Hành vi và động tác của Nữ Quỷ Trung Niên  vẫn giống như hình chiếu mà Tống Tri từng gặp trong phó bản.
Trong phó bản thực tế, sẽ  một  yếu tố quái dị bắt buộc  xuất hiện – tất cả đều nhằm tái hiện  nội dung kịch bản thật mà Tống Tri  từng trải qua.
Chúng  giống như những đứa trẻ quỷ.
Một bên là hình chiếu của quỷ, bên  là bản  mang ý thức và tư duy riêng.
Hình chiếu thì  thể gây thương tổn thực sự.
 trong phó bản thực tế,  âm khí dày đặc,  tiếng thét sắc lạnh của ả,  cả những mảnh gương vỡ mà ả ném về phía  chơi.
Những thứ  chỉ để tăng hiệu ứng hù dọa,  bầu  khí thêm căng thẳng.
Thế nhưng  , Khu Khủng Bố…
Có vẻ như   nâng cấp, và  thứ trở nên khác hẳn.
Bộ móng tay đỏ tươi của nữ quỷ giờ đây  thể tạo  ảo giác đau đớn chân thực.
Tống Tri nghĩ ngợi một lúc, cảm thấy nó  giống một dạng thực tế ảo kết hợp cảm giác đau đớn.
Cô  trải nghiệm cảm giác  m.ó.c t.i.m – đau đến thấu xương, dù  thực tế cơ thể  hề  tổn thương gì cả.
"Chỗ  đúng là  thể đem  quảng cáo luôn, như một hệ thống VR truyền cảm xúc, nếu cường độ đau  thể điều chỉnh  thì tuyệt vời. Dù gì cũng   ai  đây cũng chịu nổi cảm giác đau 100%."
Tống Tri  dứt lời…
Liền phát hiện Khu Khủng Bố  tự động mở khóa chức năng , cho phép  chơi tùy ý chọn mức độ cảm giác đau.
Tính năng đó xuất hiện đúng lúc quá mức trùng hợp.
Và đây cũng    đầu tiên như .
Tống Tri bắt đầu  một cảm giác mơ hồ: Liệu Khu Khủng Bố ...   cũng là một con quỷ?
Buổi tối.
Lúc    tan , tan học, rảnh rỗi  giờ lên lớp.
Tống Tri đang chuẩn  mở phó bản thứ 4 thì phát hiện…  sắp hết tiền.
Khoản phí dịch vụ    thu  chỉ đủ để mời đội thi công đến chỉnh sửa mặt tiền bên ngoài.
Sau khi trả xong đợt đó, cô thậm chí còn  đủ tiền để phát lương cho nhân viên  tháng .
Tống Tri quyết định  kiếm thêm một khoản ngoài lề.
Dù Khu Khủng Bố đặt ở một công viên giải trí từng  bỏ hoang, nhưng cô  định  việc qua loa đối phó.
Gần đây  khá nhiều  chê bai rằng khu vực  hẻo lánh, điều kiện cũng tệ.
Tống Tri liền gọi đội thi công trang trí, ứng  tiền để sửa sang  xung quanh một chút.
Ít nhất khiến nơi  trông  giống một bãi rác  vứt , để tránh tình trạng khách đến theo danh tiếng   tưởng  đến nhầm chỗ.
"Sếp, chị thiếu tiền hả?"
Vương Thắng Mỹ  ngậm kẹo mút,  cầm bút và vở ghi chép chi chít chiến lược và phân tích.
Ánh mắt Tống Tri  vi diệu.
Cảm giác như  một gián điệp  chơi đang bám theo .
Trong lòng cô âm thầm lắc đầu, mặc kệ Vương Thắng Mỹ, ngoài mặt  hỏi ngược: "Tại    nghĩ ?"
"Chứ   ?" – Vương Thắng Mỹ  cô khó hiểu.
Tống Tri im lặng một lúc, cuối cùng cũng khó khăn gật đầu thừa nhận: "Gần đây túng tiền thật.  định đầu tư thêm cho Khu Khủng Bố,  tiền đó với    ít."
"Thế thì đơn giản!" – Vương Thắng Mỹ răng rắc cắn viên kẹo.
Hắn rướn  tới gần, thần thần bí bí hỏi: " mà sếp  thật , sếp   mấy thứ đó ?"
Tống Tri trong lòng âm thầm cảnh giác, giả ngu: "Thứ gì?  chỉ là một chủ tiệm bình thường thôi."
Vương Thắng Mỹ  tin, lén liếc cô một cái đầy ý tứ:
 "Đừng giả vờ. Lần  cảnh sát với thằng nhóc  đến  chuyện với sếp, em  hết từ đầu đến cuối ."
"Sau đó đối phương cũng chẳng dám   nữa. Bệnh viện, cảnh sát, chuyện lớn  mà sếp cũng giải quyết . Không  sếp  tay thì là ai?"
Tống Tri  đáp, trán bắt đầu toát mồ hôi.
Giờ nên viện lý do gì để gạt tên   qua một bên đây?
"Sếp yên tâm, mấy chuyện đó gọi là nhân quả, em   linh tinh . Em cũng   dạng nhiều chuyện mà  mách lẻo  đồn đoán gì."
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
" mấy chuyện kiểu   mà, ai trong giới cũng hiểu rõ trong lòng thôi,  cần  toạc ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-45-song-sot-trong-khu-khung-bo.html.]
Vương Thắng Mỹ nháy mắt với cô một cái,   như thể " hiểu mà".
Gương mặt  trai kết hợp với biểu cảm , trông buồn  đến mức  chịu nổi.
Tống Tri do dự: "   đoán mệnh ."
"Hiểu mà hiểu mà."
Vương Thắng Mỹ  gian: "Em đang  một deal lớn đây, thấp nhất là 5 triệu,  nữa thì   tới . Sếp   nhận ?"
Ban đầu Tống Tri còn định từ chối.    tới 5 triệu, cô liền nghiêm túc hơn: "Nói thử xem nào."
"Nội dung thế nào ,   chắc   ."
Vương Thắng Mỹ thấy cô đồng ý thì bắt đầu kể rõ: "Ba em  một  bạn học, con gái của ông  dạo gần đây hình như  quỷ bám theo. Gia đình đang tìm  giúp đuổi quỷ. Ai  thể nghĩ  cách, dù  hiệu quả  , cũng sẽ  trả một khoản lớn."
"Nếu xử lý , thì cơ bản là 5 triệu,  thể còn  thêm."
Gần như ngay  khi Vương Thắng Mỹ   xong…
Tống Tri nhận  cuộc gọi từ thầy giáo,  chuyển tiếp đến hiệu trưởng.
Hiệu trưởng: "Có một việc cần em xử lý."
Tống Tri  thích tiếp xúc với bên giáo vụ, vì ngữ điệu của họ luôn mang theo cảm giác  lệnh.
 khổ nỗi đối phương là hiệu trưởng, kiểu gì thì  vẫn  tôn trọng giáo viên.
Hơn nữa, Hiệu trưởng cũng chẳng  điều gì quá đáng, chỉ là cách  chuyện vốn  thôi.
Cô đang định từ chối…
Thì  hiệu trưởng  tiếp: "Làm xong việc ,  cộng thêm 10 tín chỉ cho em."
Tống Tri lập tức nuốt  câu từ chối.
Vì cô im lặng  lâu, hiệu trưởng tưởng cô vẫn đang do dự, nên  đưa thêm điều kiện: "Nếu em  ,  khi  nghiệp  sẽ giới thiệu cho em  bệnh viện của chúng , chức vụ em  tự chọn."
"Chốt deal!" – Tống Tri gật đầu cái rụp.
Trường cô tuy chỉ là một trường nghề, nhưng hiệu trưởng   mối quan hệ với nhiều bệnh viện lớn, trong đó  cả Bệnh viện Nhân Dân  1.
Nhiều sinh viên  trường  cũng  chen chân   2 nơi đó, mà mỗi năm chỉ tuyển   ít, cạnh tranh cực kỳ khốc liệt.
Tống Tri tuy đang là chủ một Khu Khủng Bố, nhưng biên chế  định vẫn là “nồi cơm sắt”.
Vào  đó thì danh tiếng cũng , dù     , chỉ cần  tên trong danh sách, mỗi tháng vẫn  phát lương đều.
Chỉ là, cô  ngờ chuyện mà hiệu trưởng  đến  là…  pháp sự.
Bên cạnh còn  bạn học ghi hình .
Mục đích là để đập tan tin đồn thất thiệt  mạng.
Tống Tri suy nghĩ – chẳng    chỉ càng khiến   tin trường   ma ?
Hiệu trưởng nghĩ gì ?
Cô chợt nhớ đến hôm ở ký túc xá, cảm giác âm khí dày đặc…
Tống Tri hỏi: "Pháp sự đó   ở… ký túc xá nữ đúng ?"
"...." – Giọng hiệu trưởng trở nên nghiêm trọng: "Em phát hiện  điều gì ?"
Sự việc ở sân thể thao trong trường mới chỉ xảy  vài hôm .
Hiệu trưởng vẫn nhớ  rõ.
Hắn luôn cảm thấy Tống Tri  điều gì đó, nên mới tìm đến cô nhờ giúp đỡ.
Tống Tri : "Phải tận mắt  thì em mới  . Khi nào thì bắt đầu ạ?"
"Sáng sớm ngày mai." – Hiệu trưởng trả lời.
Ngày mai là cuối tuần, trong trường chỉ còn học sinh nội trú.
Không quá đông gây khó kiểm soát, mà cũng  quá vắng để thiếu nhân chứng.
Bên phía Vương Thắng Mỹ cũng hẹn Tống Tri  ngày mai, nhưng là buổi chiều.
Thời gian   trùng .
Tống Tri nghĩ là đủ thời gian xoay sở cả hai.
  lâu  đó…vị cảnh sát trẻ mà cô quen  đây bỗng gửi tin nhắn.
Lý Đào –  chết.
Nguyên nhân tử vong: Bị một kẻ lang thang xâm hại.
Cảnh sát trẻ  vốn  nhiệt huyết, chính trực,    tin kết quả điều tra như …