Lục Bằng thà rằng con gái gây chuyện để kiếm fame, còn hơn  công an "mời"  vì lý do khác!
 
Ông càng nghĩ càng đau đầu, gọi ngay cho Đường Minh Mi yêu cầu chấn chỉnh  con gái.
 
Khi  về phòng, Đường Minh Mi  bực  mệt,    chuyện tiếp với con gái, đành  lên ghế quý phi mà thở hổn hển.
 
Lúc , Lục Mộng Khê xuất hiện.
 
Cô vẫn ăn mặc chỉnh tề như tiểu thư khuê các, bước tới dịu dàng khoác áo cho ,
 
“Mẹ, con sợ  nhiễm lạnh, nên khoác thêm nhé.”
 
Với gu thẩm mỹ của một quý nữ xuyên  từ cổ đại, Lục Mộng Khê cực kỳ ghét phụ nữ ăn mặc hở hang, nhất là  mặc áo hai dây.
 
Đường Minh Mi liếc  con gái,  khỏi thở dài:
 
“Giá mà em con  một nửa hiểu chuyện như con thì   mấy.”
 
Lục Mộng Khê :
 
“Mẹ, con thấy... con nên rời khỏi Lục gia, đổi  họ Dương.”
 
Cô bất mãn chuyện  ép livestream đàn tỳ bà, cảm thấy nếu    là "con gái lớn", thì ai dám  lệnh như ?
 
Nếu cô đổi họ, rời khỏi vai trò "đại tiểu thư", liệu Lục Vân Dao  cảm động, tự tay đưa vòng tay ngọc  ?
 
 Đường Minh Mi phản đối kịch liệt:
 
“Không ! Giờ   đủ đau đầu với em con ! Đừng thêm chuyện nữa!”
 
Thế là Lục Quân Dật – con trai cả  phòng, gây một cú sốc  tập:
 
"Mẹ, con thích Mộng Khê."
 
"Con   giúp đổi họ cho cô  thành họ Dương, để  ... con cưới cô  về  vợ, để cô  danh chính ngôn thuận   Lục gia."
 
Một câu  như sấm nổ giữa trời quang, khiến Đường Minh Mi nổi hết da gà.
 
Bà trợn mắt kinh hoàng, theo bản năng  đầu  về phía cửa phòng, lo sợ  ai đó  thấy.
 
Lục Quân Dật  ngay:
 
"Con  đóng cửa . Mộng Khê   gì cả."
 
Đường Minh Mi thở phào nhẹ nhõm, cho rằng  đến nỗi  cứu vãn .     con trai  tiếp:
 
"Mẹ, nếu  còn xem con là con trai , xin hãy tác thành cho con."
 
Cùng lúc ,  ngoài hành lang, Lục Mộng Khê hắt xì một cái.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-huyen-hoc-ty-nguoi-vay-xem/chuong-22.html.]
Cô vốn định gõ cửa  khi chờ một lúc, nhưng thấy thời gian trôi qua mà cánh cửa vẫn đóng im lìm, đành dặn dò  hầu:
 
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
"Nếu  hoặc   tìm , thì bảo là   về phòng  nhé."
 
Còn Lục Vân Dao, từ đầu tới cuối đều  rõ rành rọt lời Lục Quân Dật  trong phòng .
 
Cô  cần  tới gần, chỉ cần vận khí điều tức, thì tai thính như thần, từng câu từng chữ đều thu trọn  tai.
 
Lục Quân Dật đang khuyên    “mở rộng tấm lòng”, chấp nhận việc “con gái nuôi trở thành con dâu”, thậm chí còn dùng lý lẽ kiểu:
 
“Giờ là thời đại nào  ? Cưới  từng sống cùng nhà cũng   . Mộng Khê là   nuôi dạy từ nhỏ, càng đáng tin cậy. Con lấy   như cô  là phúc đức ba đời!”
 
 Đường Minh Mi cực kỳ phản đối!
 
Đối với bà, nghĩ đến việc con gái nuôi trở thành con dâu, thật chẳng khác nào biến Lục gia thành trò  thiên hạ!
 
“Còn gì là danh tiếng nữa? Đây là nuôi vợ từ bé ? Là thời đại phong kiến ?!”
 
Bà lập tức gọi điện cho chồng – Lục Bằng, để cầu cứu.
 
Lục Bằng   xong cũng tức nổ đom đóm mắt.
 
Chưa  đến luân lý  đạo đức, đơn giản về góc độ lợi ích gia tộc, ông cũng  thể chấp nhận chuyện !
 
“Nếu Mộng Khê gả  ngoài, ít nhất chúng  còn  thêm một mối liên kết  ăn.”
 
“Còn nếu nó gả cho Quân Dật, thì chẳng khác nào đem vàng đúc  thành đồ trang trí trong nhà!”
 
Lục Bằng  chỉ từ chối, mà còn thẳng thừng:
 
“Đừng để chuyện  rò rỉ  ngoài, Lục gia mất mặt là toi hết!”
 
Trong khi cả nhà  cuồng vì vụ "con gái nuôi thành con dâu", thì  vốn là trung tâm của sóng gió — Lục Vân Dao —   sớm  trở về trạng thái tu luyện.
 
Cô tĩnh tọa  ban công, ánh nắng chiếu rọi, linh khí tụ đầy quanh , lấp lánh như sương ngũ sắc.
 
Một đàn bồ câu bay ngang trời, tiếng cánh vỗ vang vọng, nhưng  ai trong biệt thự để ý rằng  một  đang tu luyện  nắng sớm.
 
"Rầm!"
 
Một tiếng sấm rền giữa trời quang, khiến Lục Vân Dao mở mắt.
 
Rõ ràng là giữa ban ngày trời nắng chang chang,  mà   tiếng sấm?
 
Cô chạm tay lên mi tâm, linh cảm  điều gì đó đang  đổi  mạng...
 
Lục Vân Dao bật điện thoại,  cần tìm kiếm gì, chỉ mở phần tin nhắn trong hậu trường kênh livestream, và thấy dân mạng đang ồn ào nhất với bốn chữ:
 
"Thông báo từ phía cảnh sát."