"Ba  ! Rõ ràng   chữ  của con!"
Tống Tri cầm bài kiểm tra  tay, còn  vài câu hỏi cô sửa  để chứng minh chữ  khác  .
"Nếu   ba đột ngột bước , con còn định tranh thủ học thêm chút nữa."
"Giờ cũng muộn , con chỉ  ôn bài thêm một chút thôi. Ba  ơn để con yên tĩnh  ?"
Ngữ khí Tống Tri  chút mất kiên nhẫn.
Nếu là  bình thường, ba Tống  khi  nổi cáu từ lâu, kiếm cớ bắt ăn khuya  gì đó.
 thứ Tống Tri đang cầm là bài thi bắt chước.
Điểm  lèo tèo 38, phía  vài câu sai  sửa  cẩu thả,  câu còn để trống, hoặc  linh tinh chẳng   .
Rõ ràng   bài  chẳng hề để tâm học hành,    cho .
Còn Tống Tri thì khác.
Cô chỉ tiện tay  đáp án,  mà...  đúng.
Chuyện liên quan đến thành tích học hành, bọn họ – những kẻ    –  rõ đề nào đúng, đề nào sai hơn bất kỳ ai.
Chủ nhân  đây   xong, Tống Tri  giải .
Cho nên…
Khi cô viện cớ, cả hai bên đều ngầm hiểu rõ ràng.
Ba Tống biến sắc.
Tống Tri thản nhiên  tiếp: "Con   bài tiếp. Nếu ba    chuyện gì, xin đừng quấy rầy. Anh  đây, ngoài việc  phiền con học, cũng chẳng giúp  gì ."
Cô phàn nàn.
Người ngoài  , tưởng cô là học sinh giỏi mê học.
Ba Tống lặng lẽ  một bên,  nhúc nhích, ánh mắt chăm chú  Tống Tri, như thể đang đưa  một quyết định quan trọng.
Ánh  khiến cô thấy vô cùng căng thẳng.
"Con bắt đầu  bài đây."
Tống Tri lấy sách vở ,  khi bắt đầu học còn  quên xử lý cuốn nhật ký.
Bật lửa bật lên.
Sổ nhật ký nhanh chóng cháy rụi, chữ  và vết nước mắt  đó cũng theo lửa mà biến mất.
Tất cả những bí mật tuổi mới lớn, tất cả kỷ niệm của chủ nhân cũ, giờ đây  còn dấu vết.
Tống Tri cảm thấy rõ ràng:  khi cô đốt cuốn nhật ký, ba Tống bên cạnh liền thu  vẻ quỷ dị.
Tống Tri chẳng  nên diễn tả tâm trạng  lúc   .
Sao một con quỷ...
Lại quan tâm đến chuyện học hành, điểm  như ? Thậm chí còn hơn cả con ?
 là  cha  còn “ dáng” cha  hơn cả  thật.
Dĩ nhiên…
Tống Tri cũng chỉ dám thầm nghĩ . Khi học vẫn  dám lơ là chút nào.
Trước , thành tích của cô vốn cũng  khá, miễn cưỡng mới đủ để xét cao đẳng.
 thành tích nguyên chủ còn tệ hơn.
Có bài chỉ  20 mấy điểm, bài cao nhất cũng chỉ hơn 30.
Nhiều lúc, giáo viên chấm bài cố tình ghi mấy lời nhục mạ thẳng  giấy thi.
Như một bài thí nghiệm chỉ  25 điểm, thầy còn ghi “25 là đủ ” như  sỉ nhục công khai.
Giáo viên của nguyên chủ như thể cố tình  dập tắt  nỗ lực cuối cùng.
"Làm bài thế  là thiếu bước. Nếu thi thật mà  kiểu đó là  trừ điểm đấy."
Ba Tống bỗng lên tiếng, sửa  cho cô.
Tống Tri  bất ngờ. Quỷ  tuy   , nhưng kiến thức còn nhiều hơn cả cô.
"Ba, ba cũng hiểu mấy thứ  á?"
Ba Tống liếc xéo cô một cái: "Thứ  xem nhiều thì nhớ thôi."
Tống Tri  cảm thấy  xem thường,  hiểu thêm điều gì đó.
Quỷ   xem  xem  mấy bài kiểm tra  chỉ một .
Không  sách, thì   chăm xem kỹ thế?
Đã  bài.
Lại còn   luôn.
Thật sự, nếu   quỷ,  khi  dạy thêm là hợp.
Chứ như giờ,  gọi là “quỷ nợ dai”, đúng là phí phạm.
Tống Tri bèn đề xuất: "Nếu  thể giúp con học ,    đỡ tốn tiền, còn cải thiện  điều kiện sống mà."
Ba Tống im lặng,  trả lời.
Tống Tri cũng   thêm, tập trung  mấy câu khó, bắt đầu hỏi nghiêm túc.
Cơ thể Tống Tri giờ khác với  thường, thức trắng cả đêm cũng chẳng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-69-hoc-hanh-cho-tu-te.html.]
Ba Tống vốn là quỷ,  càng  cần nghỉ ngơi.
Một  học, một  dạy.
Cả đêm yên , bất ngờ ... hài hòa.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
"Sắp tới giờ học , con nên  học ."
Ba Tống nhắc nhở.
Tống Tri gấp sách, rửa mặt, ăn sáng.
Lúc  khỏi nhà, vẫn là ba Tống đưa cô . Lý do là:  ông  theo,  ai dám ức h.i.ế.p cô.
Tống Tri thực  chẳng  trường  ở .
Có ông  cùng, tiết kiệm  bao nhiêu thời gian hỏi đường.
Dù trong lòng  rõ  gì đó  , nhưng mặt ngoài vẫn   như  .
Trên đường .
Tống Tri bật Thiên Nhãn, cuối cùng cũng thấy rõ gương mặt thật của thế giới .
Thế giới là thật, quỷ cũng là thật.
Giữa dòng  qua …
10  thì  tới 9 là quỷ, chỉ  1 là .
Trong cuốn nhật ký, nguyên chủ từng     bắt nạt cô. Giờ nghĩ ,  sai.
Thời cấp ba vốn nhiều chuyện như  xảy .
Tống Tri dựa  thông tin trong nhật ký, nhanh chóng tìm  những kẻ từng ức h.i.ế.p nguyên chủ.
Không  .
Là quỷ.
Hiểu điều đó, Tống Tri thấy rõ: dù  ba Tống  theo, cô vẫn  thấy an  hơn chút nào.
Vì quỷ ở đây quá nhiều, mỗi kẻ đều mạnh khủng khiếp.
Chỉ một  ba Tống, căn bản  đủ bảo vệ cô.
Điều quan trọng hơn...
Tống Tri phát hiện: bọn quỷ khi  cô, ánh mắt thèm khát rõ ràng hơn bất kỳ ai.
Cô bắt đầu nghi ngờ, liệu   vì cơ thể   linh lực ?
"Yên tâm, con là con gái của ba. Ai dám đụng  con, là đụng  cả nhà họ Tống! Dù  liều mạng, ba cũng  trả thù!"
Ba Tống hạ giọng, đe dọa những kẻ xung quanh, trông y như một con thú đang bảo vệ con .
Cảm giác đó, chẳng khiến Tống Tri cảm động.
Ngược , càng khiến cô thấy nguy hiểm hơn.
Bởi vì — việc bảo vệ  — là vì cô còn giá trị lợi dụng.
Giá trị đó, đủ để khiến hai vợ chồng quỷ sẵn sàng   thứ.
Tống Tri  thích điều đó, nhưng cô cũng chẳng còn lựa chọn nào khác.
Ít nhất hiện tại, cô  thể rời khỏi ba Tống.
Câu    dứt...
Đám quỷ xung quanh mới miễn cưỡng thu  ánh mắt  "săn mồi".
Vẫn còn vài kẻ,  ăn  cũng  "liếm thử", tìm cách lân la tiếp cận.
Nhìn hành vi đó, Tống Tri mới hiểu:
Thì  hôm , khi  tay với Trang Cảnh, cô còn nương tay  nhiều. Hầu như  đánh  phần mềm,  gây trí mạng.
Cô  đưa an   lớp học.
Trước khi rời .
Ba Tống xoa đầu cô, vui vẻ :
"Đêm qua, ba tưởng con chỉ giả vờ.  giờ thì ba tin, con thực sự  học."
"Nếu   học, thì  học cho tử tế. Đừng  giống mấy  chị con!"
Tống Tri gật đầu cái rụp.
Cô cũng  dại mà hỏi “ chị” là ai.
Dù  mấy đứa  chịu học hành, chắc đều   ăn thịt .
Tống Tri   chỗ.
 cô   xuống…
Thì một   trông trắng trẻo,  trai xuất hiện.
Hắn  ngay cạnh cô.
Tống Tri lập tức nhớ tới  yêu mà nguyên chủ nhắc đến trong nhật ký.
Anh  đó nghiêng  , nhỏ giọng :
"Em yêu , hôm nay   gọi cho ? Không bảo  đưa em tới trường? Là hôm qua   gì khiến em giận ?"