Sau khi đăng tin xong, cảnh sát Chu  vòng vo,  thẳng sáng mai sẽ đến gặp mặt trực tiếp.
Tống Tri  xong tin nhắn, trong lòng  ngạc nhiên, nhưng  quá bất ngờ.
Lý Đào đắc tội   ai khác mà chính là nhà họ Trang.
Hắn còn dám tát Trang Nhạn một cái ngay giữa chốn đông . Dù nhà họ Trang  trực tiếp nhúng tay , chỉ riêng hành động đó thôi cũng đủ khiến họ  để yên.
Kẻ  tiền  thế thường  tay kín đáo, chẳng để  thường    gì.
Mà họ cũng đoán  Tống Tri sẽ  chủ động can thiệp.
Cái tát  gần như  đánh đứt đường sống của Lý Đào.
Việc cảnh sát đến tận nơi tìm cô là điều dễ hiểu.
Nếu  thể tiện thể khiến nhà họ Trang thêm phiền phức, Tống Tri cũng  ngại giúp một tay.
 hiện giờ cô đang quan tâm hơn đến tin nhắn từ bà chủ nhà.
Trước đó bận rộn trong phó bản,   ngoài   chạy đôn chạy đáo, nên Tống Tri   tin mới.
Lúc  xem điện thoại mới thấy:
Mấy ngày qua, nhờ nỗ lực của cả gia đình chủ nhà và sự giúp sức của nhiều   lòng,    ít phản hồi tích cực.
Dư luận  phẫn nộ chuyện "vị thành niên phạm pháp   chịu trách nhiệm hình sự", ai nấy đều nộp đơn kiến nghị phản đối.
Chính quyền tiếp thu ý kiến,  khi xem xét, 3 kẻ chủ mưu   chịu chế tài pháp luật.
Bà chủ nhà gửi tin nhắn cảm ơn, còn   một  bạn nhờ bà chuyển lời nhờ Tống Tri giúp đỡ:“Nếu  cách giúp thì quá . Thù lao sẽ hậu hĩnh. Nếu cô  tiện,  sẽ từ chối giúp.”
Tống Tri thấy lạ – hôm nay    nhiều "khách hàng" thế ?
Cô đáp : “Nếu là bạn của bà,  tin tưởng như , thì   thể thử xem.    dám hứa sẽ xử lý .”
Bà chủ nhà lập tức  tươi như hoa,  bạn cảm ơn rối rít.
Sáng hôm .
Trước khi Khủng Bố Phòng mở cửa, cảnh sát Chu   mặt,  chờ sẵn.
Vừa  thấy , điều đầu tiên mà Tống Tri để ý là vết phấn trắng  cằm  .
Cô nhớ    họ Chu.
“Cảnh sát Chu, nếu   nhầm thì mới  2 ngày chúng   gặp?”
 (Cô định  tiếp: Mà   trông già  thấy rõ , nhưng  nhịn .)
Cảnh sát Chu hiểu ý,  gượng  lấy  mấy bức ảnh.
“Tất cả là vì vụ  đây.”
Ảnh chụp  cả Lý Đào và những  mất tích hoặc nghi ngờ  hại.
Đa  là những    gia đình  thiết,  tiền,  thế.
Có  là công nhân xa nhà,  lâu  liên lạc với  . Cũng   sống một ,  ai quan tâm.
Vì thế, dù  mất tích  chết, cũng chẳng ai thật sự bỏ công tìm.
“Điểm chung của họ là gì  ? Khi tìm thấy xác,   đều  dấu đen kỳ lạ.”
“Đặc biệt là Lý Đào – phần lưng của   phủ kín bởi một vết đen to như dấu ấn.”
“Bạn cùng phòng của  bảo rằng  đây da  sạch sẽ. Bác sĩ pháp y thì   đó là... bớt bẩm sinh.”
Cảnh sát Chu  sang vết đen  mặt Tống Tri, định  gì đó   thôi.
Tống Tri hiểu ông  đang nghĩ gì, sắc mặt lạnh xuống.
“Cái    từ nhỏ.” – Cô thản nhiên .
Cảnh sát Chu vội vàng xin .
Ông  cũng  hiểu  bản   vô thức liên tưởng như . Nhìn mấy vết đen đó là  nghĩ đến vết bớt của Tống Tri.
“Cô định điều tra thủ phạm ?”
Tống Tri   chuyện  mở [Thiên Nhãn], xuyên qua bức ảnh để quan sát quá khứ.
Cô thấy  – những   đều từng nhặt  một phong bao lì xì  đường.
“Lý Đào đúng là  kẻ  hãm hại, mấy  các   điều tra  thì    thêm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-46-den-ca-hieu-truong-cung-phai-cung-kinh-moi-co-ra-tay.html.]
“ còn vài nạn nhân  rõ hung thủ,   vài manh mối,  thể giúp các  khoanh vùng.”
Cô kể chi tiết các vị trí từng xảy  chuyện, thủ đoạn gây án và cả những nghi ngờ về hung thủ.
Cảnh sát Chu mắt sáng rỡ, vội bật máy ghi âm.
Tống Tri chỉ  sơ sơ, mà mất gần nửa tiếng.
Cảnh sát Chu vô cùng cảm kích: “Đồng chí, cô đúng là  !”
Tống Tri: “……”
(   nên    với câu đó luôn.)
Cô  mỉm: “ ,  là  . Vậy cảnh sát vì dân phục vụ  thể giúp  tìm một  ?”
Chu cảnh sát vỗ ngực: “Cô cứ , việc khác   chắc, chứ tìm  thì   quyền hạn.”
“Không cần phiền phức lắm.  chỉ cần một tấm ảnh là .” – Tống Tri miêu tả rõ mặt mũi  cần tìm.
Cô còn  thêm: “Nếu  tìm  ảnh,   thể kiểm tra trong hệ thống nhà họ Trang. Người   thể  liên hệ với họ.”
“Cứ yên tâm. Giờ   cũng  camera, kiếm một tấm ảnh  khó.”
Cảnh sát Chu    nghi ngờ cô sẽ dùng ảnh  việc gì .
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Trong mắt ông, Tống Tri là một   mềm lòng,  thể giúp tìm  lúc , thì khả năng cao kẻ  là kẻ  điều ác.
Ông  lập tức đồng ý.
Còn Tống Tri – cô đang  tìm  từng phát bao lì xì. Hắn   hung thủ thực sự, chỉ là kẻ trung gian,  dùng bùa che mắt.
Với năng lực của Tống Tri, nếu   ảnh chụp thì chỉ   gương mặt, còn  xem sâu hơn thì cần  hình ảnh  điểm kết nối.
 cô  vội. Những   chắc chắn  liên hệ với nhà họ Trang. Nếu hiện tại  lộ mặt, thì sớm muộn cũng sẽ  ánh sáng.
Tốt nhất là  tay , còn hơn  chờ  tấn công.
Sau đó, cô đến trường học.
Hiệu trưởng  tin liền chạy đến, chậm hơn giáo viên nửa bước.
Lúc  Tống Tri   ký túc xá nữ sinh để kiểm tra.
Nơi đầu tiên cô đến là phòng ngủ cũ của .
Từ lúc cô bước  cùng giáo viên,   mấy sinh viên  rình hóng chuyện.
Hiệu trưởng nhỏ giọng nhắc nhở: “Nơi  từng là pháp trường, buổi tối thường ... náo nhiệt. Làm chút pháp sự trấn áp là .”
“Hả!? Ký túc xá bọn  thật sự  ma ?!”
“Không  là vụ cô gái 6 năm  đó ?”
“……”
“Khụ khụ!” – Hiệu trưởng ho khan.
Giáo viên lập tức quát: “Các em, ai về phòng nấy! Ở đây hóng cái gì!”
Tống Tri mở [Thiên Nhãn] và hỏi: “Sáu năm , thầy cũng  y như  với vị đại sư   ? Sau khi ông  giúp trấn áp xong, mấy hôm  chẳng ... ông  c.h.ế.t  ?”
Hiệu trưởng biến sắc,   nên lời.
Tống Tri cũng chẳng để tâm đến phản ứng của ông , tiếp tục mở mắt âm dương quan sát.
Lần  dọn đồ về, cô  cảm thấy  quỷ khí trong phòng.
Ban đầu tưởng do Lão Sắc Quỷ,   nghi là do Trang Nhạn và Phương Vô Thâm giở trò – mấy trăm hồn ma quanh quẩn  dứt.
Chưa kể bạn cùng phòng còn ăn  miếng socola chứa tà khí, khiến ma quỷ bu đen bu đỏ.
Quá nhiều tạp khí nên  dễ nhận  thứ gì là thật.
 giờ trở ,  còn các yếu tố nhiễu loạn, cô mới phát hiện trong ký túc xá từng  lệ quỷ thật sự.
Mở Thiên Nhãn, cô liền thấy  chuyện  xảy  6 năm .
Hiệu trưởng dè dặt hỏi: “Cô... thật sự  thấy  ?”
Tống Tri: “Không .    thấy rằng 6 năm  ông cố tình  dối. Cũng  thấy đạo sĩ   rõ sự thật mà vẫn cố phong ấn Lệ Quỷ.”
“ càng  thấy nữ quỷ đó rời  tạm thời, chờ rảnh sẽ   g.i.ế.c ông.”
“Tất cả chỉ là tưởng tượng,  chẳng thấy gì cả.”