Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!! - Chương 92: Tôi thấy có vẻ ông ăn no rảnh rỗi quá rồi

Cập nhật lúc: 2025-06-08 07:21:18
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên cạnh cửa hàng ngọc là khu chợ đồ cổ. Không mua được miếng ngọc nào vừa ý, Tô Nhiên liền rẽ sang chợ đồ cổ, xem có nhặt được món hời nào không.

Trời nóng, người dạo chợ thưa thớt.

Nhìn một vòng quanh, trong chợ chẳng có mấy người, trông có phần vắng vẻ, vài ông chủ tiệm còn nằm ngủ ngon lành trên ghế dựa.

Tô Nhiên vừa đi vừa ngó nghiêng, không để ý đã đi đến trước một quầy chuyên bán nguyên liệu đá ngọc.

Ông chủ tiệm đang lim dim ngủ trên ghế, quạt phẩy qua phẩy lại. Nghe thấy có người đến, lập tức tỉnh táo hẳn, bật dậy ngay tắp lự, vứt luôn cái quạt đi.

“Cừu béo nhỏ… khụ khụ, cô em xinh đẹp, muốn mua đá nguyên liệu à? Cứ tự nhiên xem đi, cả cái chợ này, nguyên liệu nhà tôi là đáng tiền nhất, ra ngọc cũng nhiều nhất, giá lại hợp lý, tuyệt đối không để em thiệt.”

“Cô bé chắc còn đi học nhỉ? Có phải muốn tự cắt một chiếc vòng tay đeo không?”

“Em mà đến chỗ anh là đúng bài rồi, nguyên liệu nhà anh đều là đá từ tầng mỏ đầu tiên, màu sắc với cảm giác cầm đều không có gì để chê, em nhìn miếng này xem, da cá xám trắng điển hình đấy, rồi miếng này nữa, da vải lông cũng không tồi đâu…”

Ông chủ nói như b.ắ.n rap, nước bọt văng tứ tung, nhiệt tình giới thiệu đá của mình.

Tô Nhiên mỉm cười nhìn một vòng, tiện tay chỉ một miếng: “Miếng này bao nhiêu tiền?”

“Mắt em tinh đấy! Miếng này rất có khả năng ra loại ngọc bán trong suốt. Thấy em dễ thương nên anh để giá hữu nghị: mười vạn.”

“Hả?”

Một cục đá vớ vẩn mà đòi mười vạn, cướp à?

“Thế còn miếng này?” Tô Nhiên chỉ vào một cục nhỏ hơn hỏi.

“Ồ, tuy không bằng miếng vừa rồi nhưng cũng khá ổn, sáu vạn.”

“Còn cái này?”

Trà Đá Dịch Quán

“Năm vạn.”

Tô Nhiên: “…”

Ông chủ này tốt bụng thật, rõ ràng có thể cướp, lại cứ phải cho người ta một cục đá.

“Đắt quá, tìm cho tôi cái nhỏ nhất rẻ nhất đi.”

Tô Nhiên như vô tình liếc sang một cục đá cỡ bằng nắm tay bên cạnh quầy.

Ông chủ thấy cô chỉ cục đó, khóe miệng giật nhẹ, vẻ mặt khó tả.

Cái đó mẹ nó đâu phải đá nhà mình, là cục đá rách bên đường ấy!

Ông chủ cầm cục đá lên: “Thế này đi, thấy em thật lòng muốn mua, anh để giá chốt luôn: một ngàn. Muốn thì lấy.”

Tô Nhiên mặt ngây thơ: “Năm trăm được không?”

“Không được, không mặc cả, một ngàn.”

“Vậy hả, thôi tôi đi chỗ khác xem.”

Tô Nhiên tiếc nuối quay người, chưa đi nổi một bước thì bị ông chủ gọi lại.

“Năm trăm thì năm trăm, trả tiền đi. Nhưng nói trước, bán rồi không được trả lại.”

“Không thành vấn đề.”

Tô Nhiên lập tức cười rạng rỡ, trả tiền cầm đá đi luôn.

Ông chủ cảm thấy như vừa hời được năm trăm. Tô Nhiên thì nghĩ mình chọn được hàng xịn. Hai người đều vui vẻ.

Dĩ nhiên rồi, có thiên nhãn như Tô Nhiên sao lại nhìn nhầm được. Trong đống đá kia, chỉ có cục này là có ngọc thật.

Thấy bên cạnh có tiệm cắt đá, Tô Nhiên nhấc chân bước vào.

“Ông chủ, giúp tôi cắt cục đá này đi, bao nhiêu tiền?”

Trương Vạn Khôn liếc nhìn Tô Nhiên từ đầu đến chân, rồi mới nhìn cục đá cô cầm: “Cắt một đường năm mươi tệ. Nhưng mà cục này của cô…”

“Tôi trả tiền đầy đủ, ông cứ cắt đi.”

“Được, tôi làm ngay.”

Trương Vạn Khôn cầm đá đến máy cắt, vẽ đường theo lời Tô Nhiên, khởi động máy.

Cắt theo đường đã vẽ, khoảnh khắc cục đá bị xẻ ra, Trương Vạn Khôn lập tức kinh ngạc.

Bên trong lại là một mảng xanh biếc!

“Cái này, cái này là phỉ thúy thật sao?!”

So với vẻ sững sờ của Trương Vạn Khôn, Tô Nhiên bình thản: “Tôi biết.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-xem-boi-chuan-khong-can-chinh-chi-day-giup-canh-sat-pha-an-luon/chuong-92-toi-thay-co-ve-ong-an-no-ranh-roi-qua-roi.html.]

Trương Vạn Khôn: “…Tôi thật mắt kém, không ngờ cô là người trong nghề. Cô muốn làm gì với khối ngọc này? Bên tôi cũng gia công luôn.”

Tô Nhiên nghĩ một chút: “Làm hai miếng bài vô sự đi.”

“Được, nhưng chỉ làm được hai miếng thôi, phần còn lại chỉ đủ làm chuỗi hạt hoặc hoa tai.”

“Tôi chỉ cần hai miếng bài vô sự, phần còn lại coi như trả công, ông thấy được không?”

“Được.”

Trương Vạn Khôn gật đầu, khối ngọc này chất đẹp, nước ngọc tốt, phần thừa đủ làm một chuỗi hạt và một đôi hoa tai, đổi công cũng vẫn lời.

Bài vô sự làm đơn giản, rất nhanh là xong.

Hai miếng bài vô sự linh khí dồi dào, rất thích hợp làm bùa hộ thân.

Ông chủ quầy đá đứng trước cửa nhìn thấy Tô Nhiên thật sự cắt ra được phỉ thúy, trong lòng hối hận đến ruột gan phèo phổi đều đau.

Không được, phải nghĩ cách lấy lại mới được.

Mắt đảo vòng vòng, ông chủ đá vỡ chợt nảy ra ý, đợi Tô Nhiên vừa ra khỏi cửa, liền bước tới trước mặt cô.

Tô Nhiên liếc hắn một cái, búng tay cái “tách”, không thèm để hắn mở miệng.

“Cái bụng đầy ý xấu kia của ông, nuốt vào hết đi. Dám giành đồ của tôi, tôi thấy ông ăn no quá rảnh rồi đấy! Làm một trăm việc tốt đi, chú ngữ cấm nói mới tự được giải.”

Nói xong, cô quay người rời đi cực kỳ ngầu.

Ông chủ há miệng ra sức, nhưng không thể phát ra âm thanh nào, gấp đến mức tay múa loạn xạ.

Nỗi sợ bắt đầu dâng lên trong lòng hắn, lúc này mới nhận ra mình đụng phải người không nên đụng rồi.

Sau bữa tối, Tô Nhiên vừa khắc chú ngữ lên bài ngọc, vừa mở livestream xem bói.

Để livestream thuận lợi hơn, cô đã mạnh tay đầu tư, mua một cái máy tính bảng đắt đỏ cùng một chiếc điện thoại mới.

Giờ thiết bị livestream của cô là hai điện thoại một máy tính bảng.

Vừa livestream vừa nghe điện thoại không thành vấn đề nữa.

Sau khi mở phòng phát trực tiếp, Tô Nhiên không vội bắt đầu xem bói, mà để mặc cư dân mạng tự do tám chuyện.

【Thiên sứ không lông】tặng bạn vòng hoa nữ thần ×10

【Dầu ớt cay bùng nổ】tặng bạn siêu xe ×10

【Nữ đại nhân khỉ mẹ trốn khỏi Hoa Quả Sơn】tặng bạn thỏ con đáng yêu ×10

Ngay từ đầu buổi phát, hiệu ứng quà tặng đã b.ắ.n không ngừng, che hết cả mặt Tô Nhiên.

【Phòng ai thế này, mới mở mà đã nhiều quà vậy, vào xem thử—à là Sư phụ Tô, thế thì bình thường.】

【Mấy bồ ơi, có coi tin tức hôm qua không?】

【Coi rồi, phát hiện hơn chín mươi cái xác trong một căn biệt thự, toàn là người mất tích gần đây!!】

【Tôi vẫn còn sốc đây!!】

【Đừng nhắc nữa, trong đó có cả đồng nghiệp cũ của tôi, nghe nói c.h.ế.t thảm lắm.】

【Một phút mặc niệm…】

【Nghe bảo vụ này làm nhóm điều tra đặc biệt phải ra tay, tin đã bị ém rồi.】

Thấy mọi người bàn tán sôi nổi trong bình luận, Tô Nhiên không thấy bất ngờ. Vụ lớn thế, gây chấn động cũng là điều bình thường. Cô uống ngụm nước làm dịu cổ họng rồi chào mọi người.

“Chào buổi tối nha mọi người!”

Cư dân mạng cũng đồng loạt chào lại.

Tô Nhiên cười, đi vào chủ đề chính: “Mọi người chuẩn bị nhé, tôi sắp phát bao lì xì đầu tiên của hôm nay rồi, ai cần thì nhanh tay nha.”

Bao lì xì vừa phát, lập tức bị giành sạch trong một giây.

“Người đầu tiên nhận được là bạn có nickname 【Con cá trong ký ức】, chúc mừng bạn, chuẩn bị nhé, tôi gửi yêu cầu gọi video rồi đấy.”

【Con cá trong ký ức】tặng bạn thiên sứ trái tim ×2

【Tôi biết chỗ giấu quỹ đen của chồng】tặng bạn nhéo má ×22

【Cướp tiền sếp tôi】tặng bạn vòng hoa nữ thần ×6

Loading...