Tống Tri kinh ngạc   ,  hiểu     đột nhiên xông     mấy lời kiểu .
“Bảo bối, em kỳ lạ thật đấy, chẳng  tối qua chúng  vẫn còn   ?” Cậu thiếu niên trắng trẻo càng khiến Tống Tri ngạc nhiên hơn.
Tống Tri đáp: “Bây giờ là ban ngày, đang ở trường học,  bình thường   như thế , thật  là  mới kỳ lạ đó.”
“Chẳng lẽ   một mối quan hệ công khai ?”
Tống Tri lười biếng , giọng điệu y như mấy cô nàng sở khanh trong phim: “Đã  rõ là yêu trong im lặng  mà, nếu  công khai thì chia tay luôn .”
Cậu thiếu niên trợn mắt ngạc nhiên, biểu cảm  ấm ức,  sững sờ,  còn xen chút khó chịu.
 lúc , giáo viên bước  lớp.
Cậu thiếu niên vẫn  rời , mặc đồng phục học sinh trắng tinh tươm,  yên bên cửa sổ, ánh mắt chăm chăm  Tống Tri  rời, nhưng  chẳng  gì cả.
Phải  thật.
Khi  mở miệng, trông    chút dáng vẻ “nam thần lạnh lùng” trong truyện học đường.
Lại còn là học sinh giỏi chuyên ngành âm nhạc.
Ưu thế cứ gọi là rõ mồn một.
Từ lúc Tống Tri bước  lớp, cô  nhận   ít bạn nữ lén lút  về phía  .
Ngay cả giáo viên khi   lớp, ánh mắt đầu tiên cũng đặt lên  .
Hành vi kiểu ...
Khiến các bạn nữ càng thêm để ý.
“Lớp chúng  hôm nay  học sinh chuyển trường,     hãy hoà đồng, quan tâm lẫn  nhé.  cũng  bạn nữ, đừng vì một vài lý do ‘đặc biệt’ mà quan tâm quá mức, kẻo ảnh hưởng đến  khác đấy.”
Giáo viên  ,  liếc Tống Tri một cái rõ ràng.
Ý chỉ ai, quá rõ .
Cậu thiếu niên trắng vẫn   điều, mặc kệ ánh mắt sắc lẹm của giáo viên, bước tới  cạnh Tống Tri.
Cậu dùng giọng nhỏ, nhưng đủ để   xung quanh nhận  thái độ  mật khác thường:
 “Hôm qua em bảo   giấu giếm nữa đúng ? Vậy nên  chuyển sang  cạnh em luôn.”
Dưới bàn học,   thử chạm tay Tống Tri. Thấy cô   vẻ giận, liền nắm lấy ngay.
“Như thế, em sẽ yên tâm hơn một chút chứ?”
Giọng điệu của   khiến   khó chịu, ngược  còn mang cảm giác nhẹ nhàng trong sáng đúng chất thiếu niên.
Tống Tri nghĩ: Thì  là cũng   chuyện tử tế phết.
 mà...
Ngay giây tiếp theo.
Cậu thiếu niên đỏ bừng cả tai,  lan đỏ cả khuôn mặt.
Tống Tri: Có cần thiết  nắm tay mãi  ?
“Cô giáo ơi, em tố cáo Tống Tri yêu sớm! Sáng nay chính mắt em thấy hai  họ hôn , bây giờ còn đang lén nắm tay  bàn kìa!”
Trang Cảnh đột nhiên giơ tay tố cáo.
Hai  họ cùng tiến  phó bản,  còn là hàng xóm và bạn học cùng lớp.
Rồi xong.
Tống Tri chẳng cần tự hỏi  nên rút tay    nữa,  giáo viên mời  ngoài  phạt luôn .
Cậu thiếu niên vì là học sinh mới chuyển trường,  còn  năng khiếu, nên trong mắt giáo viên vẫn là học sinh ưu tú.
Không  liên luỵ gì.
Thế nhưng,   chủ động chạy   phạt cùng Tống Tri cả buổi sáng – tình yêu thật rực rỡ,  hề che giấu.
Vì ...
Tống Tri   phạt thêm:  giờ học   bản kiểm điểm dài 10.000 chữ.
Cậu thiếu niên lập tức  sẽ  cùng cô.
Tống Tri  phản đối.
Cô hỏi: “Tiết bốn  bài kiểm tra,  cũng sẽ ở  với  đúng ?”
Cậu do dự.
“Không   thích  ? Hay mấy lời   đều là giả? Cậu    vì , vốn học  dở  càng dở hơn ? Bố   còn định bỏ rơi   đấy.”
Một màn tỏ tình yếu đuối cảm động,  lay chuyển  thiếu niên.
Vì thế đến tiết bốn.
Cậu chỉ  thể trơ mắt  cả lớp thi kiểm tra, còn mặt mũi thì lo lắng, khó xử.
Nếu   Tống Tri cứ nắm tay  buông, chắc    nhịn  mà lao  thi .
Vì bỏ một bài kiểm tra.
Tống Tri rõ ràng cảm thấy giáo viên  thái độ khác hẳn với  thiếu niên.
Ngay cả các bạn học xung quanh, ánh mắt   cũng trở nên mờ ám, lạnh lẽo – giống như những sinh vật trong bóng tối đang lặng lẽ quan sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-70-to-giac-yeu-som.html.]
Bạn hỏi  Tống Tri nhận  rõ ?
Vì bản  cô cũng đang  một trong  đó  chằm chằm.
Thậm chí vì  phận của nguyên chủ – học kém, nên khi Tống Tri tiếp quản cơ thể , cảm giác  lệ quỷ thù ghét càng rõ ràng.
Cậu thiếu niên cũng dần  dám   một , dính chặt lấy Tống Tri.
Chỉ cần ở nơi   quá nhiều ,  đều dán sát cô.
Tống Tri hỏi: “Cậu trông còn sợ hơn cả  đấy.”
Cậu thiếu niên  từ nhà vệ sinh bước , nhất quyết bắt Tống Tri chờ ngoài cửa.
Vì đợi , Tống Tri  ngoài mười mấy phút, nhàm chán quá còn lên mạng  mấy bài trắc nghiệm thử nghiệm.
Nghe Tống Tri  xong, mặt  càng trắng bệch: “  sợ,  chỉ là lo cho em thôi.”
“Hóa  trường học em  nhiều nguy hiểm như … Lẽ   nên tới sớm hơn để ở cạnh em.”
Tống Tri: “Không ,  quen .”
“Bảo bối, tối nay về nhà  .”
Cậu thiếu niên đột nhiên ôm lấy cô, giọng kiên quyết:
 “Nhà em nguy hiểm quá.
Ba   cũng    bình thường.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Nếu thế giới   còn chỗ cho chúng  trốn nữa, thì ít nhất khi nguy hiểm cuối cùng ập đến, chúng  vẫn  thể trở thành nơi trú ẩn của .”
“Cô giáo! Em tố cáo Tống Tri yêu sớm!”
Giọng Trang Cảnh  bất ngờ vang lên  nữa.
“Tận mắt em thấy hai  họ định phát sinh quan hệ! Bắt  ngay, công khai phê bình luôn !”
Tống Tri đẩy  “trung nhị”  , thấy  định bám theo thì lập tức chặn .
Tất nhiên, đối với “bạn trai  danh nghĩa”, việc ngăn  cho    theo cũng cần  kỹ năng giao tiếp một chút.
Một lúc .
Dưới ánh mắt lạnh lùng đến mức như  g.i.ế.c  của giáo viên, Tống Tri cuối cùng dỗ   thiếu niên ngoan ngoãn,  một   văn phòng.
Từ sáng đến giờ...
Tống Tri  thể cảm nhận  sự kiên nhẫn của giáo viên gần như  cạn kiệt.
Lộp cộp.
Tiếng giày cao gót vang lên lạnh lẽo giữa hành lang trống trải – vốn ồn ào giờ phút   còn một ai, ngoài Tống Tri.
Phịch.
Cửa văn phòng đóng sầm .
Tờ đề kiểm tra ban sáng  đặt  mặt Tống Tri.
“Viết , đây là cơ hội cuối cùng của em. Nếu   ...”
Ánh mắt giáo viên lạnh băng, lướt nhẹ qua vai Tống Tri.
Đèn  trần chập chờn, gió lạnh thổi  nó lay động.
Tống Tri cúi đầu xem bài, cảm giác như  thứ gì đó đang bám  chân, vươn lên như bóng ma.
Lạnh buốt.
Từ gan bàn chân từng chút lan lên.
Tống Tri vờ như  thấy bóng đen đang bám lên mắt cá chân,  xuống, bắt đầu  bài.
“Mỗi học sinh đều chỉ  một cơ hội cuối cùng, đây là cơ hội của em – đừng mắc sai lầm.”
“……”
“Tống Tri, em chắc chắn   đúng câu  chứ?”
Giọng giáo viên sát bên tai, vài sợi tóc dài rơi xuống n.g.ự.c Tống Tri.
 cô nhớ rõ, giáo viên  để tóc ngắn.
Lúc …
Tống Tri cúi đầu tiếp tục  bài, nhưng khoé mắt liếc thấy mấy sợi tóc dài   ngừng mọc dài, như  sinh mệnh, uốn lượn bò lên cơ thể cô.
Ngực bắt đầu đau âm ỉ.
Một cảnh tượng đầy m.á.u hiện lên  mắt – cũng mái tóc .
Vừa mới xảy  chiều hôm qua,  đường về nhà.
Tim  khoét rỗng.
“Thì  là mày.”
Một tiếng thì thầm nhẹ nhàng.
Giáo viên chẳng để ý gì, thứ đó   thể kiềm chế nổi nữa – chiếc lưỡi nhọn như kim tiêm, còn sắc hơn dao, đ.â.m thẳng   Tống Tri.
Phụt ——
Máu lạnh b.ắ.n đầy mặt Tống Tri.