lúc đó, hành lang bên ngoài đột nhiên rơi  hỗn loạn.
" là  bình thường!"
" mới là  bình thường,  là một kẻ điên, là quái vật! Tại   thả   ngoài!"
"Không công bằng!"
Những tiếng gào thét vang lên điên loạn, đầy tuyệt vọng.
Tống Tri  mới bước  ngoài liền  y tá chặn .
Y tá mỉm : "Đó là khu A – khu theo dõi đặc biệt. Đợi cô chuẩn  xuất viện, cũng sẽ  chuyển sang đó để quan sát. Đừng sốt ruột."
Tống Tri cảm thấy  gì đó  sai.
Bệnh viện   vài  trông giống , vài  trông như ma. Bác sĩ, y tá và bệnh nhân chẳng  ranh giới rõ ràng gì cả.
Chưa  đến  bình thường.
Giờ cô bắt đầu nghi ngờ – những  trong phòng bệnh cùng cô,  khi   từng là nhân viên y tế.
Vậy ngược , trong đám nhân viên y tế, liệu  ai từng là bệnh nhân ?
Tống Tri nhớ đến  phụ nữ    viện cùng  lúc , âm thầm để tâm, định tìm hiểu kỹ hơn.
Bên trong viện, nhân viên y tế vô cùng bận rộn.
Mỗi bệnh nhân chỉ    trong khu vực của . Ở đây trang   nhiều máy móc tập thể hình.
Trên tường là khẩu hiệu: "Tích cực vận động giúp hồi phục nhanh, sớm ngày xuất viện."
 Tống Tri   đám bệnh nhân đang tập luyện bên trong – họ như thể rơi  trạng thái điên loạn,  sức vận động đến phát cuồng.
Nơi , ở  cũng thấy bất thường.
Hôm nay chỉ mới là ngày đầu tiên. Việc  tìm  cách chứng minh bản  là  bình thường… cũng coi như bình thường.
Tống Tri lặng lẽ thả Quỷ Nhỏ   dò tìm những linh thể khác.
Ít nhất cô cần xác nhận – rốt cuộc bệnh viện   bao nhiêu con quỷ.
Liệu  ai giống như cô – nửa , nửa quỷ – đang ẩn  ở đây?
Thế nhưng…
Khi Quỷ Nhỏ trở về, nó  : "Nơi  đều là . Không  lấy một con quỷ."
"Không thể nào… Cả tên y tá  cũng là ?" – Tống Tri  chằm chằm  Quỷ Nhỏ. Nó  gật đầu xác nhận, khiến cô  khỏi nhíu mày.
"Tống Tri, đến giờ uống thuốc !" – Y tá đẩy xe thuốc đến.
Cô   yên lặng,  chằm chằm  Tống Tri.
Quỷ Nhỏ bay đến  mặt y tá, thực hiện hàng loạt động tác khiêu khích, thậm chí còn định ăn cô .
 y tá chẳng  phản ứng gì, ánh mắt vẫn dán chặt  Tống Tri.
Quỷ Nhỏ dùng điều đó để chứng minh: y tá thật sự là  sống.
Một con quỷ thật sự, nếu  mặt đối mặt uy h.i.ế.p hoặc đe dọa ăn thịt, sẽ lập tức  phản ứng.
Chỉ   sống, mới  thấy gì cả.
… Tống Tri rõ ràng  thấy ánh mắt của y tá đang dần chuyển sang màu đỏ rực.
"Đến giờ uống thuốc ."
Y tá thúc giục, đôi đồng tử đỏ m.á.u ánh lên điên dại.
Tống Tri cảm thấy nếu cô  uống thuốc, đối phương sẽ lập tức hóa thành quỷ.
Không còn cách nào khác, cô đành  nuốt xuống viên thuốc .
Vừa nuốt xong, ánh mắt đối phương lập tức trở  bình thường,  mặt  nở nụ  dịu dàng,  thiện.
Y tá vuốt nhẹ đầu cô, như đang dỗ dành một đứa trẻ: "Ngoan lắm! Phải uống thuốc đúng giờ, thì mới sớm  xuất viện."
Tống Tri gật đầu: " sẽ uống thuốc đúng giờ.  còn nhớ  nhà đang chờ  về đón."
Y tá chợt nhớ  điều gì đó,  đầu  thêm: "Chồng cô  đặt lịch thăm gặp  sáng mai. Sau bữa sáng là  thể gặp ."
Tống Tri thầm lạnh sống lưng.
Buổi chiều.
Tống Tri  dạo hết tất cả những nơi  thể   trong bệnh viện.
Rất nhiều lúc, các hộ lý ở đây  thể che giấu    phận thật – sẽ lộ  tướng quỷ.
Nghiêm trọng nhất là  buổi chiều.
Khi Tống Tri đang  trong vườn hoa, cô  thấy  phụ nữ buổi sáng giả  bác sĩ – giờ  lộ nguyên hình là một bệnh nhân.
"Cô…" – Tống Tri  lên tiếng.
Người phụ nữ  đầu  – cả khuôn mặt nở rộ thành một bông hoa ăn thịt  dị hình, đang há to miệng về phía cô.
Tống Tri giật nảy .
Miệng đối phương  ngừng mấp máy, phát  âm thanh kỳ lạ – là một thứ ngôn ngữ cô  từng  bao giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-38-di-hinh-dau-hoa-an-thit-nguoi.html.]
"Ơ kìa,  lo an tâm dưỡng thai,  chạy  đây  gì? Gió bên ngoài lớn, cẩn thận ảnh hưởng đến cơ thể." – Một bác sĩ từ xa  tới.
Giọng điệu đầy quan tâm, nhưng khi phát hiện vẻ mặt bất thường của Tống Tri,    hỏi:
"Sao thế?"
"Chuyện …"
Tống Tri  định mở miệng, thì trong khóe mắt – bông hoa ăn thịt     ngay bên cạnh cô.
Miệng nó đang chảy  thứ nước bọt mang tính ăn mòn cực mạnh, sắp rơi xuống da thịt cô.
Một cái hố sâu, to bằng nắm tay, xuất hiện ngay  mặt cô – nơi nước bọt chạm xuống.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Từ góc độ của bác sĩ, vẫn  thể  thấy – nhưng nếu là một y tá  "quỷ tướng"  lộ  buổi sáng mà  thấy cảnh , nhất định sẽ lập tức áp giải cách ly, cưỡng chế điều trị.
Lúc đó, Tống Tri sẽ  cần  đối mặt trực tiếp với nguy hiểm nữa.
"Cô  thấy gì ? Có cần  giúp ?" – Bác sĩ  hỏi.
Tống Tri kiềm chế thôi thúc  lên tiếng cầu cứu, giữ im lặng.
Lúc , dị hình hoa ăn thịt   cúi đầu  thấp –  cách để ăn cô chỉ còn đúng một cúi xuống nữa.
Nước bọt đầy ăn mòn rơi  mặt đất, còn mùi hôi thối trong miệng nó – như thể tỏi trộn với rác mục – khiến   buồn nôn.
Là một thử thách tâm lý cực hạn.
Tống Tri đang đánh cược – cược rằng thứ  sẽ  ăn cô.
"Tống Tri, sắc mặt cô    lắm. Vị  đang mang thai, đỡ cô  về phòng 404 nghỉ ngơi ."
Dị hình   thấy,  càng cúi đầu thấp hơn.
Tống Tri cảm nhận rõ ràng ánh mắt thèm khát  đang dừng   bụng .
Dù    mang thai, nhưng trong ánh mắt đầy tham lam , cô vẫn bất giác đưa tay che bụng theo phản xạ.
Một âm thanh kỳ dị vang lên.
Dị hình  dường như đồng ý, đưa tay kéo Tống Tri .
Cô  phản kháng,  theo động tác của nó.
Lúc xoay , Tống Tri rõ ràng cảm nhận  ánh mắt bác sĩ  lưng – như đang dò xét, chờ đợi.
Chờ dị hình  ăn cô.
Hoặc là…
Chờ đến khi cô  chịu nổi mà cầu cứu, để  bác sĩ  cớ can thiệp.
 cô  mở miệng.
Dị hình  cũng  ăn cô – chỉ dán mắt  chằm chằm  bụng cô, đầy thèm khát và đói khổ..
Về đến phòng bệnh.
Người phụ nữ  buông tay ,  gì đó với cô bằng ngôn ngữ lạ.
Tống Tri chỉ mỉm  lễ phép –  ai  cô   hiểu  , chỉ thấy cô .
Cô gái  tức đến run .
Lúc Tống Tri trở , đúng lúc mấy  bạn cùng phòng đang  bắt uống thuốc. Tất cả đều bệnh  nặng, gần như   khả năng từ chối.
Chỉ  cô gái mắc chứng kén ăn và lo âu là kiên quyết  chịu uống.
Cuối cùng cũng  cưỡng chế đổ thuốc.
"Tống Tri, cô…"
" uống . Không tin cứ hỏi đồng nghiệp của cô. Uống nhiều thuốc quá   cho thai nhi." – Tống Tri từ chối.
Y tá ngẩn  một chút,  cũng  ép cô uống nữa.
Khi   rời .
Tống Tri  đầu  – ba bệnh nhân từng  vẻ bình thường giờ đều  hóa quỷ.
Một  da dẻ đầy những mảng nấm mốc.
Một  đầu phồng to như tam giác – kiểu quái nhân ngoài hành tinh.
Một  thì lao  WC, điên cuồng moi thuốc  khỏi miệng.
Không móc ,  liền kéo đầu lưỡi, kéo mãi kéo mãi – như thể đang thắt cổ bằng chính lưỡi .
" là  bình thường…  là  bình thường…" – cô gái mắc chứng kén ăn  chằm chằm  gương trong WC, lẩm bẩm như phát điên.
Ba  đó,   trở nên quái dị.
Cảnh tượng  khiến Tống Tri rợn .
Cô bắt đầu nhận  – bọn họ, càng uống thuốc thì càng trở nên kỳ quái.
Và cô mơ hồ cảm thấy…
Không lâu nữa, cô cũng sẽ như .
Cô  thể uống thuốc thêm nữa.
Phải nghĩ cách. Nhất định   uống thuốc thêm nữa.