Hắn  hỏi .
 
Ta  thành thật:
 
“Không .”
 
Quả thực là  .
 
Nếu là  xa lạ phạm sai lầm,  mắng , đ.á.n.h , lấy gậy ông đập lưng ông, cũng chẳng  gì khó.
 
 đây  là Trần Nghiễn.
 
Người từng cứu ,   lặng lẽ dõi theo nhiều năm, từng thích.
 
Hắn dường như cũng chẳng phạm  lầm gì to tát.
 
Chỉ là đau đớn bước  ngõ cụt.
 
Nếu  với nghĩa phụ,   điều gì khác để phản kích, thì con đường  quan, danh tiếng của  đều sẽ tan nát.
 
Ta thực sự   nên  .
 
Ta nghĩ, Tô Lẫm hẳn cũng giống .
 
Bốn mắt  , chỉ  tiếng thở dài.
 
“Cứ chờ .”
 
“Biết   sẽ dần nghĩ thông, hoặc giả, sẽ  bước ngoặt khác?”
 
20
 
Bước ngoặt  đến  nhanh.
 
Ca ca của Mạnh Vũ Liên trở về,  mang theo chiến công liên tiếp phá ba thành.
 
Trên đường lưu đày, phương Bắc loạn lạc, ca ca Mạnh Vũ Liên  chút do dự lao  chiến sự,  thủ lĩnh thưởng thức.
 
Biên quan đại thắng,   trở về là để luận công ban thưởng.
 
Y tìm đến Trần Nghiễn,   nâng Mạnh Vũ Liên lên  bình thê.
 
“Nếu ngươi  đáp ứng,  sẽ dùng quân công đổi lấy với bệ hạ. Phụ  mẫu  đều  mất, nay  chỉ còn  mỗi   .”
 
Thế nhưng, nghĩa phụ sẽ  cho phép ai dẫm lên đầu .
 
Trong phút chốc, Trần Nghiễn rơi  tình thế tiến thoái lưỡng nan.
 
Ta , cơ hội để  rời   đến.
 
Ta  một  nữa tìm đến Trần Nghiễn.
 
Hắn đang trong thư phòng xử lý công vụ.
 
Gió thu cuộn , Trần Nghiễn ngẩng đầu  , khẽ thì thầm:
 
“Thê Ngô, nàng  gả cho  một năm .”
 
Ta  nơi cửa, cách một , giọng bình thản:
 
“Trần Nghiễn, hãy để  .”
 
“Ngài còn nhiều việc lớn vì nước vì dân  ,  đáng vì  mà hủy cả tiền đồ.”
 
Hắn khép mắt,  lâu  mới :
 
“Được.”
 
Hắn đưa  đến giải thích với nghĩa phụ.
 
Nghĩa phụ đang trong cơn giận,   tự xin hòa ly, liền ném vỡ chén :
 
“Chút quân công đó là cái gì, cũng dám giẫm lên đầu con?!”
 
“Thê Ngô, yên tâm, bản vương nhất định  thể bảo hộ con.”
 
Ta mỉm  lắc đầu:
 
“Phụ vương, giữa con và Trần Nghiễn vốn   tình cảm.”
 
“Năm đó chấp nhận gả cho , cũng chỉ vì báo ân.”
 
Ta đem chuyện hồi nhỏ và ba năm ước hẹn của Trần Nghiễn kể cho nghĩa phụ .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/loi-hua-cua-quan-tu/12.html.]
“Ngài xem, bây giờ con tự xin hòa ly, thành  cho một đoạn chuyện tình  rời  bỏ giữa Trần Nghiễn và Mạnh Vũ Liên, chẳng  càng  lợi cho thanh danh của con ?”
 
Nghĩa phụ ngẩn :
 
“    … khi  con    chuyện, là bởi thích .”
 
Ta thẳng thắn thừa nhận:
 
“ phụ vương, đó chỉ là  từng.”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
“Ngài hiểu con mà, con  buông bỏ, tức là thật sự buông bỏ.”
 
“Nếu bắt con  ở  bên cạnh , mới thật sự là hại con.”
 
Nghĩa phụ nặng nề thở dài:
 
“…Ai da, con đó!”
 
Ta ,  ông tức là  đồng ý.
 
Ta nhẹ nhàng lui  khỏi thư phòng.
 
Trần Nghiễn lặng lẽ  nơi bậc cửa, sắc mặt trắng bệch.
 
Không     bao lâu.
 
21
 
Ngày  dọn , Trần Nghiễn  xuất hiện.
 
Tô Lẫm xung phong đến giúp.
 
Mạnh Vũ Liên cũng  đến tiễn .
 
Ta nắm tay nàng, mỉm :
 
“Không cần, ngươi sắp sinh , đừng tự nhọc.”
 
Ta  khẽ chạm  bụng tròn của nàng:
 
“Nhớ lớn lên  đến tìm nghĩa nương chơi nhé!”
 
Tô Lẫm kéo tay , mặt đầy bất mãn:
 
“Được , mau  thôi.”
 
“Ta chẳng  đồ đạc của ngươi ở đây thêm một giây.”
 
Đoàn xe lọc cọc chạy  ngoại thành.
 
Gió lạnh bốn phía nổi lên,  vén rèm.
 
Tuyết  rơi.
 
Giữa trời tuyết mịt mù, Trần Nghiễn thúc ngựa phi tới.
 
Hơi thở gấp gáp, ánh mắt  cam lòng  Tô Lẫm đang nắm tay .
 
Tuyết rơi dày đặc  hàng mi, khóe mày , tan thành dòng nước chảy xuống.
 
Như giọt lệ của .
 
Hắn hỏi :
 
“Thê Ngô, nếu   thể sớm hơn  một bước nhận  nàng,   sẽ  thành  thế  ?”
 
Ta còn  kịp mở miệng, Tô Lẫm  trợn trừng mắt, hừ một tiếng:
 
“Không thể, biểu ca.”
 
“Quận chúa chúng   từng dùng qua đồ  khác bỏ .”
 
Trong gương mặt Trần Nghiễn chợt trắng bệch,  khẽ thở dài.
 
“Trần Nghiễn.”
 
“Chúng  đều  giữ đúng lời hứa.”
 
Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.
 
Ấy là chính  từng .
 
— Hoàn —