Biến cố xảy  bất ngờ khiến    kịp trở tay.
"Trước đó   tra cứu một chút , trong Khu Khủng Bố   phó bản bệnh viện ."
 .
Một khu khủng bố nhỏ như ,   thể chứa  một bệnh viện lớn thế ?
Mọi    tên bệnh viện  mặt: “Bệnh viện Thần Kinh”.
Mới  tên   chẳng  bệnh viện đàng hoàng gì.
"Mặc kệ , bệnh viện dù  cũng  hơn cái xe buýt. Trong đó kiểu gì chả  thiết  chữa trị. Trước tiên cứ đưa ngôi  của chúng     tính !"
Fan gọi Trang Tinh Minh một cách  mật là "ngôi ".
Ngôi  như  mai.
Anh là  soi đường khi họ mất phương hướng trong cuộc sống, là ánh sáng chớp lên giữa màn đêm, mang  dũng khí cho họ.
Khi Trang Tinh Minh lên cơn hen,   tòa bệnh viện kỳ quái , dường như nó cũng  còn quá đáng sợ nữa.
Bác sĩ tiếp nhận Trang Tinh Minh, liếc mắt  một cái  thờ ơ : "Không  hen suyễn."
"Thế cái  nếu   hen thì là gì? Có nghiêm trọng ?"
"Không  bệnh gì cả."
"Anh còn  thèm khám,    là   bệnh? Anh  tiền  ? Bọn   tiền mà,  cứ  con  !"
Vài cô gái tỏ vẻ khó chịu, giọng  cũng cao hơn một chút.
Vị bác sĩ vốn định rời , đột nhiên dừng bước,  đầu   họ.
Ánh mắt lạnh lẽo và âm u của ông  khiến mấy cô gái dựng tóc gáy.
Ông   kỳ dị: "  nhầm . Cậu  đúng là  bệnh."
"Không chỉ  , mà tất cả các cô đều  bệnh và là loại bệnh cực kỳ nghiêm trọng."
Giọng điệu  thì  giống đang trào phúng, nhưng  kỹ  càng rợn .
Bác sĩ hỏi: "Các cô     xe buýt cũ đến đây ?"
Fan lập tức gật đầu,  cô còn vội vàng kể  hết những chuyện  xảy   xe buýt.
"Thật  lúc đầu, ngôi  của chúng  chỉ  khó thở một chút thôi."
"   một  phụ nữ kỳ quái xuất hiện,      khiến    thương. Không thấy vật nhọn, cũng   máu,  lẽ là nội tạng  tổn thương?"
Bác sĩ gật đầu: "Loại tổn thương  hiếm gặp, mắt thường  thấy , cũng sờ  ."
"Khi một  bệnh tiếp xúc gần với những  khác,  dễ khiến tất cả đều nhiễm bệnh."
Ông  đang  về bệnh tâm thần.
Bệnh tâm thần thì đúng là  thấy,  sờ .
Nếu một  mắc bệnh tâm thần  thể hòa nhập và vui chơi cùng nhóm  khác, thì phần lớn khả năng nhóm đó cũng đều là   vấn đề.
 fan của Trang Tinh Minh  tưởng đang  tới bệnh truyền nhiễm.
Kiểu như    xe buýt  lây nhiễm gì đó,    cũng dính.
"Bây giờ, mời   xếp hàng, theo  đến khu khám bệnh kiểm tra sức khỏe."
"Tốt quá, cảm ơn bác sĩ."
"Phiền bác sĩ , cho hỏi thanh toán ở  ạ?"
...
Tống Tri chỉ rời  một lúc, khi   thì thấy Trang Tinh Minh đang  fan bế  hàng chờ máy xay thịt.
Tống Tri: “Mấy ...  mới   tới 3 phút,   thành  thế ?”
Cô sững sờ   đoạn phát sóng  .
Nhìn thấy fan của Trang Tinh Minh  bác sĩ dụ dỗ, sắp  ném  máy xay thịt, mà còn định trả tiền để cảm ơn.
Tống Tri thật sự im lặng   nên lời.
“Bệnh viện Thần Kinh  là thế nào? Mình nhớ trong phó bản  hề  cảnh  mà…”
Cô nghi hoặc thì thầm: "Tình huống , giống như là bản  do Khu Khủng Bố tạo ."
Cô kiểm tra  tích điểm tiết kiệm —  thiếu.
Chắc chắn là cô  tự mở bệnh viện  .
Dù cho  bộ bệnh viện là bác sĩ ma, thì đến đem cô  bán cũng chẳng mua nổi thứ .
Tống Tri nghĩ tới nghĩ lui, lòng chợt động, lấy  chiếc áo blouse trắng của viện trưởng.
Có khi nào do cái ?
Trên áo blouse trắng còn  thẻ tên,  vặn ghi tên cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-58-toi-cuu-cac-co-gai.html.]
Tống Tri mặc áo, quyết định  khám phá xem bệnh viện Thần Kinh  là gì.
Để phối hợp với đôi giày thêu đang dùng, cô chọn mặc sườn xám đỏ sẫm, bên ngoài khoác áo blouse trắng của viện trưởng.
Cô dùng tích điểm hiện , nâng cấp lên cấp 21.
【Cấp độ chủ nhà: 21 – 2000+400 linh lực (giày thêu  nâng lên cấp trung)】
Cảm ơn Trang Tinh Minh hào phóng mang theo fan tăng lượng truy cập, nhờ  cô mới  thể lên cấp một cách thuận lợi.
Sau khi lên cấp, Tống Tri soi gương  bản .
Cô cảm thấy  trông như một phiên bản của Mỹ Nam Quỷ nhưng là… chuyển giới, quanh  phủ đầy âm khí.
Có thể do tiếp xúc với quỷ quá nhiều, hoặc cũng  thể do mệnh cách nửa sống nửa c.h.ế.t của cô.
Tống Tri thấy  lạ lẫm với hình ảnh trong gương, cảm xúc trở nên phức tạp.
Cũng  đến mức quá âm trầm, chắc chỉ  40% mức độ quỷ thôi.
Với dáng vẻ  mà bước  bệnh viện, chắc quỷ còn trông giống  hơn cô.
Tống Tri tô chút son, cố gắng  bản  trông " sống" hơn chút.
Không khéo lúc , fan của Trang Tinh Minh còn  chịu  cùng cô.
Mọi thứ  sẵn sàng.
Tống Tri bước  phó bản bệnh viện Thần Kinh.
Lúc , Trang Tinh Minh   ném  máy xay thịt. Máu thịt b.ắ.n  như nước ép từ quả dưa hấu, b.ắ.n thẳng lên mặt fan  .
Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
Cô gái  gần nhất còn  kịp phản ứng   bác sĩ đẩy ,  tiếng hét thảm thiết, trở thành  thứ 2.
Tiếp theo sẽ là  thứ 3.
Bác sĩ đẩy kính lên, mỉm  kỳ dị: “Không cần chen lấn, từng  một, ai cũng sẽ  .”
Khi con  sợ hãi đến cực độ, họ  thể thốt nên lời.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Cô gái thứ 3 trừng mắt vì sợ,   run rẩy dữ dội.
Bác sĩ từ từ đưa tay , dường như đang tận hưởng khoảnh khắc cô  sụp đổ và tuyệt vọng.
Trong lòng cô gái chỉ còn  tiếng hét:
Chạy ! Chết đến nơi !
Bác sĩ mỉm : "Bắt  ."
Cuối cùng, cô gái gắng gượng cử động, hướng về phía bạn  kêu cứu: "Cứu... cứu ..."
Ngay lúc cô sắp  tóm và ném  trong...
Một tràng vỗ tay thanh thúy vang lên.
Bác sĩ khựng , từ từ  đầu  — Tống Tri bước  với áo blouse viện trưởng, nét mặt dịu dàng, trong mắt ánh lên sự tán thưởng.
Bác sĩ sáng mắt: "Viện trưởng!"
Vừa thấy cô, bác sĩ liền quên luôn cả  đang chuẩn  ném  máy xay thịt.
Tống Tri mỉm : “Đây là nhân viên bảo vệ mới cho khu chung cư của chúng  ?”
Lần  cô rời khỏi, bệnh viện Thần Kinh   chuyển thành khu chung cư,  bộ bác sĩ tâm thần ma đều  cô "xác định" là  bình thường.
Nếu , phó bản    là bản  mà Khu Khủng Bố tạo .
Rất  thể, đây là bản gốc – một phó bản thật sự.
Câu hỏi của Tống Tri khiến bác sĩ ngập ngừng.
Cô cố tình hỏi : “Nếu là bảo vệ,   ném họ  máy xay thịt? Đói bụng đến mức  ăn thịt  ?”
Bác sĩ tỉnh táo , nghiêm túc trả lời: “Viện trưởng đừng đùa,  là  bình thường. Ai   ăn thịt  chứ.”
Đáng tiếc...
Nếu bác sĩ chịu thừa nhận   bình thường, theo "luật" của cô,  sẽ  xếp  loại "Mỹ Nam Quỷ vai phản diện".
Khi đó, cô chỉ cần dùng cách cũ để giải quyết .
   cả.
Tống Tri thấy   mắc bẫy, bèn hỏi tiếp: “Thế    để  gì?”
Bác sĩ: “Chữa bệnh.”
Tống Tri: “Ai  bệnh?”
“Những cô gái , tất cả đều  bệnh.”
Bác sĩ chỉ về phía cửa — nơi các cô gái đang cố gắng tìm cách mở cửa để chạy thoát.
Họ rõ ràng thấy Tống Tri bước  từ cánh cửa đó,  mà  tài nào mở  !
Càng  cuộc đối thoại giữa cô và bác sĩ, họ càng sợ hãi đến phát điên.