Bạch Hiểu cũng nhận điều bất thường: “Đại sư, bạn của xảy chuyện gì chứ? Lâu lắm gọi video gọi điện cho .”
“Ting ting” vài tiếng tin nhắn đến.
Đầu dây bên , Quách Uyển gần như trả lời ngay lập tức: “Vậy , thế thôi . Chỉ là lâu gặp nên tớ nhớ quá, nhưng công việc vẫn quan trọng hơn, nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!”
Một lúc , Quách Uyển gửi một tin nhắn nữa: “Mấy hôm nay chỗ bọn tớ đúng lúc lễ hội chùa, lễ hội ba năm mới một , đến thật đáng tiếc, tớ còn định dẫn chơi cho . Hay là xem thể dời công việc , coi như thư giãn một chút. Chúng cũng lâu gặp, nhớ quá, b.ắ.n tim.”
Bạch Hiểu đưa tin nhắn cho Tô Nhiên xem, hỏi một cách phân vân: “Đại sư, ngài xem nên ? Một mặt sợ gặp nguy hiểm gì đó, đến giúp , mặt khác dám .”
Tô Nhiên trả lời trực tiếp mà hỏi : “Tình cảm của hai ?”
“Vâng.” Bạch Hiểu gật đầu, dòng suy nghĩ về quá khứ.
“Hồi học đại học, chúng phân cùng một ký túc xá. Cậu đến từ một làng quê miền núi hẻo lánh, nhà điều kiện, gần như ngày nào cũng ăn màn thầu với dưa muối, các bạn cùng phòng khác đều chê quê mùa, chơi cùng.
thấy đáng thương, trong lòng nỡ nên chủ động kết , lúc ăn cơm cũng luôn tìm đủ lý do để lấy cơm cho . Cậu cố ý chăm sóc nên giành giặt quần áo, dọn dẹp vệ sinh giúp .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-226.html.]
Bạch Hiểu nhớ từng chút một về cô và Quách Uyển, trong lòng ngũ vị tạp trần: “Sau đó, quan hệ của chúng cũng dần trở nên thiết, trở thành bạn nhất của .
Sau khi nghiệp, trở về huyện lị ở quê nhà giáo viên, còn thì ở thành phố cho một công ty nước ngoài.
Nói thì chúng cũng gần hai, ba năm gặp mặt. Trong thời gian dù gặp, nhưng chúng thường xuyên gọi video, gọi điện thoại cho .
Cậu năm hôm ba bữa gửi đồ ở quê cho , cũng thường gửi đồ ăn vặt, quần áo cho . cảm thấy tình cảm của chúng hề phai nhạt vì xa cách địa lý.”
Bạch Hiểu lướt lên xem lịch sử trò chuyện cho Tô Nhiên xem: “Ngài xem, trong là những lời quan tâm dặn dò của dành cho . Một bạn như , thể hại chứ? tin! nghĩ chắc chắn gặp nguy hiểm gì .”
Nhìn ánh mắt khẩn thiết của Bạch Hiểu, Tô Nhiên cũng cảm thấy tình bạn giữa họ thật đáng quý, suy nghĩ một lát hỏi: “Cô ảnh của cô ? thể xem giúp cô một chút.”
“Có, ạ.” Bạch Hiểu vội vàng tìm ảnh của Quách Uyển.
Đây là một bức ảnh chụp chung của hai . Trong ảnh, Quách Uyển mặc đồ giản dị, mật khoác tay Bạch Hiểu, chân thành và rạng rỡ.
Có thể thấy, quan hệ của hai đúng là .
Tô Nhiên chỉ liếc một cái, lông mày nhíu , giọng điệu trở nên nghiêm trọng: “Cô đoán sai, cô đúng là gặp rắc rối, hơn nữa còn liên quan đến tính mạng.”
Bạch Hiểu , lo đến phát , vội nắm lấy cánh tay Tô Nhiên: “ ngay là sẽ hại mà, đại sư, ngài thể cứu , bao nhiêu tiền cũng , cầu xin ngài hãy cứu .”
Tô Nhiên vỗ nhẹ tay cô, an ủi: “Cô đừng vội, sẽ cùng cô một chuyến. Bây giờ cô trả lời tin nhắn cho cô , là đồng ý đến đó.”
“Vâng.”
Bạch Hiểu còn do dự, lập tức trả lời tin nhắn của bạn : “Được thôi, để tớ sắp xếp công việc hai ngày nữa sẽ đến tìm .”
Tô Nhiên trả chiếc vòng tay cho cô: “Vòng tay nữa , nếu cô thích thì thể đeo tiếp.”
Bạch Hiểu lắc đầu như trống bỏi, chiếc vòng cô dám nhận nữa, liền đưa cho bố để ông mang đốt.