Cô    , trong lòng Vương Thắng Mỹ  sớm hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Tống Thanh.
Buổi tối.
Tống Tri  một cuộc gọi từ Chu cảnh sát đánh thức.
“Không  , Trang Nhạn  ch·ết. Giờ trong cục   nghi ngờ là cô . Cô đang ở ?”
“Hả?”
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Tống Tri dụi mắt, ngái ngủ hỏi: “Sao  nghi tới ?”
Giọng Chu cảnh sát từ đầu dây  nghiêm trọng: “Trang Nhạn vẫn luôn  cô gi·ết bà Trang, còn  Trang Tinh Minh, Trang Cảnh… đều là việc của cô. Tiếp theo sẽ tới lượt cô g.i.ế.c cô . Giờ cô     ch·ết.
Hơn nữa, cô  Trang Cảnh là bác sĩ chứ? Trước khi m·ất t·ích,  đang   phẫu thuật. Mà  đó  là con trai thị trưởng. Vì  m·ất t·ích mà con trai thị trưởng qu·a đ·ời.
Cục trưởng chịu  nổi áp lực,  cô ngay lập tức tới lấy lời khai.  gọi cho cô chuyện  là  ai , cô mau chuẩn  , sẽ  xe cảnh sát tới đón. Đừng để lỡ lời, nếu  sai một câu, cấp  sẽ  tha. Chỉ cần để yên lòng thị trưởng, họ cũng sẽ tìm  gánh tội .
Nếu cô tin ,  xe sẽ  bạn ,  hàng cuối giữa,   sẽ hướng dẫn cô trả lời.”
Tống Tri ngáp dài, tỉnh hẳn. Nhìn điện thoại, giọng bên  quả thật  khẩn trương, còn  nhỏ như sợ  ngoài  thấy.
“Ý là giờ    ngay?” cô hỏi.
“, ngay lập tức! Mọi việc để  lo,  sẽ đảm bảo an  cho cô.”
“Được ,   cúp máy.”
Cạch.
Cô tắt máy, tiện tay tắt luôn nguồn, kéo chăn ngủ tiếp.
Tích tích tích!
Nhạc chuông lạ vang lên.
Chừng 3 phút , Tống Tri mới miễn cưỡng  máy. Cô im lặng, chờ đối phương lên tiếng .
“Nếu   , ngươi định im cả đời ?”
“Không,  sẽ cúp máy.”
Giọng  trầm xuống: “Có chuyện gì , Bạch Vô Thường đại nhân?”
Bạch Vô Thường   ngữ khí của cô vẫn giống như  khi, vẫn  sự tôn trọng dành cho tiền bối,  thở  nhẹ nhõm: “Đưa Lão Hắc  máy.”
“Hắc Vô Thường  ở đây, ngươi gọi thẳng cho    ?” — cô lẩm bẩm trong lòng, thấy  quấy rầy vô ích.
Bạch Vô Thường hạ giọng nghiêm trọng: “Ngươi    ở chỗ ngươi?”
“Không.” Tống Tri lập tức nhận   chuyện, liền kể  hôm đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-81-cuoc-goi-tu-am-phu.html.]
“Hắc Vô Thường rời   ,   tới Khu Khủng Bố.   đường   cùng , lúc  về cũng  thấy.”
“Ngươi tìm thử xem trong Khu Khủng Bố  lạc ở  .”
“Không thể. Nếu là các ngươi, với cường độ khí tức đó, trừ khi cố tình che giấu,  chắc chắn sẽ phát hiện. Hơn nữa lâu  … Ông  hẳn  đổi đường  nơi khác, hoặc tới   rời.”
Cô   để   nghi. Là nhân viên ngoại biên của âm phủ, cô c.h.ế.t   thể  thẳng  việc, khỏi  đầu thai.  dù  cũng chỉ mới là “ngoại biên” tiền nhiệm,   tín nhiệm như Hắc Bạch Vô Thường.
Bạch Vô Thường kể  việc    tới Khu Khủng Bố,  hạn chế tự do, sức mạnh cũng  dùng . Chỉ một câu  của Tống Tri, dù   mệnh lệnh, cũng  thể khiến nơi đó trói chân .
“Bảo  hôm đó ngươi kỳ quặc thế.” Cô âm thầm thấy vui. Khu Khủng Bố mà mạnh như , ngay cả Hắc Bạch Vô Thường cũng  ngoan ngoãn.
 lập tức cô nhận   vẫn đang nghi ngờ .
“Vậy để  thử tìm.” 
Cô hỏi thẳng Khu Khủng Bố, phụ đề hiện lên:
【Thông qua Bệnh viện Tâm thần  tới thế giới phó bản】
 là Bệnh viện Tâm thần khác các phó bản khác — nơi đó cô  quyền quản lý. Đây là phó bản duy nhất gắn với một kiến trúc địa bàn. Quỷ bác sĩ bên trong cũng là thật,   bản .
Điều  nghĩa là Khu Khủng Bố  thể mở cửa nối hai thế giới.
Bạch Vô Thường lập tức hiểu : cô  thể qua  giữa hai giới.
Nửa ngày ,  mới : “Ngươi to gan thật.”
“Cảm ơn?”
“Nghe   khen ngươi chắc? Nếu qua đó, ngươi   quỷ quái bên  lợi hại thế nào.”
Cô  điều đó. Vào trong,  mặt quỷ quái, cô chẳng khác mấy  thường. Những con mạnh thực sự, như trong phó bản “Hạnh phúc một nhà”, cô còn  gặp. Khả năng của cô chỉ lừa  con  — như tên “trai ”  .
Lúc  chuyện, cô lén dùng Tiếng hát Nhân ngư, khiến   sợ  buồn nôn, nôn  cả mật xanh.
“  cần  tìm Hắc Vô Thường ?” 
Cô  bắt đầu tính toán — nhiệm vụ của Hắc Bạch Vô Thường thường  phần thưởng.
 Bạch Vô Thường : “Không cần, loại nơi đó đừng , ngươi quá yếu.”
Hai chữ “quá yếu” thật sự chọc trúng cô.
Cô còn định cãi, thì  : “Lão Hắc  .”
“Ờ.”
“Ngươi cần  gấp, dương gian  chuyện.”
 lúc , bên ngoài Khu Khủng Bố vang lên tiếng còi xe chói tai.