Nhỏ bé đến mức dường như chỉ cần bàn tay khổng lồ đó vỗ nhẹ một cái là thể đập bẹp Tô Nhiên thành bánh thịt.
Đương nhiên, khuôn mặt quỷ cũng nghĩ như .
Bàn tay khổng lồ của nó đập mạnh xuống chỗ Tô Nhiên, nhất thời bụi bay mù mịt, mặt đất cũng rung lên hai cái.
Bụi đất lắng xuống, đợi bàn tay quỷ nhấc lên, mặt đất nó đập lõm xuống thành một cái hố sâu.
Mà trong hố, hề miếng bánh thịt nào như tưởng tượng.
Tô Nhiên biến mất dấu vết.
Trong phút chốc, khí yên lặng đến đáng sợ.
Mọi chuyện mắt xảy quá đột ngột, Hàn Vĩnh Xương ôm chặt gã đàn ông đội mũ, một quên buông tay, một quên bỏ chạy.
Dư Phong và Vương Hải kinh ngạc trợn to hai mắt, , ánh mắt truyền đạt cùng một câu.
Chắc đập c.h.ế.t chứ?
Dư Phong hoảng hốt, định chạy qua xem thử.
“A ha ha ha…”
Khuôn mặt quỷ quanh, thấy bóng dáng Tô Nhiên thì ngạo nghễ, giọng nam nữ vang lên: “Nó c.h.ế.t , bây giờ đến lượt các ngươi…”
Lời còn dứt một giọng nữ trong trẻo cắt ngang.
“Vui ?”
Tô Nhiên lơ lửng giữa trung, mỉm : “Vẫn chơi , thì chơi với ngươi một lát.”
Nói xong, cô chộp lấy bàn tay quỷ kịp thu về, vung mạnh mấy vòng ném thật mạnh xuống đất.
Ngay đó, tay cô nắm hư , linh khí trong cơ thể tức thì ngưng tụ thành một thanh cổ đao khổng lồ.
Tô Nhiên hai tay cầm đao, c.h.é.m thẳng xuống khuôn mặt quỷ.
Linh khí cuồn cuộn ập đến, trong mắt khuôn mặt quỷ chỉ còn sự sợ hãi, nỗi sợ hãi từ sâu trong linh hồn.
Tô Nhiên c.h.é.m loạn xạ như đang thái rau.
Khuôn mặt quỷ gần như c.h.é.m thành bùn, hồn phách chấn động, hắc khí phiêu tán, thể duy trì hình dạng khổng lồ nữa, trở thành mười mấy con ma nước như ban đầu.
Đám ma nước sợ hãi co rúm đất, dám thở mạnh, chỉ sợ chọc giận bà cô nhỏ mắt thì sẽ c.h.é.m cho tan thành tro bụi.
Tô Nhiên đáp xuống đất, định gì đó thì ánh mắt lướt qua một cái đầu nhỏ đang lén lút nhô lên mặt sông.
Tô Nhiên giả vờ như thấy.
Cái đầu nhỏ từ từ nổi lên, trông vẻ là một bé gái bảy, tám tuổi.
Cô bé sợ hãi căng thẳng, cẩn thận bơi bờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-246.html.]
, là bơi .
Mà còn là bơi kiểu chó.
Tô Nhiên cô bé chọc cho suýt nữa bật .
Cô bé là ma nước cơ mà, cần gì bơi.
Chắc là cô bé mới c.h.ế.t lâu, nhận cần bơi cũng thể bờ.
Nhìn con ma nước nhỏ đang tự lừa dối lén lút lên bờ, con ma ông lão gần bờ nhất liều mạng hiệu tay với cô bé, con ma phụ nữ mặc áo bông hoa thì cố sức nháy mắt, cả đám ma nước vội vàng nhắc cô bé mau .
Thế nhưng con ma nước nhỏ dường như hiểu, cứ thế xách một khúc xương lớn bò lên bờ.
Tô Nhiên buồn cô bé, xem cô bé định gì.
Dư Phong và những khác hết nguy hiểm nên cũng xúm gần hơn, tụ tập xem náo nhiệt.
Mái tóc buộc hai chỏm của con ma nước nhỏ rối bù.
Cô bé gạt mấy sợi tóc dính mặt , để lộ một khuôn mặt nhỏ nhắn.
Không m.á.u me, vẻ kinh dị, ngoài việc trắng thì chẳng khác gì thường.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch tròn xoe, con ngươi đen láy, hai mắt mỗi con một hướng.
Ừm, lác, trông ngốc đáng yêu.
Con ma nước nhỏ hai tay cầm khúc xương lớn, cố tỏ trấn tĩnh, run rẩy đối mặt với Tô Nhiên.
Dư Phong và Vương Hải khúc xương lớn trong tay cô bé mà vạch đen đầy đầu.
Nếu nhầm thì đó là một khúc xương đùi của trưởng thành.
“Người , đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi.”
Giọng non nớt vang lên, con ma nước nhỏ Tô Nhiên, cố gắng điều chỉnh tiêu cự.
Mê Truyện Dịch
Cô bé chu cái miệng nhỏ nhắn, hai tay nắm chặt khúc xương lớn, vung qua vai, tạo một tư thế như đang đ.á.n.h golf.
Dùng hết sức bình sinh, cô bé vung mạnh một cái.
Giây tiếp theo, khúc xương đùi dùng gậy sượt qua Tô Nhiên, nện thẳng đầu con ma ông lão.
“Á~”
Ông lão đau đớn kêu t.h.ả.m một tiếng, cô bé đập cho ngã lăn đất.
Lắc lắc cái đầu đang nổ đom đóm, ông lão chống dậy, ôm đầu, bực bội cằn nhằn: “Con bé mắt lác , cho chuẩn hẵng đ.á.n.h chứ, ủa…”
Ông lão bỗng dưng im bặt, ông khúc xương đùi trong tay cô bé, hiểu thấy quen quen, run rẩy chỉ khúc xương trong tay cô bé hỏi: “Bé lác, cháu lấy khúc xương đùi ở đấy?”
Cô bé tìm phương hướng, với con ma phụ nữ mặc áo hoa: “Cháu bẻ từ xác của ông đấy ạ.”
Ông lão thấy lòng chùng xuống, một dự cảm lành: “Cháu đây là xương đùi của ?”