Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang - Chương 211: Thuật Yểm Thắng (5)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-15 02:14:03
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồng Thiên Huy mặt đơ nhận ly thủy tinh, chui một góc xổm xuống, bắt đầu hồi tưởng những chuyện buồn nhất đời.

 

Hứa Đô thì khoanh tay tới lui, ghé đầu trêu chọc: “Yo~ thật sự đấy ?”

 

Cảm xúc của Đồng Thiên Huy đang dồn nén lập tức cắt ngang, giận dữ trừng mắt, đá thẳng một cú: “Biến cho !”

 

Hứa Đô né nhanh, vẫn toe toét.

 

ngay đó, nụ của cứng đơ .

 

Vì… Lương An Vãn lấy thêm một ly thủy tinh nữa, đưa đến mặt .

 

Hứa Đô nuốt nước bọt, mắt giật giật: “Đại sư… cái là…?”

 

Cô nhẹ nhàng mỉm : “Anh ngủ trong nhà đó hai đêm, âm khí cũng bám . Vì sức khỏe của , nên mau chóng tẩy sạch thì hơn.”

 

Nghe xong, Đồng Thiên Huy phun cả tiếng, như gà gáy: “Gà ha ha ha! Quả nhiên nụ sẽ biến mất, nó chỉ chuyển từ mặt sang mặt khác thôi!”

 

“Cho chọc nãy giờ nhé!” - Đồng Thiên Huy thở phào như báo thù.

 

Hứa Đô cúi đầu thở dài, nhận mệnh, cầm ly chui góc khác xổm.

 

Không thể gần tên ngốc , nếu kiểu gì hai đứa cũng đến hỏng việc!

 

Lương An Vãn thì bình thản ghế sô-pha, ánh mắt liếc một vòng. Cô bỏ sót động tác hai đang cấu đùi tự tạo đau để kích thích cảm xúc.

 

Cảm xúc đủ thì dùng ngoại lực bù .

 

Tối hôm đó, màn đêm buông xuống.

 

Bầu trời đen đặc mây mù, nuốt chửng tia sáng, nếu bước nơi đèn đường thì giơ tay cũng chẳng thấy năm ngón - một màn đêm dày đặc đến đáng sợ.

 

Lương An Vãn để Đồng Thiên Huy và Hứa Đô ở khách sạn, một căn biệt thự của Đồng Thiên Huy.

 

Cô khẽ sờ sợi xích khóa hồn quấn nơi cổ tay, khóe môi khẽ cong lên một nụ nhẹ.

 

May mà khi xuất phát, cô cẩn thận mang theo món trang , đề phòng trường hợp bất trắc - giờ thì đúng là đất dụng võ .

 

Lương An Vãn lấy quyển Vô Tự Thư.

 

Lần khi cùng Phong Yến thành nhiệm vụ đầu tiên, quyển sách vẫn giao nhiệm vụ thứ hai, cô cũng nhờ đó một thời gian thảnh thơi.

 

Lần khi lật mở bìa sách, bên trong chỉ một tờ giấy ngả vàng mỏng manh.

 

giờ đây, trang giấy vốn nên trống trơn , đột nhiên xuất hiện hai chữ khắc lên bằng linh lực: “Phong Yến.”

 

Đây là dòng chữ mà Lương An Vãn dùng linh lực gom tụ nơi đầu ngón tay, nhẹ nhàng lên trang sách.

 

chắc thông điệp thể truyền đến tay Phong Yến , cũng đến

 

Chỉ là... lũ oan linh hài nhi trong căn biệt thự thật sự khó xử lý.

 

Lương An Vãn cách khống chế bọn chúng. 

 

Chỉ tiếc rằng, với thủ pháp của cô, nếu tay thì e rằng bọn chúng sẽ hồn phi phách tán, tan biến khỏi thế gian.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-thong-dia-phu-thuong-tien-noi-tieng-tro-thanh-bach-nguyet-quang/chuong-211-thuat-yem-thang-5.html.]

trực giác mách bảo cô rằng, thể phù hợp với quy tắc của địa phủ.

 

Vì thế cô mới liên lạc với Phong Yến - hiểu rõ việc trong địa phủ - để hỏi ý kiến, xem địa phủ sẽ xử lý thế nào trong trường hợp .

 

Lương An Vãn yên tại chỗ chờ một lúc, nhưng quyển sách chữ vẫn phản hồi gì.

 

Cô thở dài, chút thất vọng.

 

Sớm thì khi rời địa phủ, cô nên xin Phong Yến một cách liên lạc.

 

Giờ thì động thế thật chẳng dễ chịu gì.

 

Cô cất quyển sách lòng, nhấc chân định bước thì một luồng hắc khí dày đặc đột nhiên bốc lên từ lòng bàn chân, lập tức trấn áp bộ khí oán đang lởn vởn trong khu dân cư.

 

Mắt Lương An Vãn sáng lên. Chỉ một giây , cô thấy giọng quen thuộc vang bên tai:

 

“Em tìm ?”

 

đầu - xa phía , một đàn ông tuấn tú mặc đồ đen đang mỉm cô.

 

Lương An Vãn gật đầu, thẳng chuyện: cô kể chuyện xảy trong căn nhà của Đồng Thiên Huy, đồng thời chia sẻ nghi ngờ về thuật yểm “Yếm thắng chi thuật”. 

 

Sau đó, cô hỏi với vẻ băn khoăn: 

 

“Thuật pháp của mạnh tay, nếu tay thì những đứa trẻ đó sẽ tan biến

 

xét cho cùng, chúng cũng vô tội - còn kịp lớn đem tế phẩm. 

 

Mọi chuyện do chúng .”

 

Phong Yến liếc quanh một vòng, sắc mặt dần nghiêm .

 

Anh chăm chú quan sát căn biệt thự mặt một lúc, bất giác nhíu mày. 

 

Không , cảm thấy nơi ... chút quen thuộc.

 

Dù cố gắng nhớ mãi vẫn nghĩ , đành lắc đầu, gạt ý nghĩ lạ lùng đó sang một bên giải thích: 

 

“Em cứ tay , dù khiến bọn trẻ tan hồn nát phách cũng

 

Anh kiểm tra ký ức của bọn chúng.

 

Tuy đáng thương vì tế lúc gì, nhưng kể từ khi yểm bằng 'Yếm thắng chi thuật', chúng liên tục quấy nhiễu cư dân trong khu , ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần của ít .”

 

Anh dừng một chút tiếp: “Tất nhiên, đó mới chỉ là lý do thứ nhất.”

 

Lương An Vãn nhướng mày, cũng phối hợp hỏi

 

“Vậy còn lý do thứ hai?”

 

Phong Yến khẽ nhếch môi, giọng thoáng nét cưng chiều và bao dung khó nhận

 

“Từ lúc hợp tác với em, địa phủ đồng ý - em là khách quý của địa phủ, chỉ Phong Đô Đại Đế. 

 

Em gì thì cứ

 

Loading...