Cho nên ung thư phổi ông, mà là ông .”
Gã đàn ông đội mũ ngây , lờ mờ nhớ hình như chuyện như .
“, nhưng ho m.á.u mà…”
Tô Nhiên hờ hững liếc một cái, “Ông chẳng qua chỉ cảm cúm, cộng thêm nóng trong nên nướu chảy máu, bệnh gì nặng.”
“Nói cách khác, , bệnh?” Trong lòng gã đàn ông đội mũ dâng lên một sự phấn khích tột độ, “Tốt quá , bệnh, bệnh!”
Khi ung thư phổi, còn sống bao lâu, tuyệt vọng, ngay cả t.h.u.ố.c cũng lấy, chỉ về nhà chờ c.h.ế.t.
Trên đường về, mấy ông bà già trong làng tụ tập chuyện gì đó về bánh bao m.á.u chữa bệnh, tuy chỉ lõm bõm vài câu.
chính hai câu đó khiến nhen nhóm hy vọng.
Thế là bắt đầu rình mò, tay với những già cô độc con cái trong làng.
Sau một tháng ăn bánh bao m.á.u , cảm thấy cơ thể khỏe hơn hẳn, còn ho khạc m.á.u nữa.
Hắn tin chắc rằng bánh bao m.á.u thực sự tác dụng.
Cứ như , trong vòng ba năm, lượt g.i.ế.c c.h.ế.t mười sáu .
Hắn ngốc, tìm những sống một , c.h.ế.t cũng ai phát hiện.
Hắn vẫn luôn cho rằng là nhờ bánh bao m.á.u hiệu quả, ngờ vốn chẳng bệnh.
Tốt quá !
Gã đàn ông đội mũ vui mừng đến suýt nhảy cẫng lên.
Dư Phong và Vương Hải mà sắc mặt sa sầm, hai lời liền bước tới còng tay .
Lúc gã đàn ông đội mũ mới sực tỉnh, quên mất hai vị cảnh sát .
Biết chuyện chẳng lành, cũng chống cự, cúi đầu, mắt láo liên nghĩ đối sách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-249.html.]
Vương Hải gọi điện về cục và cho pháp y, chờ đến vớt xác để khám nghiệm.
Tô Nhiên đám ma nước, khẽ thở dài.
Họ đều là những đáng thương c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng, nhiều khi ném xuống sông vẫn còn một thở, c.h.ế.t đuối một cách tức tưởi.
Trong họ, là ông bà già sống một vì con cái xa quanh năm, là dân lao động từ nơi khác đến thuê trọ.
Như ma nước nhỏ, cô bé bố ly hôn, ai nuôi, đành vứt cho ông nội chăm sóc.
Ông nội của cô bé chính là lão ma nước , tuy ngày thường chê bai cô bé đủ điều, còn gọi cô là nhóc lé, nhóc lé. khi thấy cô bé gã đàn ông đội mũ đ.á.n.h ngất, ông chút do dự mà lao lên, cuối cùng cả hai ông cháu đều c.h.ế.t tay .
“Các đều c.h.ế.t oan, ở nhân gian cũng lợi ích gì, để tiễn các đến Địa Phủ.”
Đám ma nước .
Cuối cùng, nữ quỷ áo hoa đại diện : “Đến Địa Phủ chúng ý kiến, chỉ là khi , chúng g.i.ế.c gã đàn ông để báo thù. Loại ác quỷ g.i.ế.c , dựa mà sống yên , g.i.ế.c , chúng thể nguôi mối hận trong lòng.”
Tô Nhiên cố gắng khuyên giải họ, “Vì loại mà bẩn con đường luân hồi của , đáng. Hơn nữa dù các g.i.ế.c , cũng sống bao lâu nữa .”
Gã đàn ông đội mũ Tô Nhiên , hừ lạnh một tiếng, “Không sống bao lâu? Cô nghĩ sẽ xử b.ắ.n ? Nói cho cô , thể nào, các bằng chứng, dựa mà g.i.ế.c , chỉ dựa những lời bừa bãi lúc nãy của ? Đó là để giữ mạng, các ép , tính là bằng chứng!”
Gã đàn ông đội mũ xong, còn hất cằm lên, đắc ý.
Tô Nhiên cũng tức giận, ngược còn mỉm với , “Lúc nãy ông bệnh, chỉ mới một nửa thôi. Phải là, ba năm ông đúng là ung thư, nhưng bây giờ thì ông bệnh đến vô phương cứu chữa .”
“Càng thể nào, ba năm nay đau ngứa, thể bệnh .”
Mê Truyện Dịch
Gã đàn ông đội mũ tin lời Tô Nhiên, cho rằng cô chỉ đang dọa , nhịn mà châm chọc: “ , cô tìm bằng chứng để bắt , nên dọa , để những lời các , cho cô , đừng mơ.”
“Ông , m.á.u tươi qua khử trùng diệt khuẩn sẽ mang theo vi khuẩn và virus, ông ăn bánh bao m.á.u suốt ba năm, mầm bệnh sớm xâm nhập lục phủ ngũ tạng của ông .” Nụ của Tô Nhiên càng sâu hơn, cô vẫy vẫy ngón tay với , “Ông, hết t.h.u.ố.c chữa .”
“Hay!”
Hàn Vĩnh Xương nãy giờ lên tiếng đột nhiên vỗ tay tán thưởng, thấy giật , ngại ngùng gãi đầu.
“Anh coi cảnh sát chúng là đồ trang trí ,” Dư Phong xách cổ áo của gã đàn ông đội mũ lôi về phía xe cảnh sát, “chỉ cần phạm pháp, cảnh sát chúng nhất định sẽ tìm bằng chứng, thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật .”