“Chuyện   cũng   giải thích  cho rõ... Viện trưởng,  là ngài tự  hỏi họ .”
–  Bác sĩ lắc đầu bó tay, vẻ mặt bất lực.
Tống Tri gật đầu, giữ nụ  chuyên nghiệp   về phía các cô gái.
“Đừng  tới đây!”
 “Cút !”
 “Chúng  đông  đấy! Cô mà dám qua, chúng   khách sáo !”
Đám nữ sinh ôm chặt túi xách như thể đang cầm vũ khí, mắt thì trừng trừng  Tống Tri đầy cảnh giác.
Cô đánh giá tình hình một chút,  ánh  tuyệt vọng của bác sĩ, chậm rãi gật đầu: “ là  vấn đề tâm lý. Mà bệnh cũng  nhẹ .”
Nghe , đám nữ sinh càng kích động hơn, dù tức giận nhưng cũng chẳng dám phản bác gì, chỉ nghiến răng chịu đựng.
Bác sĩ tỏ vẻ thương cảm: “Vì   mới  áp dụng cách trị liệu nguyên thủy nhất nhưng hiệu quả nhất.”
Tống Tri  tiếp: “ mà khu điều trị trong khu chung cư của chúng   đủ phòng. Những chỗ đó là để các hộ gia đình sinh hoạt, nếu   bệnh ở đó sẽ ảnh hưởng tới  . Hơn nữa hôm nay   nhiều hộ dân mới chuyển tới, họ hài lòng   còn ảnh hưởng tới tiếng tăm của khu chung cư về .”
Bác sĩ  ngừng gật đầu. Không hổ là viện trưởng kiêm quản lý khu nhà, suy nghĩ vô cùng chu .
“Có cô ở đây  yên tâm . Vậy  giao  cho cô,   tiếp đón mấy hộ mới chuyển đến.”
Dường như bác sĩ cũng chẳng  dây  đám con gái đang la hét om sòm , nên   nhanh.
Khi sắp bước  khỏi phòng...
Tống Tri bất ngờ gọi : “Mấy hộ mới chuyển đến hôm nay ăn uống thế nào? Họ  hài lòng với thực phẩm bên phía khu chung cư cung cấp ?”
Bác sĩ còn  kịp trả lời,  thấy các cô gái  cạnh  bỗng nhiên biến sắc. Mặt mày tái nhợt, hoảng hốt   thành lời, trong cổ họng chỉ phát  tiếng "hô hô" khó hiểu.
Bác sĩ  hiểu chuyện gì đang xảy , chỉ nghĩ là đám nữ sinh  lên cơn.
“Vậy...    nhé?”
Tới khi Tống Tri gật đầu  nữa, ông  mới dám bước nốt nửa bước cuối cùng, xuyên qua cánh cửa lớn của căn phòng và rời .
Tống Tri nắm lấy tay một nữ sinh: “Được , bây giờ chỉ còn  chúng ,  thể nghiêm túc  chuyện...”
“Huhu chị đại ơi đừng! Xin đừng g.i.ế.c em! Em van chị luôn, đừng g.i.ế.c em mà!”
Cô gái sợ đến suy sụp  .
Tống Tri thở dài: “Lúc nãy chỉ là hiệu ứng đặc biệt cộng thêm biểu diễn phép thuật của Khu Khủng Bố thôi, đừng hiểu nhầm,   ma thật .”
 đám con gái vẫn  rấm rứt lắc đầu, chẳng ai tin lời cô .
Vì họ  ngu.
Trên đường bác sĩ dẫn họ  khám,     kéo  kiểm tra,  mất hút  thấy  .
Nếu chỉ là kỹ xảo đặc biệt thì    như ?
Chưa kể cái cửa phòng đó…
 Mấy chục  hợp sức cũng  đẩy nổi.
Vậy mà bác sĩ    thể...  xuyên qua?
Ai hiểu nổi!
Ông   ngay  cửa,   chuyện với Tống Tri, cả  như thể  cắt  đôi, nửa  thể bên trong phòng, nửa bên ngoài!
Trong phim ma, cũng  ai cố tình diễn kiểu  kỳ dị như . Chỉ ... ma thật,  c.h.ế.t nhiều năm, quen xuyên tường xuyên cửa, mới  dáng vẻ tự nhiên như thế.
“Không tin thì các cô  thể bắt mạch, kiểm tra nhiệt độ cơ thể .”
 Tống Tri đặt tay cô gái lên cổ tay .
Một giây... năm giây...
Nữ sinh mềm nhũn, ngất luôn tại chỗ.
Tống Tri nhanh tay đỡ lấy, chẳng may chạm  tay một  khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-59-gia-lam-ma.html.]
Cô khựng .
Nóng.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Không đúng,  là  quá lạnh mới đúng.
Tống Tri cũng tự bắt mạch cho . Phải mất gần 1 phút, mới cảm nhận  nhịp đập  nhẹ.
Một nữ sinh gan lớn run rẩy hỏi: “Cô... c.h.ế.t  ? Nếu  thì đừng lưu luyến trần gian nữa! Mau trở về nơi nên về !”
Tống Tri lí nhí hỏi : “... c.h.ế.t thật  ? Vậy  nên   bây giờ?”
“Mọi  đều là con gái, nên giúp đỡ lẫn  chứ.   tiếc khi cô mất sớm, nhưng  c.h.ế.t thì  thể sống . Người c.h.ế.t nên hướng tới kiếp , đừng ở  dương gian  gì. Cô còn  một cuộc sống mới của hồn ma đang chờ phía . Hơn nữa, cô  cô đơn ! Anh trai cô, Trang Tinh Minh,  mới  , chắc là sẽ sớm gặp  ở suối vàng thôi...”
Tống Tri đột nhiên gằn giọng: “Trang Tinh Minh chỉ  đánh .   !   ở  trần gian! Tất cả các  đều  ở  với !”
Lời  dứt, cả đám nữ sinh lạnh sống lưng. Vừa mới nghĩ  thể thương lượng , giờ  như  dội gáo nước lạnh.
Tống Tri túm từng đứa một, kéo  ngoài, ép các cô   cùng .
Không ai dám hỏi cô định đưa họ  .
Cái cảm giác sống c.h.ế.t cận kề khiến một   nghĩ đến chuyện… moi chuyện  từ Trang Tinh Minh để chuộc  với “hồn ma” Tống Tri.
“Cô   đây Trang Tinh Minh thường xuyên đánh cô,  bằng chứng ? Nếu , tụi   thể giúp cô bóc phốt !”
“Đừng hòng gạt . Các  đều là fan của ! Đợi rời khỏi đây, chắc chắn    bênh   đánh !”
Giọng Tống Tri lạnh tanh, như thể âm hồn oán quỷ thật sự.
Một nửa gương mặt  thiêu hủy, thêm vết ấn đen  trán, khiến cô càng giống một hồn ma hơn bao giờ hết.
Lúc  đây, cô  còn giống đang giả  ma nữa.
Đám fan bắt đầu nghi ngờ thật sự: Lẽ nào ngôi  họ yêu quý thật sự từng ngược đãi em gái ?
Nếu  thì… tại  Tống Tri  căm hận đến thế?
Không khí trở nên im lặng suốt cả đoạn đường.
Trước cổng bệnh viện, Tống Tri dẫn đám nữ sinh   chờ xe buýt.
Trời vẫn tối đen.
Vài phút , cùng lúc với tiếng mưa rơi nặng hạt, chiếc xe buýt  8 lù lù trờ tới.
Tống Tri ép các cô lên xe, chẳng ai dám trái lời.
Một cô gái liếc  ngoài cửa sổ, phát hiện   đều  lên, chỉ còn  Tống Tri  đó,  nhúc nhích.
Trong lòng cô nảy sinh một cảm giác kỳ lạ —  khi nào Tống Tri đang cố cứu họ?
Nếu là ma khác, cô   tin, nhưng Tống Tri là con gái. Con gái thường mềm lòng và  giúp đỡ lẫn  hơn con trai.
Lại còn là một nữ sinh chỉ  bước chân  đại học. 18 tuổi — còn  thực sự trưởng thành. Trong mắt các cô, cô bé  cũng chỉ là một đứa trẻ.
Một cô gái còn trẻ như ... thì  thể ác đến mức nào?
Cô gái  cố nén sợ hãi, nhẹ nhàng hỏi: “Cô  lên xe ?”
Tống Tri chỉ  chằm chằm  cô, d0ôi mắt đen sâu thẳm   chút ánh sáng nào.
Xe buýt bắt đầu chuyển bánh, tiếng mưa tạt  cửa kính ướt nhẹp.
Từ trong xe, đám nữ sinh vẫn còn    Tống Tri   cổng bệnh viện,  theo họ rời .
Trời bắt đầu hửng sáng.
Giống như xuyên qua một đường hầm thời gian, chiếc xe buýt  8 đưa họ trở về nơi xuất phát.
Lối  của phó bản Khu Khủng Bố.
Mọi  hoảng loạn  xung quanh. Chuyện  xảy  như một cơn ác mộng — thật thật giả giả lẫn lộn.
...
Bên cạnh họ vẫn còn thiếu một .
Cô gái   bác sĩ quỷ đẩy  máy xay thịt,    bỏ  trong bệnh viện quái dị .