Chỉ cần thằng bé nguôi giận, bảo họ trả giá thế nào cũng .
Vương Võ  dùng lưỡi hái nữa, chuyển sang cầm cuốc tấn công . Một nhát, cuốc gãy chân đối phương. Hai nhát, cuốc bay cả tay.
Cây cuốc bình thường tuyệt đối  thể tạo  lực mạnh như thế.
Tống Tri mồ hôi lạnh túa đầy trán.
Nếu còn để yên, một khi Vương Võ mất kiểm soát  , trăm hộ dân quanh vùng e là chẳng ai sống nổi!
Cô lập tức mở bảng dữ liệu  xem:
【 Cấp bậc Chủ nhà: 1/10 (hồi phục linh khí còn 42 phút 35 giây)
 Cấp bậc Khu Khủng Bố: 0 (kinh nghiệm: 0)
 ……】
Không còn cách nào khác!
Tống Tri vận chuyển linh khí, ôm chặt lấy Vương Võ.
Hành động đó khiến  nổi giận. Hốc mắt vốn trống rỗng trào  hai hàng huyết lệ, nhưng   thể vùng khỏi.
Lực khí của Vương Võ yếu  rõ rệt.
Ngay khoảnh khắc đó, kim đồng hồ chuyển đến đúng 12 giờ đêm. Lệ quỷ  tăng cường sức mạnh, khí âm bốc lên, khiến tay Tống Tri tê cóng.
Không do dự thêm, cô rút  kim thêu hoa, đ.â.m thẳng  trán Vương Võ.
Như một quả bóng cao su  đ.â.m thủng, sức mạnh dữ dội tức thì xẹp xuống.
“Thu!”
Tất cả   chỉ  cô quát lớn một tiếng. Lưỡi hái và cuốc đang vung lên cũng đột ngột rơi xuống, như  vô hình áp chế.
Tống Tri thành công đưa Vương Võ  Khu Khủng Bố.
“Con   c.h.ặ.t t.a.y c.h.ặ.t c.h.â.n như ! Nhà họ Vương, mấy   bồi thường chi phí chữa trị!”
“Phải đấy! Con  cũng  thương! Nhà các  giàu như thế,  đền vài trăm triệu thì đừng hòng xong!”
Ba phụ  của đám ác ma    la ó.
Nhà của Vương Võ giận đến mức lập tức gọi cảnh sát.
Mấy cảnh sát chạy  xa, vội vã  . Nhìn thấy Tống Tri, nhớ đến cảnh tượng  , họ  phần e dè.
Cô chỉ nhắc nhẹ: “Nếu  đưa họ  bệnh viện, nhỡ  c.h.ế.t  thì  thể thẩm vấn  nữa.”
“ đúng đúng! Phạm pháp thì  chịu pháp luật xử lý, tuyệt đối   tự ý trừng trị.” — Mấy  cảnh sát vội vàng đồng ý.
Tống Tri  cạn sạch linh khí,  thể kiệt quệ, chỉ giơ tay  hiệu “  ”.
Cảnh sát lúc  mới yên tâm đưa 3 thiếu niên đến bệnh viện  cấp cứu  thẩm tra.
Nhà Vương Võ ngỏ lời mời Tống Tri ở .
Lúc  cô mới , nhà  tuy là nông dân trồng trọt, nhưng họ sở hữu hàng vạn mẫu đất, công nhân  thuê  đếm xuể.
Ngoài một vài khu ký túc xá và nhà xưởng cần thiết, cả nhà sống trong một dãy nhà xây riêng ở quê.
Rất kín đáo.
Nhà  giàu thật, đến cả tuyến xe buýt Tống Tri từng , cũng là thuộc sở hữu của họ.
Không trách  ở vùng nông thôn  còn  xe riêng chạy.
Tống Tri thấy bọn họ  điều   nhưng ngập ngừng, nên chủ động giải thích: “ sẽ   tổn thương thằng bé. Cụ thể thế nào, ngày mai  sẽ  rõ.”
Thực  bản  cô cũng  rõ gì mấy.
Giờ chỉ  giả vờ thần bí một chút mới trấn  lòng .
Quả nhiên, cả nhà  dám hỏi thêm, nhanh chóng sắp xếp phòng cho cô nghỉ.
Tống Tri  phòng khách nghỉ một lát,  đó xuống tầng tìm nước uống, tình cờ   bọn họ đang  chuyện.
“Thằng nhóc đánh con   cô  bắt. Nhỡ  mai cô  khỏe   nổi giận  trời hành đạo thì ?”
“Hay là tranh thủ lúc cô  còn yếu...”
Con trai chủ nhà lôi vợ  bàn bạc.
Tống Tri   cầu thang lắc đầu thở dài.
Vì  mới ,  thể  đề phòng  khác, đây cũng là lý do cô  tỏ  thần bí từ đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-7-trieu-hoi-am-sai.html.]
Gã    hết câu thì  vợ tát một phát:
“Đồ ngu! Không thấy cái bớt đen  mặt cô  ? Người  bản lĩnh cao thường  điểm khác thường. Nhỡ chọc giận cô , con  chẳng còn cơ hội đầu thai !”
Tống Tri nghẹn lời, tâm trạng phức tạp mà sờ tay lên má.
Cô  giễu trong lòng.
Không ngờ cái bớt  xí  cô tự ti bao năm, hóa  cũng  chút tác dụng.
Chờ hai vợ chồng   khỏi, Tống Tri xuống lầu uống nước    phòng khách.
Khi linh khí khôi phục đến 5 điểm, cô khẽ động niệm, trở về Khu Khủng Bố. Lúc   trôi qua năm tiếng đồng hồ.
Vương Võ vẫn đang gào , mắt trào máu, dáng vẻ điên dại  thoát , nhưng khi Tống Tri bất ngờ xuất hiện.
Lệ quỷ Vương Võ lập tức giật ,   tỉnh táo .
Cô liếc  , : “Ngoan .”
Vương Võ cứng đờ gật đầu.
Nếu ở ngoài ,  thể lợi dụng lúc nửa đêm âm khí dâng cao để đấu với cô.
 tại đây…
Chỉ cần một ý niệm của Tống Tri là đủ nghiền nát .
Loại sức mạnh khủng bố , khiến Vương Võ  dám manh động, răm rắp  yên một góc.
Thấy  an phận, Tống Tri hỏi: “Chút nữa  sẽ đưa   đầu thai. Có   gì với  nhà ?”
Vương Võ ngoan ngoãn gật đầu.
Nói  cũng lạ. Cậu c.h.ế.t  nửa năm, tại  Hắc Bạch Vô Thường vẫn  đến dẫn hồn?
Không . Cô sẽ tự gọi bọn họ đến là xong.
Âm – dương  quy tắc riêng.
Tống Tri giúp truyền lời, đồng thời gọi âm sai tới bằng cách ném đồng xu.
Cứ như , nhà họ Vương mới yên tâm phần nào.
Cô còn nhắc nhở: “Hiện tại vẫn còn một việc quan trọng, là đưa 3 hung thủ   pháp luật.”
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
“!   đòi  công bằng cho con trai !” — Con trai chủ nhà nghiến răng .
Nói thì dễ.
Ai cũng , chuyện đòi mạng là  thể, con đường  sẽ còn nhiều gian nan.
Nhà họ Vương chuẩn   hậu sự cho Vương Võ. Vì  còn nhỏ,  thể tổ chức tang lễ như  lớn, chỉ  thể lập bia tưởng niệm.
Tống Tri ở bên cạnh tháp tùng, đưa tiễn  đoạn đường cuối.
Đến khi   ai ở đó, Tống Tri  đầu tiên sử dụng thuật triệu hồi âm sai, tiêu tốn 2 điểm linh khí.
Cô chờ đợi.
Năm phút trôi qua, vẫn  thấy âm sai nào xuất hiện.
“Là do   sai chú ngữ,  bọn họ tắc đường?” — Tống Tri bực bội, thử  2.
Lại mất thêm 2 điểm linh khí. Vẫn chẳng  động tĩnh gì.
Phía , nơi Tống Tri   thấy, Bạch Vô Thường ôm gậy tang, tò mò  cô,  bâng quơ: “Thật đấy, gần đây địa phủ đông nghẹt.”
Ngay lúc Tống Tri chuẩn  gọi  3, động tác cô khựng .
Trùng hợp …
Hắc Vô Thường cũng  triệu tới.
Bạch Vô Thường  chào hỏi: “Cậu cũng đến ?  cứ tưởng do   vấn đề.”
Hắc Vô Thường mặt lạnh: “Số mệnh của cô  cực kỳ hung hiểm, lẽ   c.h.ế.t . Có vấn đề chính là cô .”
Bạch Vô Thường lẩm bẩm: “ là  gì đó  . Trên  cô   vật hộ mệnh, nhưng vật   nhận chủ, ẩn   nên  cũng    rốt cuộc là gì.”
Anh  lắc đầu: “Thôi kệ, chỉ là 1  đáng thương  đổi mệnh thôi. Đã   điều ác,   c.h.ế.t hẳn… Tính  là nửa  sống, nửa  c.h.ế.t  còn gì?”
“Ơ?”
“Này… cô    tụi   chuyện kìa. Không  Thiên Nhãn… cái  lợi hại hơn.”
Tống Tri thầm nghĩ, cô chỉ   thấy âm sai,   nghĩa là    họ tám chuyện  lưng?
Cô bất đắc dĩ   : “Người sống Tống Tri, xin chào Hắc Bạch Vô Thường đại nhân.”