Đừng  là dân thể thao, cho dù là nhà vô địch quyền  thế giới đến đây, với sức lực hiện tại của Tống Tri, cô cũng  thể dễ dàng đẩy họ .
Vương Thắng Mỹ cũng  nghĩ nhiều, chỉ đơn giản cho rằng Tống Tri khỏe hơn  thường một chút.
Lúc , nhóm khách  bước  khỏi Khu Khủng Bố, ai nấy đều vẻ mặt hoảng loạn. Tống Tri lập tức mua một chai nước, rót  ly  đưa cho Vương Thắng Mỹ mang đến cho họ.
Vương Thắng Mỹ với mái tóc nhuộm trắng tinh, bưng nước ngoan ngoãn chạy tới phục vụ khách.
"Quỷ..."
"Thật sự  quỷ!"
Một  đàn ông run rẩy bước  cùng bạn, tinh thần cả nhóm đều suy sụp.
"Xin chào quý khách! Trên đời   gì  ma quỷ, Khu Khủng Bố của chúng  sử dụng công nghệ hiện đại tiên tiến nhất, cố gắng tái hiện những phó bản kinh dị chân thực nhất  thể.
Cô bé quỷ và  phụ nữ trung niên mà quý khách  thấy đều là giả thôi." – Vương Thắng Mỹ  tươi, giải thích cho họ.
Trên cổ   còn đeo thẻ nhân viên, lời    độ tin cậy nhất định. Vài  dần lấy  chút bình tĩnh.
Vương Thắng Mỹ đưa nước: "Uống chút nước cho bình tĩnh  ."
Bất ngờ, một  trong  đó hất đổ ly nước, hất cả lên mặt Vương Thắng Mỹ.
Hắn hét to: "Không đúng! Đứa bé đó lạnh toát như xác chết, nó còn  bay, chẳng  bóng, còn dịch chuyển tức thời  trong chăn!"
"Vậy   là ma thì là gì?!"
"Rồi còn nữ quỷ nữa! Anh  thấy móng tay cô  ? Mỗi cái móng giống như một cái xương khô đang chuyển động! Mẹ kiếp, ai mà chịu nổi!"
"Chúng nó…  theo chúng  về nhà  đấy?"
Cả nhóm mặt mũi tái mét,  thì vã mồ hôi, kẻ thì như sắp ngất.
Vương Thắng Mỹ  rảnh lau mặt, vội trấn an: "Thật sự   ma , tin  khoa học   ."
"Vậy   xem, công nghệ gì mà   tới mức như  hả!" – Một vị khách mới từ trong phó bản bước  quát.
Vẻ mặt đỏ rực, đôi mắt long sòng sọc khiến Vương Thắng Mỹ giật .
Ai cũng khăng khăng   ma,   thà tin vị khách  mới chính là ma còn hơn!
"Xin  cứu  !" – Một cô gái gần như phát điên: "Bạn trai  còn   !"
Vương Thắng Mỹ há miệng sửng sốt.
Chỉ là một công việc bán thời gian ở Khu Khủng Bố thôi mà,   gặp  chuyện kinh dị thế ?
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
"Chủ quán ơi, mau tới đây!"
Anh  loay hoay   xử lý , mấy cái gọi là công nghệ hiện đại  bí mật thương mại gì đó, bản     thể giải thích nổi!
"Chủ quán!"
“Cứu  với!”
Tống Tri mang theo vài ly nước, đưa cho nhóm  đang hoảng loạn: "Đừng căng thẳng,  là chủ quán đây. Uống chút nước cho bình tĩnh ."
Ban đầu họ còn đang hoảng loạn và lo lắng.  khi  thấy Tống Tri,  hiểu  giọng  của cô  khiến tâm trạng họ dịu , cảm xúc dần  định, họ nhận lấy ly nước uống một ngụm.
Chỉ trong chớp mắt.
Từng  cảm thấy đầu óc tỉnh táo như   quét sạch bụi bặm, tinh thần cũng lên cao, như thể  thể  xong 10 đề thi liền!
"Khu Khủng Bố của chúng  sử dụng công nghệ mới nhất, tái hiện cảm giác nhiệt độ cơ thể và xúc giác chân thực,     trò đùa. Còn  hệ thống AI  lập trình để tự động sinh  lời thoại theo tình huống. Thật xin  vì các bạn  gặp trải nghiệm kinh hoàng như ."
Lời tuy là xin , nhưng  gương mặt Tống Tri  chỉ  là nụ , rõ ràng còn đang vui vì Khu Khủng Bố của cô  thể dọa  đến thế.
Vài  dần định thần , nghĩ đến phản ứng của  lúc nãy, mặt ai nấy đều đỏ bừng, vội vàng xin , đồng thời  quên khen ngợi Khu Khủng Bố.
Vương Thắng Mỹ  bên chứng kiến  bộ quá trình, lén kéo Tống Tri sang một bên  chuyện nhỏ:
"Nhìn dáng vẻ bọn họ, hình như còn    chơi tiếp . Không sợ gì nữa ?"
"Vừa   cũng   mà còn  hất nước  mặt. Sao tự nhiên chủ quán  mở miệng, họ liền tin luôn?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-23-giai-quyet-mat-trai-anh-huong.html.]
Tống Tri thầm nghĩ, đó tất nhiên là vì cô  dùng kỹ năng “Tiếng hát của Nhân ngư” .
Đã gọi là kỹ năng mê hoặc,  mê hoặc    dùng giọng  của chính  cho hiệu quả?
Thêm  đó, nước mà cô đưa cho bọn họ là nước đặc biệt,  thể triệt tiêu ảnh hưởng tiêu cực của việc gặp ma đối với  thường, chủ yếu giúp họ bình tĩnh .
Những điều  thì cô  thể  với Vương Thắng Mỹ .
Tống Tri chỉ nhẹ nhàng đáp: "Có lẽ vì  trông hiền lành,  chuyện dễ  thôi."
Vương Thắng Mỹ  cái dấu ấn đen  mặt Tống Tri, định   thôi… Thôi, dù  cũng là sếp .
"Hôm nay là ngày đầu tiên   ,  sẽ quan sát  kỹ một chút. Sau  nhớ rõ, mỗi khi khách  khỏi phó bản,  lập tức đưa cho họ một ly nước.   dịch vụ ở đây thật chu đáo, để khách  ấn tượng  ngay từ đầu."
Câu cuối cùng của Tống Tri còn  dứt...
Một tiếng hét thất thanh vang lên,   đang gọi xe cứu thương!
Sau đó,  vài  khiêng một  bất tỉnh  khỏi phó bản.
Tim Tống Tri chợt lỡ một nhịp — chẳng lẽ   mắc bệnh tim mà vẫn dám  chơi ?
Mọi  xung quanh rối rít rút điện thoại   video.
Tống Tri nhanh chóng chạy đến, âm thầm truyền một ít linh lực  cơ thể  .
Một lát .
Dưới tác động của linh lực,  đó từ từ mở mắt, ngơ ngác vài giây  nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Có  hỏi    gặp chuyện gì.
Anh    một lời, cả  run lẩy bẩy, chìm trong nỗi sợ hãi.
Tống Tri  đưa thêm một ly nước, nhẹ nhàng trấn an: "Đừng lo lắng, Khu Khủng Bố của chúng  sử dụng công nghệ tiên tiến..."
Cô  lặp  một lượt những lời ban nãy.
Người xung quanh  đợi nổi nữa, bắt đầu giục: "Bên trong chỉ là một phó bản trò chơi thôi mà, đều là giả cả. Anh là đàn ông con trai mà cũng sợ thế ? Nói ! Anh gặp  cốt truyện gì ?"
"Biết các   từng trải qua chuyện   gặp ?" – Người đàn ông  mắng, mặt đầy uất ức: "Trong gương  một , giống y hệt !    thì nó  , nó đang bắt chước ,  từng bước tiến gần! Nó   thế  trong thế giới !"
Tống Tri hiểu : "Anh  phó bản số2 , phó bản 'Trong gương cũng là '."
Người đàn ông điên cuồng gật đầu: " đúng đúng! Chính là 'Trong gương cũng là ', tên  sai ! Nó trong gương định chiếm lấy  thể ! Cuối cùng nó kéo   thế giới bên trong gương!"
Một khách từ phó bản "Giày thêu lúc nửa đêm" bước   nhạo: "Thế bây giờ  đang ở ?"
Người đàn ông lập tức cứng họng.
Tận dụng cơ hội, Tống Tri  đưa thêm một ly nước cho   —    dọa đến mức ngất, chắc  cần đến hai giọt Nước Trong.
Trong cửa hàng, mỗi giọt Nước Trong chỉ tốn 1 điểm tích lũy.
 nó vẫn là điểm.
May mà  thể mua  lượng lớn, nên Tống Tri  dự trữ khá nhiều.
Sau khi uống xong ly thứ hai,  đàn ông rõ ràng  định hơn nhiều, còn mỉm   thiện với  xung quanh.
Mặt   đỏ bừng, cúi đầu chữa thẹn: "Chẳng qua là do chủ quán  phó bản dọa  quá..."
"'Trong gương cũng là ' còn khủng khiếp hơn cả 'Giày thêu lúc nửa đêm'. Nếu các   đó, chắc chắn  khá hơn  ."
Người khác  tin,  nhạo: "Chẳng  là cái gương thôi , chắc chủ quán  gắn đồ gì trong đó nên mới  hiệu ứng như thế."
"Được thôi,   nhẹ nhàng ghê. Có giỏi thì  chơi luôn , nếu  ngất thì  mời nước!"
"Vào thì ! Chủ quán, bán vé phó bản trong gương cho bọn  !"
Tống Tri  sang Vương Thắng Mỹ.
Hắn lập tức gật đầu tỏ ý hiểu rõ,  thu tiền  phát vé, còn chuẩn  luôn nước .
Công việc giờ  quen tay.
Có Vương Thắng Mỹ  việc phụ giúp, Tống Tri đúng là nhẹ gánh  nhiều, giờ mới  thể bắt đầu thả  phó bản thứ 3.