Trong lòng Tống Tri dâng lên một tia chán ghét. Dù   vì bà chủ nhà thì cô cũng  giúp một tay bắt lấy tên hung thủ khốn kiếp .
"Bà ơi, đừng lo lắng quá, hiện tại nó vẫn  nhớ  chuyện  xảy  ."
Tống Tri giải thích: "Cháu cần dùng một cách khác,  lẽ sẽ tốn thêm chút thời gian, bà cứ kiên nhẫn đợi một chút."
Đây là  đầu tiên cô chủ động thử sử dụng năng lực Thiên Nhãn, vẫn còn  quen tay.
Không ngờ bà chủ nhà  hiểu lầm, vội vàng hứa chắc nịch: "Tống đại sư yên tâm, chỉ cần tìm  cháu , dù sống  chết,  cũng sẵn sàng trả 3 triệu tiền thù lao!"
Không cho Tống Tri cơ hội từ chối, bà lập tức lui  xa vài bước, gọi điện cho con trai và con dâu.
Thấy , Tống Tri đành thử mở Thiên Nhãn .
 Cuộc gọi còn  kết thúc, cô   thấy  tất cả chân tướng. Đồng thời, một cảm giác hư thoát lướt qua  . Trước mắt cô hiện lên bảng dữ liệu kỳ quái:
【Cấp chủ nhà: 1/10】(Khôi phục linh khí trong 59 phút 55 giây)
【Cấp Khu khủng bố: 0】(Kinh nghiệm: 0)
Thì , mỗi  dùng Thiên Nhãn sẽ tiêu hao 9 điểm linh khí. Muốn hồi  1 điểm,  đợi tận một tiếng.
Tống Tri bước đến gần, trong điện thoại vang lên giọng gào thét của một  đàn ông:
" chỉ là nông dân  ruộng, ai mà rảnh  g.i.ế.c con  chứ! Nó  bọn buôn  bắt cóc thôi! Thay vì tin lời mấy kẻ lừa đảo tà đạo,   bằng lo mua thực phẩm chức năng bồi bổ !"
Bà chủ nhà tức đến mức run rẩy, nghẹn lời   nên câu.
Lúc , giọng  điềm đạm của một cô gái chen : "Vương Võ, 15 tuổi, mất tích ngày 2 tháng 3,  khi tan học. Một vài thanh niên hàng xóm kể ,  5 giờ chiều thấy Vương Võ rời nhà một ."
Bà chủ giật  sửng sốt.
Giọng con trai trong điện thoại gầm lên: "Mẹ! Mẹ đem chuyện trong nhà  hết  ngoài  ?"
Bà nghẹn ngào:
"Không ! Mấy chuyện mất tích của Tiểu Võ, đều là Tống đại sư tính ! Biết kỹ đến , hôm nay   chẳng về quê !"
Tống Tri  rõ, chỉ như  thôi thì vẫn  đủ khiến họ tin. Cô tiếp tục : "Vương Võ  tự ý  ngoài. Buổi sáng hôm đó, Trương Sơn và Lý Tư đòi tiền tiêu vặt nhưng  . Chiều tan học, hai đứa lên kế hoạch dạy cho Vương Võ một bài học.
Triệu Liễu – cùng làng –  , cũng nhập bọn.
Ba tên kéo Vương Võ đến một quán ăn nhỏ gần đó, phía  quán  một hố đất sâu. Chúng đẩy ngã em ,  cùng  dùng cuốc và lưỡi hái... c.h.é.m g.i.ế.c Vương Võ ngay trong cái hố đó."
Bà chủ nhà  lặng, ánh mắt thất thần.
Tống Tri  với phong thái dứt khoát,  giống những thầy bói đầu đường chỉ  nửa vời mơ hồ.
"Nếu vẫn  tin,  thể  xem thử. Quán ăn đó chỉ cách nhà các   500 mét. Cái hố đất , đúng  ngày Vương Võ  giết,    nhà ba hung thủ bí mật lấp ."
Lời  dứt, đầu dây bên  bật lên tiếng  xé ruột.
Lúc nãy còn là giọng đàn ông tầm 40 tuổi, giờ tiếng nức nở the thé như phụ nữ, run rẩy và vỡ vụn.
Sự thật trần trụi  lột , đến đây thì chẳng còn chối cãi.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Bà chủ nhà đột nhiên vùng dậy: "  về!   về tìm Tiểu Võ! Không thể nào, nó  thể xảy  chuyện ! Tiểu Võ, bà nội đến đón con về nhà..."
Bà lảo đảo lao về phía xa.
Tuổi cao sức yếu,   nổi, vài  suýt té. Mà ngay  lưng bà, hồn ma Vương Võ đang lặng lẽ theo .
Sợ bà gặp chuyện, Tống Tri đành đỡ bà cùng trở về quê.
Đường về quê xa xôi,   vất vả. Qua nhiều chặng,  còn  cuốc bộ một đoạn. Khi họ đến nơi,  là hơn 11 giờ đêm.
Vương Võ, như  hấp dẫn bởi con đường quen thuộc,    họ một bước.
Tống Tri cảm thấy bất an,  đuổi theo nhưng  thể bỏ bà lão , đành bước theo từng bước chậm của bà.
Nửa năm  trôi qua. Nơi Vương Võ  g.i.ế.c –  quán ăn –    thế bằng luống rau xanh .
Khi Tống Tri chạy tới, thấy một khối thi cốt đang  một  phụ nữ lặng lẽ khâu .
Chính là  Vương Võ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-6-ba-con-ac-quy.html.]
Trải qua từng  bi kịch, bà   còn  nổi nữa.
Cảnh sát bắt đầu điều tra, hơn trăm  trong thôn tụ tập, cùng lên tiếng đòi  công lý cho đứa trẻ.
Người sống thì  pháp luật bảo vệ, nhưng Tống Tri để tâm hơn đến   c.h.ế.t – hồn ma Vương Võ.
Trên  em  tỏa  âm khí dày đặc, khiến cô  thể  ngơ. Cô đoán,  lẽ do  thấy t.h.i t.h.ể , ký ức lúc  g.i.ế.c trở ... nỗi oán hận bắt đầu bùng lên.
Nếu tiếp tục như , em  sẽ biến thành lệ quỷ.
Ý nghĩ đó còn  kịp trôi hết trong đầu — đám đông đột nhiên nổ tung tiếng ồn:
"Thì ,  là do bọn tao g.i.ế.c đó! Tụi tao còn  đủ 18, g.i.ế.c  cũng chẳng phạm pháp!"
"Mày là con quỷ!" – Ai đó mắng.
"! Tao chính là quỷ đó! Tao  chỉ g.i.ế.c con mày, mà ngay cả xương cốt tao cũng  để !"
"Chúng mày thì   gì tao?"
Một đứa trong ba tên đạp mạnh, đá bay phần t.h.i t.h.ể   khâu xong. Chúng điên cuồng  cợt,  chằm chằm  gia đình nạn nhân như trêu ngươi.
Tống Tri còn  kịp ngăn  –
Vương Võ  trở thành lệ quỷ.
Cô hét lớn: "Mau tránh !"
  quá đông, âm thanh hỗn loạn. Tiếng chửi rủa, tiếng , tiếng bọn hung thủ gào thét... hòa  .
Tiếng của Tống Tri nhanh chóng  chìm trong hỗn loạn.
Ở một góc khuất, lưỡi hái lóe lên.
"Tao cảnh cáo tụi mày, biến khỏi nhà tao  khi tao nổi giận. Nếu , tao g.i.ế.c hết!"
–  Giọng quỷ rít lên.
"Chúng mày còn   ,  lúc chết, tụi tao moi mắt, rạch mũi, lột da mặt nó đấy!"
" , còn cái —"
Xoẹt!
Lưỡi hái bay vút!
Cả ba tên hét toáng. Một đứa đứt cánh tay, một đứa  móc mù hai mắt.
Chưa dừng  ở đó.
Lệ quỷ điên cuồng, gần đến 12 giờ đêm – âm khí đạt đỉnh. 
Nó  g.i.ế.c sạch cả 3 kẻ  hại .
 một khi lệ quỷ   tay, chỉ g.i.ế.c 3  sẽ  thể thỏa mãn  oán khí.
Tống Tri lập tức tiêu hao linh khí, xô đám đông .
Cô lao tới, ôm chặt lấy Vương Võ: "Chúng   báo cảnh sát ! Họ sẽ xử lý bọn chúng! Nếu em g.i.ế.c , em sẽ  Âm phủ trừng phạt,  thể siêu sinh!"
Chỉ  Tống Tri  thể  thấy hồn ma.
Trong mắt  khác, cô đang ôm chặt một   và thì thầm  hư vô.
Lưỡi hái dừng giữa  trung, nhỏ từng giọt m.á.u xuống. Ai cũng hiểu chuyện gì đang xảy .
Ngoài gia đình chủ nhà, những  còn  đều hoảng sợ bỏ chạy tán loạn.
"Là Vương Võ! Nó về báo thù !"
Hung thủ và  nhà tức tối hét lên: "Đồ ác quỷ! Các    dạy con ?! Muốn để nó g.i.ế.c     pháp luật xử ?"
Bà chủ nhà  lên tiếng nữa vì bà  nhận  đó là cháu .
Nước mắt lặng lẽ tuôn rơi,   thành lời.