“Hồng Bạch song sát… đụng  trò  thì  nhất tránh  một chút.” – Vương Thắng Mỹ cố chịu đau đầu, định điều khiển chiếc xe giấy.
May mà mấy “ giấy”  Tống Tri phá hủy  đó, chứ nếu  thì giờ     đầu cũng chẳng . Có điều… xe giấy thì lái kiểu gì? Thầy giáo  dạy .
Đột nhiên  thấy xung quanh  gì đó  đổi. Quay , Tống Tri vẫn dựa lưng ghế, bình thản như đang  nghỉ. Chính cái vẻ ung dung  khiến  cũng bớt căng thẳng.
Ánh mắt  thoáng thấy bóng đen… Tài Xế Quỷ đui mắt què tay bất chợt xuất hiện!
“Sếp …” –  suýt rớt hồn.
 “Thấy , giờ nó lái   đấy.” – cô bình thản.
Có tài xế, chiếc xe  đổi hẳn cảm giác, lạnh lẽo như sắt thép. Và ngay lúc đó, phía  xuất hiện một đoàn  mặc đồ tang, khiêng quan tài. Tài Xế Quỷ đạp ga — xe b.ắ.n vọt tới!
“Vù!”
Đoàn tang đông thế mà  ai tránh.  khi xe lao qua,  chẳng thấy cảm giác va chạm nào, chỉ  tiếng lục lạc leng keng.
Mấy chục hồn quỷ  hút  tiếng chuông, ban nhạc tang cũng loạng choạng ngã.
“Giải quyết xong? Giờ   về  chứ?” –Vương Thắng Mỹ mừng rỡ.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
 “Chưa. Nhìn kìa.” – cô chỉ tay.
Cách đó  xa, đèn đuốc sáng trưng. Một con suối nhân tạo chảy quanh hòn non bộ, trang trí đầy hoa quả và đèn lồng. Trên trời, pháo hoa và đèn Khổng Minh bay rợp. Đèn điện  che giấu khéo léo, trộn lẫn giữa ánh sáng trang trí.
“Sao đông  thế? Chắc… là  sống?” –  nghi ngờ.
Tống Tri xuống xe ,  chạy theo. Và đúng là  sống, vì  còn nhận  vài kẻ từng gặp ở Khu Khủng Bố.
“Nhìn kìa, tên mặc đồ đôi  tới đây ít nhất 10 ,  nào cũng  dọa c.h.ế.t ngất. Còn 2 ông  là streamer giả gay. Bọn họ hẹn hò ở đây ? Trên mạng bao giờ mới  trend cái làng  mà   ?”
Cô  quanh, thấy  đầu mỗi   gắn một thứ đang phát sáng.
 “Không quảng bá  mạng thì    . Thấy cái  đầu họ ? Họ  nó dẫn tới đây. Đi mua lấy một cái.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-83-va-cham.html.]
Hắn sợ sệt nhưng vẫn mua về hai cái. Cô từ chối: “  cần. Cậu đội  , đừng để lộ là    ảnh hưởng.”
Cô khẽ chạm , dùng linh khí xóa sạch quỷ khí mê hoặc,   hiệu cho quỷ con bơm thêm chút quỷ khí giả để ngụy trang.
Phố đèn lồng tỏa mùi thơm, nhưng   vài bước, bụng  réo rột. “Sếp , đói ?  mua mì nhé?”
Một tiểu thương niềm nở chuẩn  bán, nhưng Tống Tri ngăn : “Không,  đang giảm cân. Sau 9 giờ tối   ăn.”
Hắn bỗng thấy khả nghi — phố  đồ ăn mà   thể ăn. Hay là… giống trò “xe cảnh sát”  ?
“Xem   đoán .” – cô   chạm  mắt .
Cảnh   mắt lập tức biến thành địa ngục nhân gian. Mỗi tiểu thương đều  quỷ hình thù kỳ dị bám . Đồ ăn   nội tạng  thì cũng là thịt , nêm bằng sinh vật biển gớm ghiếc, còn ngọ nguậy. Thậm chí thịt  ôi thiu, giòi bò lúc nhúc.
Hắn buồn nôn, nhưng  xung quanh vẫn ăn ngon lành.
“Còn  ăn ?” – cô trêu.
 “Cứu mạng…  vẫn …” – Vương Thắng Mỹ đau khổ.
 “Hay mua hai phần thử? Biết   ghê nhưng ăn ngon?” – cô cố ý khích.
Ngay lúc đó, một du khách bưng chậu thịt m.á.u me với sâu rực màu cầu vồng  ngang. Hắn xanh mặt.
Một quỷ tiểu thương   liền xào một chén thịt nóng hổi, mời nhiệt tình: “Khách mới ? Nếm thử,  ngon  lấy tiền.”
Hắn lùi nửa bước: “Không, … giảm cân, qua 9 giờ  ăn.”
Quỷ tiểu thương nghi hoặc  ,  liếc sang Tống Tri. Cuối cùng, ánh mắt dừng   .
“Cậu  ăn thịt bao giờ  ? Thịt   tự tay , ngon lắm, thử .”
 “Không…   ăn thịt .”
 “Vì ? Cậu chê thịt  mua  vấn đề ?”
Lời  dứt, tất cả quỷ tiểu thương xung quanh đồng loạt  sang  chằm chằm Vương Thắng Mỹ.